Hạnh phúc là gì? Đó là khi con người ta đc thỏa mãn nhu cầu lành mạnh của bản thân về vật chất và tinh thần.
Tại sao hạnh phúc là đấu tranh.
Đấu tranh - bản chất của nó là một cuộc chiến đấu khắc nghiệt với những điều bên ngoài và với bản thân.
Xét về mặt thời gian, thời điểm mà Các Mác sống cực kì nhạy cảm. Lúc đó, để đi đến được với thành công, đem lại quyền lợi cho nhân dân lao động thì chỉ có 1 cách duy nhất, đó là ĐẤU TRANH. Chỉ có đấu tranh mới giải quyết dứt điểm được.
Liên tưởng tới tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao, Chí Phèo vác dao đến nhà Bá Kiến, đâm một nhát, và kết thúc cuộc đời của 2 con người, đồng thời kết thúc MỘT sự tàn ác, gian xảo, một ĐẠI DIỆN cho bọn áp bức, bóc lột.
Liên hệ thực tế:
- Một sĩ tử muốn đỗ đạt cao, thành công trên con đường mình muốn bước đến thì ngày đêm đèn sách, đấu tranh với thời gian gấp rút, áp lực tinh thần. Đấu tranh nhiều và đi đến thành công. Với một sĩ tử, chỉ rong chơi, nước đên chân mới nhảy, ko có một sự đấu tranh với những điều đnag hiện diễn trc mắt, tất "nhàn cư vi bất thiện", ko có đấu tranh là ko có quyết tâm, mà ko có quyết tâm thì chẳng làm đc gì.
- Một bệnh nhân nằm trên giường bệnh: hằng ngày đối mặt với bao nhiêu là thứ thuốc, với bao nhiêu là sự đau đớn, nhưng ý chí ko có, đấu tranh với bản thân và sự đau đớn ko có, thử hỏi đến khi nào mới thoát khỏi cơn đau bệnh tật. Đấu tranh với tinh thần của chính bản thân, là cách vượt qua nỗi đau đớn trên giường bệnh ấy.
....
Thành công chỉ đến khi con ngưòi ta biết cố gắng và lòng quyết tâm, để có được sự quyết tâm đó mỗi người phải biết đấu tranh với ngoại cảnh và đặc biệt là những áp lực tinh thần trong mõi con người.
Biết tự mình nắm lấy cơ hội để vươn tới hạnh phúc.