Theo sử sách của Trung Quốc, Mã Viện ở lại nước ta gần cả năm trời mới rút quân về nước với mục đích để tổ chức lại chính quyền cai trị mới cho giai đoạn Băc thuộc lần thứ hai, cho quân lính lưu lại lập nghiệp ở nhiêu nơi gọi là Mã lưu nhằm đồng hóa dân ta như có nhiều hộ ở Mê Linh (Sơn Tây) và ở Thọ Linh (phía nam sông Gianh) ngày nay có một làng có tới 200 hộ họ Mã. Tướng giặc này còn sát hại nhiều dân quân tham gia kháng chiến ở nhiều địa phương như hàng trăm thủ lĩnh, hàng nghìn nghĩa quân bị Mã Viện tàn sát, đặc biệt ở Mê Linh và bắt đi một số tướng quan của hai Bà đưa về Linh Lăng (Hồ Nam) đầy ải nhằm cô lập với quê nhà .
Điều độc ác hơn, Mã Viện đã bắt di dời cả huyện Mê Linh sang định cư ở phía Bắc sông Hồng mà ngày nay, vị trí huyện Mê Linh ở Vĩnh Phúc có đền thờ Hai Bà cùng với các địa danh cũ ở Mê Linh cũ phía nam sông Hồng. Ông ta còn vơ vét của cải tiền bạc đưa về nước làm của riêng, đồng thời thu nhiều trống đồng ở khắp nơi để đúc một pho tượng ngựa bằng đồng dâng lên vua Quang Vũ. Đậy là tội ác phá hoại di sản văn hóa của dân tộc ta thời ấy. Từ đầu công nguyên mà nước lớn phương Bắc đã gây tội ác tày trời với nhân dân Việt Nam qua các việc làm nêu trên. Chẳng những thế, tội ác này còn tiếp tục kéo dài sang hai thời kỳ Bắc thuộc gần một ngàn năm và qua các cuộc xâm lược suốt quá trình lịch sử phát triển Việt Nam trong thời gian gần ngàn năm nữa từ cuộc xâm lược của Nguyên Mông, Minh, Thanh và ngày nay cuộc chiếm đóng Hoàng Sa ở biển Đông của Việt Nam cũng chỉ là sự kế thừa của một dòng giống hiếu chiến, thích xâm lược và nuôi mộng làm bá chủ thiên hạ.