Quê hương mỗi người đều gắn liền với những lũy tre, cánh đồng lúa,mái đình và đặc biệt là dòng sông quê. Dòng sông dài, quanh co, uốn lượn, đỏ nặng phù sa như dải lụa đào. Mặt nước buổi sáng sớm thì yên bình, phẳng lặng như tấm áo hồng mà họa tiết là những đám mây trắng trôi nhẹ trên bầu trời. Buổi trưa, khi ông mặt trời tỏa những tia nắng rực rỡ xuống muôn vật, "tấm áo" ấy lại như được dát vàng những sợi kim tuyến lấp lánh. Chiều tối, mặt nước lại khoác lên mình chiếc áo đen tuyền nhưng ẩn hiện trên đó là những tia sáng lấp lánh của mặt trăng tròn những đêm mười lăm, ba mươi. Hai bên dòng sông, có thưa thớt một số ngôi nhà cùng với những nương ngô, nương mía mọc um tùm, xang mướt. Cứ mỗi mùa đánh cá, dòng sông quê em lại tấp nập thuyền, bè của các bác trong làng, đánh những mẻ cá tươi ngon về cho gia đình. Những đêm ngày hè oi ả, chúng em lại rủ nhau ra bờ sông ngồi hóng mát, gấp thuyền thả sông.Dòng sông ấy chính là đời sống của người dân quê em, cả về vật chất và tình thần. Em sẽ không bao giờ quên dòng sông đã gắn liền với tuổi thơ của em. Em rất yêu quý dòng sông quê em.