Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết cảm nghĩ về đoàn trong trái tim em

viết cảm nghĩ về đoàn trong trái tim em




giúp với nha ! mai nộp ùi
 

2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
1.017
1
2
Chou
02/03/2021 20:56:50
+5đ tặng

Tôi sinh ra và lớn lên ở mảnh đất đầy nắng và gió Bình Phước,nơi đó đã tôi luyện cho tôi có một sức khỏe tốt và ý chí kiên cường nhưng tính tôi khá nhút nhát nên không thích tham gia các hoạt động đoàn trường vì tôi nghĩ chuyện đó là chẳng cần thiết đối với bản thân tôi.

Thời gian thấm thoắt trôi qua,tôi đã trở thành một thành viên của mái trường sư phạm kỹ thuật.Thú thật là trong cái tâm trí tôi vẫn chẳng muốn tham gia cái hoạt động nào.Đơn giản vì cũng do cái lối sống khá khép mình và bất cần đời của tôi.Tôi đi học rồi lại về ngồi máy tính,cuộc sống tôi tìm được niềm vui ở cái thế giới ảo mộng,cơ thể cũng ốm yếu dần,tôi tập tành ăn nhậu với lũ bạn và chơi game thâu đêm.Điều gì đến rồi cũng sẽ đến,tôi học lực kém và bị gửi giấy báo về nhà.Cả nhà tôi nhất là mẹ tôi không tin vào điều đó,tôi học không giỏi lắm nhưng chưa có năm nào tôi không đạt học sinh khá.Mẹ tôi khóc rất nhiều,lúc đó tôi đã tự tát vào mặt mình.Tại sao vậy? Mày là cái thằng tồi tệ gì thế này Hùng?

Có lẽ cuộc đời tôi cứ thế trôi và tôi cũng chẳng biết khi nào mình thoát khỏi cái mặc cảm đó. Một ngày như mọi ngày khác,nhưng hôm nay không giống những ngày bình thường,tôi bâng khâng đi và chả nghĩ gì cả,…Rầm,đống sách vở văng tung tóe,tôi đụng phải một bạn nữ,sắp xếp mọi thứ,tôi chợt xin lỗi về điều mình đã làm.Bất giác tôi hỏi: Bạn làm gì chạy nhanh thế? Tôi cười hỏi, bạn lúng túng trả lời rằng đang phải chạy đi tới văn phòng Đoàn có việc gấp.Tôi nhanh nhẩu bảo: để tớ mang đi cho. Chưa kịp để bạn đồng ý tôi đã vội vàng bưng đống sách giúp bạn,nụ cười đó làm tôi thấy xôn xao.Đến nơi,tôi chợt nhận ra mình đã đi qua nơi này hàng trăm lần rồi mà chẳng hề hay biết,nói thật thì tôi chẳng quan tâm lắm.Nơi này thật đẹp,tấm bảng thành tích nhỏ xinh xắn,huy chương,phần thưởng,…rồi tôi nghĩ tại sao mình không tham gia nơi này mà suốt ngày cắm đầu vào chiếc máy tính nhỉ.Tôi tham gia công tác trong đoàn trường,được đi khắp nơi giúp đỡ những em nhỏ vui tết trung thu,những cụ già neo đơn,và quan trọng nhất là kết quả học tập của tôi đã tăng vọt,tôi ham mê học hơn chiếc máy tính tôi vẫn chơi ngày nào.

Nhiều bạn thường nghĩ trong Đoàn trường chả có gì hấp dẫn sao không thử đến với những con người nơi đây,mái nhà chung của tuổi trẻ Sư Phạm Kỹ Thuật dám nghĩ dám làm,một lần tự cảm nhận về tình cảm và sự giúp đỡ giữa người với người.Là một thanh niên của ngôi trường Đại học uy tín hàng đầu,cần phải biết mình đang ở đâu và đang làm gì để góp phần lớn mạnh vào quá trình công nghiệp hóa hiện đại hóa của đất nước.Giống như Bác Hồ đã khuyên dặn thanh niên:

“Không có việc gì khó

Chỉ sợ lòng không bền

Đào núi và lấp biển

Quyết chí ắt làm nên.”

Sự quyết định của thành bại không phải ở bản thân công việc dễ hay khó mà là ở chính tinh thần con người.Tuy rằng Đoàn trường còn có những thiếu xót về nhân lực và cơ sở vật chất,tuổi trẻ hãy dám nghĩ dám làm để Đoàn trường ngày càng lớn mạnh và xứng đáng với vai trò và trách nhiệm của tuổi trẻ của tổ chức Đoàn TNCS Hồ Chí Minh Trường Đại học Sư phạm Kỹ thuật TP. Hồ Chí Minh trong thời kỳ đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước và hội nhập quốc tế.


 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Bảo Khánh
02/03/2021 20:58:47
+4đ tặng
Mười năm thắm thoát trôi qua, từ lúc còn là con bé học lớp 6 với chiếc khăn quàng đỏ thắm trên vai, khi nhìn thấy các các thầy cô, các anh chị lớp trên được mặc những chiếc áo xanh thanh niên, được đeo những chiếc huy hiệu Đoàn trên ngực, tôi cảm thấy rất ngưỡng mộ và luôn ao ước năm học trôi qua nhanh để tôi trở thành Đoàn viên.
Thời gian trôi đi, tôi đã đứng vào hàng ngũ của Đoàn TNCS Hồ Chí Minh. Cái ngày được kết nạp Đoàn, tôi cảm giác mình đã trưởng thành hơn và cảm thấy rất tự hào. Và ngày kết nạp ấy cũng là cánh cửa mở cho tôi biết bao cơ hội được học hỏi những điều hay và cũng mở ra biết bao thử thách mới cho một đoàn viên mới như tôi.
Là một cô bé Đoàn viên còn non nớt, khi bước chân vào ngôi trường cấp 3, tôi rất vinh dự khi được xếp vào lớp chuyên khoa học – tự nhiên của trường. Bản thân tôi luôn tự nhủ rằng sẽ cố gắng phấn đấu hết mình trong học tập để xứng đáng là một người Đoàn viên thanh niên tiêu biểu. Tôi đã bập bẹ tham gia vào tổ chức Đoàn thông qua các buổi sinh hoạt cuối tuần cùng với các anh chị Ban Chấp hành Đoàn Trường. Và đây cũng chính là cơ hội để tôi có thể học tập thêm kiến thức, hiểu thêm về tổ chức Đoàn – 1 anh bạn lớn mà tôi luôn ngưỡng mộ, được giao lưu, vui chơi và sinh hoạt cùng với các anh chị, các bạn cùng trang lứa. Và cũng chính thời gian này, ngoài việc chú tâm vào việc học trên trường, tôi đã xác định được rằng Đoàn chính là niềm vui, chính là động lực phấn đấu của cuộc đời mình. 
Với vai trò là một cô bé cộng tác viên của Đoàn Trường, tôi bắt đầu tham gia vào các Câu lạc bộ nhảy hiện đại của trường và bắt đầu thể hiện sở trường của bản thân. Bằng niềm tin yêu vào Tổ chức Đoàn, và sự tự tin vào bản thân, tôi quyết định tham gia ứng cử vào Ban Chấp hành Đoàn trường tại Đại hội Đoàn trường nhiệm kỳ 2010 – 2011. Với sự tín nhiệm của các bạn Đoàn viên thanh niên của trường, tôi may mắn được trúng cử vào Ban Chấp hành Đoàn trường và giữ nhiệm vụ Ủy viên Ban Chấp hành Đoàn trường THPT Tạ Quang Bửu, không biết sao những giọt nước mắt lúc ấy lại tuông ra như vậy, phải chăng đấy chính là niềm hạnh phúc, niềm ao ước trước giờ mà tôi đang chờ đợi. Đây chính là một cột mốc quan trọng, là một kỷ niệm không thể nào quên của tôi khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Với vai trò là một ủy viên Ban Chấp hành Đoàn trường, bằng sự đam mê, kỹ năng vốn có của bản thân, tôi đã phát huy khả năng lãnh đạo trong các hoạt động phong trào tại trường và đem lại các giải thưởng cao về cho trường: giải nhì Hội thi bước nhảy của hoa phượng đỏ cấp quận, giải nhất Hội thi nhảy cổ động cấp thành, tham gia Hội thi Vũ điệu xanh… Ngoài các hoạt động phong trào tại trường, chúng tôi còn được đóng góp sức trẻ của mình vào các hoạt động tình nguyện vì xã hôi như: chiến dịch hoa phượng đỏ, chiến dịch mùa hè xanh. Khoảng thời gian ấy có thể với nhiều người là một thời gian dài nhưng với tôi nó chưa đủ để tôi cống hiến được nhiều.
Ba năm trôi qua, tôi chính thức trở thành một cô sinh viên thực thụ, với niềm đam mê Đoàn tôi đã tiếp tục tham gia vào các hoạt động phong trào tại Đoàn trường Đại học Công nghệ Sài Gòn. Cũng bắt đầu từ những kỹ năng vốn có của mình, tôi đã bập bẹ tập quản trò, tổ chức sinh hoạt cho các bạn tân sinh viên như tôi. Khi được đứng trước một tập thể, được dùng những kỹ năng, những kinh nghiệm của bản thân để có thể đem lại tiếng cười và niềm vui cho các bạn, tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Tiếp nối niềm đam mê, tôi quyết định tham gia ứng cử vào Ban Chấp hành Đoàn khoa của trường. Trong kỳ đại hội này, có lẽ tôi không may mắn, không thể nói thành lời, niềm tin và hy vọng của tôi đều sụp đỗ. Ngọn lửa cháy trong tôi dường như đã bị dập tắt. Không hiểu tại sao tôi đã khóc, khóc rất nhiều. Ngày ngày trôi qua, tôi bắt đầu lấy lại tinh thần và tiếp tục chú tâm vào việc học, và tiếp tục tham gia sinh hoạt như 1 người đoàn viên bình thường.
          Năm năm đại học trôi qua, cô sinh viên ấy đã ra trường và bắt đầu tìm việc làm, dường như trong tôi đã quên đi hình ảnh của tổ chức Đoàn. Một hôm Đoàn lại xuất hiện và cho tôi một cái cảm giác như khoảng thời gian mới bước chân vào tổ chức Đoàn. Tôi nhận tin được tuyển dụng vào Ủy Ban Nhân dân phương 6, Quận 4 và giữ nhiệm vụ Phó Bí thư Đoàn Phường 6. Một cảm giác vừa vui, vừ lo ngại vì sợ không đủ năng lực để đảm nhiệm. Nhưng nhờ sự quan tâm, và giúp đỡ từ các cô chú, các anh chị đồng nghiệp cơ quan, và đặc biệt và sự hướng dẫn và chỉ dạy của anh Trần Đại Dương - Bí thư Đoàn phường, anh dạy tôi bằng cách tạo áp lực khó khăn, giao rất nhiều việc cho tôi. Lúc ấy chưa hiểu nên cứ nghĩ anh ấy không thích mình, muốn làm cho tôi nản lòng rồi xin nghỉ việc. Tôi nhớ mãi câu nói “Làm được thì làm, không làm được thì xin nghỉ”. Có lẽ câu nói ấy đã làm tôi khóc rất hiều, suy nghĩ rất nhiều, tôi quyết tâm làm thật tốt nhiệm vụ của mình, tự tìm hiểu và tự học hỏi từ nhiều anh chị đi trước. Có lẽ đây là khoảng thời gian mà tôi đã rơi nước mắt vì Đoàn rất nhiều, và bị áp lực vì công việc rất nhiều. Nhưng vì lòng đam mê, sự quan tâm của các anh chị lãnh đạo, anh chị cơ quan, sự chia sẻ, gắn bó từ các bạn đoàn viên thanh niên, vì muốn tiếp tục cống hiến sức trẻ vào các hoạt động có ích cho xã hội. Tôi đã dần thích nghi với công việc thực hiện nhiệm vụ đến thời điểm hôm nay. Được điều chuyển công tác 02 lần, trải qua các môi trường làm việc khác nhau, giờ đây tôi chính thức trở thành Bí thư Đoàn phường 12, Quận 4.
Từ ngày gia nhập Đoàn TNCS Hồ Chí Minh, qua thời gian tham gia công tác, tôi cảm nhận mình sống có trách nhiệm với bản thân với gia đình hơn, mà còn yêu thương con người hơn, chia sẻ, đồng cảm với những hoàn cảnh không may. Đến với Đoàn, đến với những bài học nhân văn về con người, đến với những bài học sâu sắc về lý tưởng Cách mạng, đến với những bài học giản dị về quê hương đất nước, với những bài học về truyền thống và văn hóa dân tộc, tình yêu dành cho đất mẹ, lý tưởng cho một xã hội dân chủ, công bằng, văn minh theo định hướng Xã Hội Chủ Nghĩa ngày càng rõ ràng hơn trong mỗi trái tim,  sống dưới ngọn cờ cách mạng của Đoàn TNCS Hồ Chí Minh.
Tôi tin rằng những kỹ năng, kiến thức tích lũy được trong những năm qua dưới sự dẫn dắt của Đoàn TNCS Hồ Chí Minh, tôi có thể chia sẻ phần nào những tâm tư, nguyện vọng của các bạn trẻ, khơi dậy tinh thần tình nguyện xung kích của các bạn thanh niên, góp phần xây dựng tổ chức Đoàn, là điểm tựa vững chắc của thanh niên và góp phần vào công cuôc xây dựng

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×