Dáng cô gầy xanh xao trên mục giảng. Tóc cô bạc như nhuốm màu phấn theo ngày tháng. Cô cho em những bài học hay. Giúp em nhận ra thêm nhiều điều tốt xấu trong cuộc đời này.
Cô nghiêm khắc mỗi khi em làm sai. Nhưng cũng rất quan tâm em mỗi khi cô nói chuyện. Cô động viên em mỗi khi em phiền muộn. Gặp bài khó cô giảng giải hết lòng. Chỉ ra xem cách nào hay để làm.
Nhìn từ xa em đã nhận ra cô. Đi sau cô sao em cứ nhìn mãi. Cô giáo em một thân hình giản dị. Với chiếc xe đạp cô ngày ngày đến trường. Dù mưa nắng hay trắc trở việc nhà.
Đêm đã khuya chắc giờ này cô chưa ngủ. Trong khi gió đông về đang gào rít ngoài kia. Mặc dù là tối thứ bẩy mọi người được nghỉ ngơi. Cô phải soạn bài để thứ hai lên lớp. Ban ngày cô còn trăm ngàn việc khác. Cô lên lớp với vẻ mặt thản nhiên. Cô mang đến cho em những bài học thần tiên.
Cô giáo ơi! đôi khi em ngồi nghĩ một mình. Cô vất vả dạy bảo chúng em lên người. Lúc cô mệt mỏi đau ốm thì chúng em nào ai biết. Cô ân thầm chịu đựng mệt mỏi, đau đớn. Trên bục giảng cô cười để chúng em vui.
Nỗi nhọc nhằn hiện rõ lên khuôn mặt. Ánh mắt cô sao nặng trĩu suy tư. Cô ơi phải chăng em đã có lỗi với cô. Không ở bên thăm hỏi cô lúc cô đau ốm. Nhưng biết làm sao khi cô cứ âm thầm chịu đựng.
Cô giáo ơi! “Một ngày làm thầy cả đời làm cha”. Công ơn dạy bảo của cô tựa như núi kia. Đến bao giờ em mới trả hết cô công ơn đó. Những lời dạy bảo của cô suốt đời em sẽ nhớ. Dù sau này trên đường đời gian khổ chông gai. Nhưng trong em vẫn nhớ mãi bóng hình cô. Cô giáo ơi cô như người mẹ của em vậy.