LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Phân tích tính yêu nghề của anh thanh niên. Bình luận về bài Lặng Lẽ Sa Pa

  1. Phân tích tính yêu nghề của anh thanh niên
  2. Bình luận về bài Lặng Lẽ Sa Pa
2 trả lời
Hỏi chi tiết
13.167
7
1
Nguyễn Nguyễn
14/03/2021 10:52:06
+5đ tặng

Nguyễn Thành Long (1925 - 1991) là một trong tác giả xuất sắc chuyên viết truyện ngắn với những con người ở hậu phương luôn âm thầm, lặng lẽ cống hiến hết mình cho đất Nước, Tổ Quốc. Và một trong những nhân vật tiểu biểu nhất phải kể đến nhân vật Anh thanh niên trong truyện ngắn 'Lặng lẽ Sa Pa' sáng tác năm 1970. Đồng thời ở anh cũng bộc lộ lên những phẩm chất, triết lý tươi đẹp đáng trân quý và lớn lao về cuộc sống và công việc ở thời đại mới.

Trước hết, trong một hoàn cảnh sống và làm việc khó khăn nhưng anh đã vượt lên để sống đẹp và làm việc có ích cho cuộc đời. Anh thanh niên được tác giả giới thiệu qua nhân vật bác lái xe là người 27 tuổi, sống một mình trên đỉnh núi cao Yên Sơn cao 2600m. Ở đó là một khung cảnh vô cùng khắc nghiệt với bốn bề là mây mù, hiểm trở. Vì thế, đã có những lúc anh thèm người đến nỗi phải tự chặt cây chắn đường chỉ để được gặp người - đó là lúc anh mới lên công tác. Với công việc khí tượng kiêm vật lí địa cầu chuyên "đo gió, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất...". Công việc này đòi hỏi phải có sự tỉ mỉ, chính xác và có tinh thần trách nhiệm cao. Nhưng dù ở nơi cô đơn, hẻo lánh nhất của đất nước anh vẫn không bỏ quên nhiệm vụ của mình, thậm chí những lúc gió rét nhất của 1 giờ sáng anh cũng không ngại khó để hoàn thành. Qua đó, ta có thể thấy được một vẻ đẹp đáng trân trọng về anh thanh niên, một người trẻ tuổi dám đương đầu sự thử thách công việc nơi cô đơn, vắng vẻ.

Anh thanh niên mang nhiều phẩm chất tốt đẹp về suy nghĩ, lý tưởng cũng như tình cảm cao đẹp. Anh luôn sống gắn bó với sự nghiệp đất nước, có trách nhiệm với cuộc đời, không ngừng cống hiến lý tưởng cho đất nước. Điều đó được biểu qua hành động xin xung phong đi bộ đội khi đất nước có chiến tranh không thành thì anh lại xung phong làm khí tượng trên núi cao. Và với công việc thầm lặng của mình thì anh luôn yêu quý và say mê. Bởi anh ý thức được công việc đơn giản này vô cùng hữu ích cho cuộc sống và cho nhiều người khác. Và ta càng khâm phục tinh thần làm việc đầy trách nhiệm của anh hơn khi giữa hoàn cảnh lạnh lẽo, heo vắng ấy anh lại xem công việc với mình là bạn "công việc của cháu gian khổ thế đấy chứ cất nó đi cháu buồn chết mất". Cũng nhờ suy nghĩ ấy mà không hề cảm thấy cô đơn trên đỉnh núi Yên Sơn mà ngược lại anh vô cùng hạnh phúc trong công việc của mình. Và suy nghĩ đẹp về công việc ấy khiến anh thêm yêu cuộc sống và con người xung quanh hơn, giúp anh có thêm nghị lực để vươn lên, để cuộc sống đẹp, đầy ý nghĩa với đất nước với cuộc đời.

Chưa hết, anh không chỉ có ý chí vươn lên giữa hoàn cảnh khắc nghiệt và suy nghĩ, lý tưởng cũng như tình cảm cao đẹp mà còn có những hành động đẹp đáng học hỏi và trân trọng. Những hành động đẹp ấy là anh tự vượt qua hoàn cảnh khó khăn để sống và làm việc thành công, chiến thắng chính mình. Anh tự nguyện cũng như tự giác yên tâm công tác hoàn thành xuất sắc công việc được giao. Đồng thời, cùng lòng yêu nghề là tinh thần ý thức trách nghiệm giúp anh giỏi nghề và thạo nghề. Đến nỗi "ban đêm không nhìn thấy bằng mắt nhìn gió lay lá hay nhìn trời....có thể nói được mây tính được gió". Bên cạnh đó, anh làm việc rất hiệu quả, góp phần vào chiến công chung của dân tộc và chiến công vẻ vang nhất phải kể đến là " giúp bộ đội hạ được nhiều máy bay Mỹ trên cầu Hàm Rồng nhờ phát hiện đám mây khô".

Những hành động đẹp của anh thanh niên không dừng lại ở đó. Mặc dù đạt được nhiều thành tích đáng khen ngợi trong công việc nhưng anh không ngừng, nỗ lực học hỏi để hoàn thiện mình hơn. Vì thế, anh không ngừng đọc sách để nâng cao trình độ hiểu biết, anh xem sách là bạn, là niềm vui trong cuộc sống.

Từ những hành động đẹp trên anh thanh niên đã hình thành và có nhiều phong cách sống cũng như tình cảm đẹp đẽ. Điều đó được thể hiện việc anh tự tổ chức, sắp xếp cuộc sống của mình thêm vui vẻ và đầm ấm hơn. Anh tự trồng hoa với đủ màu sắc và chủng loại từ hoa dơn, hoa cẩm chướng, anh, vàng, tím...để cuộc sống tinh thần thêm thú vị, tươi mát. Hay anh tự nuôi gà vừa để cung cấp thực phẩm hằng ngày lại vừa gợi lên được không khí gia đình êm ấm, ấm áp. Qua những dẫn chứng này trong tác phẩm, ta có thể thấy cuộc sống đẹp tuy giản dị nhưng tao nhã, khoa học, tâm hồn không cô độc, cằn cỗi, vươn lên khó khăn, khắc nghiệt. Đặc biệt, anh thanh niên còn là người giàu tình cảm, mến khách. Sống một mình với anh củ tam thất vô cùng cần thiết nhưng anh sẵn sàng tặng bác lái xe khi nghe tin vợ bác bị ốm, tặng cô kỹ sư một bó hoa và tặng giỏ trứng gà cho bác họa sĩ. Anh cũng luôn tự hào về người bố đi bộ đội của mình và khao khát gặp nói chuyện với mọi người. Và ta càng thấy được một tính cách đẹp và đáng trân trọng hơn ở anh bởi tính khiêm tốn. Khi được ông họa sĩ muốn vẽ anh nhưng lại giới thiệu những người xứng đáng hơn như ông kỹ sư vườn rau, anh cán bộ nghiên cứu sét...). Có thể thấy qua việc miêu tả những phong cách sống đẹp của anh thanh niên, tác giả đã làm nổi bật lên bức tranh con người lao động vô danh (anh thanh niên - một danh từ chung) là những mà "không ai nhớ mặt đặt tên nhưng đã làm ra đất nước - Đất nước của Nguyễn Khoa Điềm" nhưng sống có lý tưởng, âm thầm, lặng lẽ cống hiến cho cuộc sống, cho quê hương, đất nước.

Bằng nghệ thuật kể chuyện theo ngôi thứ 3, anh thanh niên được nhìn nhận qua các nhân vật khác là cô kỹ sư, ông họa sĩ và bác lái xe, tác giả Nguyễn Thành Long đã khắc họa thành công những vẻ đẹp, tính cách của anh.

Như vậy, chỉ bằng một số chi tiết và chỉ xuất hiện trong 30 phút gặp gỡ ngắn ngủi, tác giả đã phác họa được nhân vật anh thanh niên trong Lặng lẽ Sa Pa với những nét đẹp về tinh thần, tình cảm, cách sống và những suy nghĩ về cuộc sống, về ý nghĩa công việc. Anh chính là đại diện tiêu biểu cho những người ở Sa Pa là chân dung người lao động mới.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
5
5
Thiên sơn tuyết liên
14/03/2021 10:52:06
+4đ tặng
Máy Massage Cổ Reborn

Mỗi lần có dịp ghé thăm Sa Pa – hòn ngọc của Tây Bắc, đi trên những con đường uốn lượn giữa núi rừng điệp trùng, tôi luôn kiếm tìm hình ảnh một con người, một chàng thanh niên trong câu chuyện mà tôi yêu mến : Lặng lẽ Sa Pa. Tôi thầm cảm ơn nhà văn Nguyễn Thành Long, bởi nhờ ông, tôi và biết bao độc giả biết đến một con người lặng lẽ làm nghề khí tượng kiêm vật lí địa cầu trên đỉnh Yên Sơn, một chàng thanh niên “đặc biệt”, biết cống hiến, hi sinh hết mình cho đất nước.

Xuyên suốt truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa, không một ai biết chính xác tên tuổi của chàng trai nhưng ấn tượng mà anh để lại thì thật sâu đậm. Trước hết đó là con người yêu đời, sống ngăn nắp, khoa học. Anh thanh niên được bác lái xe giới thiệu là “người cô độc nhất thế gian” mới nghe đã gây hứng thú và sự tò mò không chỉ với riêng ông họa sĩ, cô gái mà với cả bạn đọc. Bác lái xe đã cung cấp một cách khái quát nhất về lí lịch anh thanh niên đặc biệt này : “hai mươi bảy tuổi […] làm công tác khí tượng kiêm vật lí địa cầu“. Điều mà nhà văn thực sự muốn nhấn mạnh đó là nỗi cô đơn, thèm người lạ lùng của chàng trai trẻ trong những ngày đầu lên núi. Vì sống và làm việc một mình trên đỉnh Yên Sơn cao hai nghìn sáu trăm mét, “bốn bề chỉ cây cỏ và mây mù lạnh lẽo, chưa quen, thèm người quá” anh thanh niên đã lấy khúc gỗ chắn ngang đường cho xe dừng lại để được nói chuyện. Câu chuyện bác lái xe kể thật dí dỏm cho thấy sự vui tính của chàng trai trẻ. Con người đó thật dễ gần, dễ mến với “tầm vóc bé nhỏ, nét mặt rạng rỡ” khi xuất hiện trước mọi người. Đáng quý hơn, anh còn mang trong mình trái tim luôn biết quan tâm, sẻ chia. Từ lời nói đầu tiên của anh trong tác phẩm (Củ tam thất cháu vừa đào đấyCháu gửi bác gái ngâm rượu uống. Hôm nọ bác chẳng bảo bác gái vừa ốm dậy là gì ?”) đến những quả trứng anh dành cho ông họa sĩ và cô kĩ sư trẻ ăn trưa đều khiến cho người đọc cảm nhận rõ nét điều đó. Sự quan tâm đó dù rất bình dị nhưng thể hiện tình cảm yêu thương của anh thanh niên đối với những người xung quanh.

Sống một mình trên đỉnh núi cao nhưng người con trai làm nghề khí tượng không sống bề bộn mà rất gọn gàng, ngăn nắp và có tình yêu tha thiết đối với thiên nhiên, cuộc sống. Chính điều này cũng trái ngược với suy nghĩ của người họa sĩ lão thành khi thấy anh thanh niên vội vàng chạy về nhà trước (“chắc cu cậu chưa kịp quét tước dọn dẹp, chưa kịp gấp chăn chẳng hạn”). Người họa sĩ và cô gái trẻ đã vô cùng ngạc nhiên trước hình ảnh “người con trai đang hái hoa”. Những bông hoa đơn đủ sắc màu thể hiện tâm hồn trẻ trung, yêu cuộc sống của chàng trai. Chiêm ngưỡng mái ấm nho nhỏ với “một căn nhà nhỏ ba gian, sạch sẽ, với bàn ghế, sổ sách, biểu đồ, thống kê, máy bộ đàmCuộc đời riêng của anh thanh niên thu gọn lụi một góc trái gian với chiếc giường con, một chiếc bàn học, một giá sách” ta lại khám phá thêm những phẩm chất đáng quý của anh, đó là nếp sống gọn gàng, ngăn nắp, làm việc nghiêm túc – điều mà những thanh niên trẻ ngày nay rất cần học tập.

Nhà văn Nguyễn Thành Long bên cạnh việc khắc họa lòng yêu đời, nếp sống khoa học còn đặc biệt nhấn mạnh niềm say mê, cống hiến hết mình cho công việc của chàng trai trẻ tuổi. Nghe cách anh kể về công việc của mình cho ông họa sĩ và cô kĩ sư, ta thấy toát lên một tình yêu lớn lao, vô bờ bến đối với công việc : “Cháu ở đây có nhiệm vụ đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất, dự vào việc báo trước thời tiết hằng ngày, phục vụ sản xuất, phục vụ chiến đấu”. Công việc của anh tưởng chừng đơn giản nhưng đòi hỏi sự chính xác và cũng có muôn vàn khó khăn : “gian khổ nhất là lần ghi và báo về lúc một giờ sáng”. Đó chính là thử thách đòi hỏi người thanh niên phải đấu tranh tâm lí để vượt qua : “Nửa đêm đang nằm trong chăn, nghe chuông đồng hồ chỉ muốn đưa tay tắt đi“. Tuy vậy, gió bão, tuyết sương không thể làm gục ngã niềm yêu nghề, sống chết với nghề của anh thanh niên. Có trách nhiệm với công việc được giao phó, người trai trẻ luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình và còn lập những chiến công vang dội : “nhờ cháu có góp phần phát hiện một đám mây khô mù ngày ấy, tháng ấy, không quân ta hạ được bao nhiêu phản-lực Mĩ trên cầu Hàm Rồng”. Cảm giác “hạnh phúc” của chàng trai sau khi biết được sự đóng góp của mình không phải là sự tự cao, tự đại mà là niềm hạnh phúc được cống hiến, được hi sinh cho quê hương mình.

Tinh yêu đối với công việc và mong muốn được cống hiến đã giúp chàng trai quên đi nỗi cô độc của mình : “Khi ta làm việc, ta với công việc là đôi, sao lại gọi là một mình được”. Đối với anh, công việc không chỉ là trách nhiệm mà đã trở thành niềm vui, niềm hạnh phúc (“công việc của cháu gian khổ thế đẩy, chứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất”) và sách trở thành người bạn thân thiết (“lúc nào tôi cũng có người để trò chuyện nghĩa là sách ấy mà”). Nhà văn đã để nhân vật bộc bạch những lời tâm sự thật chân thành. Người đọc ngưỡng mộ trước cách suy nghĩ già dặn, chín chắn của một người thanh niên trẻ có ý thức cao về vai trò và trách nhiêm của mình. Ta hiểu rằng, tình yêu và say mê với nghề nghiệp khiến con người có thể vượt lên trên tất cả khó khăn, thử thách.

Mặc dù là người hi sinh hết mình cho công việc, có những đóng góp quan trọng nhưng anh thanh niên là một người rất khiêm tốn. Phẩm chất đó khiến chúng ta càng thêm trân trọng, quý mến anh hơn. Anh thanh niên tự thấy những đóng góp của mình thật nhỏ bé so anh bạn trên trạm đỉnh Phan-xi-păng, ông kĩ sư vườn rau hay đồng chí chuyên nghiên cứu sét. Vì vậy, anh thấy mình không xứng để cho họa sĩ vẽ. Thái độ của chàng trai chuyên đo nắng, mưa, gió, bão,… không phải là sự tự ti mà là thái độ khiêm tốn, biết học hỏi.

Giữa cái lặng lẽ của đất trời Sa Pa có những con người âm thầm cống hiến cho đất nước nhưng sự lặng thầm đó thực sự mang lại những vang âm. Trước người thanh niên nhỏ bé mà có niềm say mê, sự hi sinh thật lớn lao, ông họa sĩ thấy “nhọc quá”, còn cô kĩ sư trẻ thì “bàng hoàng”. Đó là sức truyền cảm mạnh mẽ mà một con người “thực sự người” đã mang đến. Hình ảnh anh thanh niên trong Lặng lẽ Sa Pa đã mang đến cho thế hệ trẻ hôm nay niềm ngưỡng mộ, tự hào. Anh thực sự là một tấm gương sáng cho các thế hệ thanh niên học tập, noi theo. Học để biết sống vì người khác, vì quê hương dấu yêu. Đọc Lặng lẽ Sa Pa, lời thơ của Tố Hữu cứ mãi vang ngân trong lòng tôi : “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư