“Cây bàng lá nõn xanh ngời,
Ngày ngày chim đến tìm mồi chíp chiu.”
Trường tôi cũng có một cây bàng “lá nõn xanh ngời” ngay giữa sân trường. Quanh năm suốt tháng, bàng nghiêng nghiêng trong gió, tỏa rợp bóng mát cho ngôi trường.
Từ xa nhìn lại, bàng um tùm với tầng lá rộng như một chiếc ô xanh khổng lồ. Chiếc ô này cao lớn lắm! Gốc bàng sần sùi, những chiếc rễ mọc ra xung quanh như những cái chân đặc biệt. Từ gốc, bàng mọc thành nhiều nhánh cây khác nhau. Từng thân cây cao vút, ngoằn ngoèo đan xen nhau như thể chúng đoàn kết để chống lại mưa gió, bão bùng. Vì phải chống gió bão, vỏ bàng giờ đây nâu đen, xù xì. Các cành lớn, cành nhỏ của cây bàng để vươn rộng, chẳng khác nào gọng của chiếc ô xanh.
Bàng thay áo theo mùa. Mùa xuân, khi nắng ấm đánh thức mầm nụ, bàng thướt tha khoác trên mình chiếc áo xanh nõn, bóng mượt. Dường như đàn én rất thích chiếc áo này của bàng nên chúng vẫn chao qua liệng lại trên những ngọn bàng non tơ. Hạ về, chiếc áo xanh nõn vụt chốc được nắng nhuộm vào xanh mướt. Muôn lá vàng óng ánh dưới nắng, thì thầm hòa ca cùng gió, cùng ve. Phải chăng, cứ mỗi độ hè tới, bàng sẽ trở về thời xuân thì? Bởi dịp này, bàng rực rỡ biết nhường nào, cuốn hút biết nhường nào. Nét rực rỡ, cuốn hút có được còn nhờ những chùm hoa trắng xóa. Lúc còn hé nụ, hoa bàng xanh nhạt. Khi bung nở, hoa bàng trắng xóa. Hoa bàng nhỏ li ti, mọc theo từng dải dài. Được nắng sưởi, được mưa tưới, những bông bàng mau chóng kết trái. Muôn quả bàng nho nhỏ, đu đưa trên ngọn. Quả bàng to bằng quả cau, xanh mướt như màu xanh của lá.
Khi những cơn heo may ùa về nhiều hơn, bàng khoác chiếc áo vàng ươm. Hình như nó biết, khi mặc chiếc áo này, nó có thể chống chọi với tiết trời se se lạnh. Lúc này, quả bàng bắt đầu ngả chín. Từng chùm bàng vàng óng như hòa sắc cùng sắc vàng của lá. Rồi chiếc áo bỗng đậm màu hơn, lác đác những chiếc lá đỏ tía. Vài lá, vài cành, rồi toàn bộ tầng lá khoe một màu đỏ rực trời. Nhưng rồi, những đợt gió rét buốt tràn về, lá bàng dần rơi rụng. Vô vàn những lá bàng xào xạc trên mặt đất. Những chiếc lá to bằng bàn tay phủ kín cả một góc sân. Chẳng còn lá, cành bàng như trở nên khẳng khiu, đơn độc. Chúng cũng không quên đan xen vào nhau để chống chọi lại lạnh, lại gió. Lạnh, gió cứ như một thách thức để bàng mạnh mẽ hơn.
Chúng tôi lại mong chờ xuân mau tới, để chồi non, lộc biếc của bàng lại mở mắt, lại khoác cho bàng những chiếc áo đẹp diệu kì. Sau này, có lẽ, ai ai trong chúng tôi cũng sẽ nhớ về những chiều đùa vui dưới tán bàng.