Có lẽ trong mỗi chúng ta ai cũng có một nhân vật mà mình thích . Một nhân vật mà mình ngưỡng mộ . Đối với tôi, nhân vật mà tôi thích nhất đó chính là Dượng Hương Thư . Là một người rất khoẻ mạnh và đã cố hết sức vượt thác để con thuyền trở về an toàn .
Dượng Hương Thư là một nhân vật rất khỏe mạnh và nhiều kinh nghiệm . Nhờ sự giúp đỡ của Dượng Hương Thư mà con thuyền đã trở về an toàn . Thể hiện được sức mạnh của con người chế ngự được thiên nhiên . Dù nhân vật Dượng Hượng thứ là một nhân vật hiền lành . Khi cậu ấy ở nhà . Thì nói năng nhỏ nhẹ, tính nết nhu mì ,ai gọi cũng vâng dạ dạ . Nhưng khi trế ngự thiên nhiên . Cậu ấy trở thành một người khác . Những động tác thả sào rút sao nhanh như cắt . Dượng hương thư như pho tượng đúc đồng đúc, các bắp thịt cuồn cuộn hàm răng ,...Tác gỉa đã sự dụng những từ mạnh nhằm mục đích nói lên được sức mạnh của người khi chế ngự thiên nhiên.
Trong văn bản tôi thích nhất chính là cảnh Dượng hương Thư đang vượt thác.
Đến Phường Rạch, Dượng Hương Thư sai nấu cơm để được chắc bụng . Nước còn to, họ phải chống liền tay không phút nào hở . Ba chiếc sào bằng tre được bịt sắt chắc chắn sẳn sàng lên đường . Bỗng nhiên, nước từ trên cao phóng giữa hai vách đá dựng đứng . Dượng Hương Thư đánh trần đứng sau lái co người phóng chiếc sào xuống lòng sông nghe một tiếng "soạt" ! Thép đã cắm vào sỏi ! Cậu ấy ghì chặt đầu sào, lấy thế trụ lại giúp cho chú hai và thằng Cù lao phóng sào xuống nước . Chiếc sào của tôi cong lại, nước bị cản văng bọt tứ tung, thuyền vùng vằng chực trụt xuống quay đầu chayj về lại Hòa Phước .
Những động tác thả sào, rút sào thật nhanh của Dượng Hương Thư để làm chủ thuyền .Chú Hai vứt sào, ngồi xuống thở hồng hộc . Dòng sông cứ chảy quanh co dọc những núi cao sừng sững . Dọc núi, những cây to mọc giữa những bụi lúp xúp nom xa như những cụ già vung tay hô đám con cháu tiến về phía trước . Qua nhiêù lớp núi, đồng ruộng lại mở ra .
Và họ lại trở về Trung Phước an toàn . Đó chính là ngày vượt thác nhiều sức lực và đáng nhớ của họ