Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Tím tắt ngày thơ ấu

cho mik xin về cái tóm tắt  ngày thơ ấu vs
5 trả lời
Hỏi chi tiết
204
8
2
Thời Phan Diễm Vi
01/09/2021 09:46:41
+5đ tặng

   " Những ngày thơ ấu" là cuốn hồi kí của Nguyên Hồng. Tác phẩm chưa đầy một trăm trang, khoảng trên 2 vạn chữ, chia thành 9 chương. Trang hồi kí đã ghi lại cảnh sa sút, tan nát của một gia đình thị dân ở thành phố Nam Định trong khoảng những năm hai mươi, ba mươi của thế kỉ XX. Những nỗi đau buồn của một thiếu phụ trong một cuộc hôn nhân miễn cưỡng, một người chồng, một người cha nghiện ngập, những tủi cực, cô đơn và con đường lêu lổng của một em bé mồ côi, rồi sa ngã dần. Câu chuyện cảm động được tóm tắt như sau :

      Bà nội của bé Hồng đi đạo, sinh nở 18 lần nhưng chỉ nuôi sống được 3 người con : một trai, hai gái. Bố của bé Hồng là con thứ hai. Bố của Hồng làm cai ngục. Khi bé Hồng sinh ra, có biết bao nhiêu người nhà của phạm nhân mang nhiều vàng bạc, lụa là, gạo thơm, gà béo, trứng mới, cá biển tươi để mừng. Vú bõ thì hả hê vì có số tốt được hầu hạ một cửa " quyền quý". Sau này, mỗi lần bà nội nhắc lại chuyện ấy "có nhiều sự cảm động lắm". Mẹ Hồng là một phụ nữ xinh đẹp, chỉ bằng một nửa tuổi của bố em. Năm Hồng lên bảy, lên tám đã hiểu biết rõ rệt và thấm thía " sự trái ngược cay đắng" trong tình duyên của bố mẹ. Em vẫn nghe người ta bàn tán về chuyện em Quế là con của cai H. Cứ chiều chiều, khi tiếng kèn "rộn rã, tưng bừng" của toán lính khố xanh đi qua nhà, đôi mắt mẹ Hồng lại "sáng lên", gò má "ửng hồng", dắt đứa con trai bé nhỏ ra sân đón đợi " một người tầm thước, gương mặt trắng hồng, mắt sáng, sống mũi hơi cao, hai hàm răng trắng phau"....Mấy năm sau, người cai kèn đổi đi nhà ngục khác, người thiếu phụ ấy " càng bâng khuâng trong đôi mắt thẫn thờ"...Và cũng từ đấy, bố mẹ Hồng " không bao giờ nhìn thẳng vào mặt nhau".. Trong con mắt, giọng nói " bao giờ cũng đượm vẻ trầm lặng, chua chát, hờn tủi".

    Gia đình sa sút rồi suy sụp hẳn. Bố xin thôi nghề cai ngục, lôi bàn đèn thuốc phiện về nhà, sống âm thầm trong buồng tối. Nhiều tài sản quý giá đều bán sạch. Mẹ buôn bán thua lỗ. Năm 1927, ngôi nhà gạch 2 tầng ở phố Hàng Cau, thành phố Nam Định phải bán đi để trả nợ. Bố trụy lạc, con lang thang lêu lổng đánh đáo để có tiền ăn quà, giao du với những trẻ bụi đời cùng khổ.

    Rằm tháng tám trung thu năm sau, khi bà con hàng phố " hoan hỉ trước bàn cỗ trông trăng" thì bé Hồng và em Quế trông bộ quần sô sẩu, đi theo sau chiếc quan tài, cất tiếng khóc não ruột : " Cậu ơi, hư hư cậu ơi là cậu ơi!".

    Bố chết chưa đoạn tang, mẹ lần hồi ngược xuôi, lúc lên Hà Nội, lúc vào Vinh, lúc xuống Hải Phong, để vay mượn làm vốn buôn bán. Rồi mẹ chửa đẻ với người khác, tha phương cầu thực vào tận Thanh Hóa. Hồng và em Quế phải ăn chực nằm chờ ở nhà bà cô giàu có, bị bêu riếu khinh miệt, thậm chí có bần bé Hồng đã bị cô C " vác củi tạ phang....lết chân đi không được nữa". Nhiều đêm, nhiều tháng, Hồng chỉ còn biết sống với những giấc mơ " mong manh, kì thú" của tuổi thơ.

    Đêm Nô-en, với bộ quần áo chúc bâu mỏng và chiếc áo chùng thâm đã toạc vai, trong làn gió lạnh, bé Hồng cũng đến nhà thơ, em cố lách đám đông để có thể nhìn thấy bàn thờ Chúa, nhưng đã bị người ta đẩy xuống hoặc cốc lỗ đầu. Em phải tra khỏi nhà thơ, lủi thủi một mình giữa đêm khuya lạnh lẽo. Rồi những đêm đông mưa phùn, gió vi vu lạnh buốt, nằm trên cái phản trong xó nhà tăm tối của cô C. Nơi Bến Gỗ, đắp cái chăn đơn mỏng ngoài chùm chiếu, bé Hồng co rúm lại, ngực đau nhói lên, trằn trọc thao thức từ gà gáy cho đến sáng. Nước mắt cứ ứa ra...

   Bé Hồng sống trong cô đơn, không người chăm sóc, tâm trí lơ đáng trong giờ học. Một đồng xu cái trong túi, suốt ngày lang thang khắp các cổng chợ, vườn hoa, bến tàu,.... để đánh đáo. Chẳng bao lâu sau, cậu được bạn học và lũ trẻ bụi đời đặt cho cái biệt hiệu "Bật câu cơm", một danh hiệu mỉa mai mà Hồng không hề hổ thẹn. Càng ngày càng xa ngã. Nhiều đêm bỏ nhà đi lang thang. Một mùa hè tủi cực đã đến : bị thày giáo đánh đập, bắt quỳ vào góc bảng hết buổi học này qua buổi học khác. Oan uổng và đau khổ. Phải bỏ học trước nhục hình cay đắng. Mùa hè năm ấy, bé Hồng 13 tuổi, phải bỏ học " khi bàn tay của thầy giáo đã dúi tôi vào góc tường hình phạt và không bao giờ nhấc cho tôi lên nữa. Tôi vùng đứng dậy, mê man chạy như biến ra đường" khi tiếng trống lần thứ hai bỗng nổi dậy...

 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
2
^-^
01/09/2021 09:47:00
+3đ tặng

ác phẩm có 9 chương, mỗi chương là một kỉ niệm sâu sắc về thời "thơ ấu" cay đắng, rất ít niềm vui của tác giả.

Chú bé Hồng ra đời là kết quả của cuộc hôn nhân miễn cưỡng không tình yêu; chú lớn lên trong không khí giả dối, lạnh lẽo của một gia đình không hạnh phúc. Người bố phẫn chí sống lặng lẽ u uất với bàn đèn thuốc phiện và trở thành truỵ lạc. Người mẹ trẻ trung có trái tim khao khát yêu đương song đành chôn tuổi thanh xuân bên người chồng nghiện ngập. Gia đình ngày càng sa sút rồi cuối cùng sụp đổ hẳn. Bố chết, người mẹ vì ”cùng túng quá, phải bỏ con cái đi tha hương cầu thực". Đứa trẻ đã mồ côi cha lại xa mẹ, sống bơ vơ giữa sự ghẻ lạnh cay nghiệt của họ hàng và trở nên đói rách, lêu lổng. Tác phấm có những chương cảm động kể lại nỗi đau đớn tủi nhục của tuổi thơ bị hắt hủi phũ phàng: những lần bị thầy giáo phạt quỳ vô lí tàn ác; đêm Nỏ-en bị đuổi khỏi cửa nhà thờ, lủi thủi trong gió mưa lạnh lẽo... Cũng có những kỉ niệm êm ái của đứa bé như khi nằm trong lòng mẹ, được mẹ vuốt ve; lúc nằm trên bãi cỏ sân trường dưới bóng cây thả hồn theo đám mảy trắng bồng bênh nghe tiếng ve ran trên cành phượng; những khi mơ màng, để mặc cho trí tưởng tượng tuổi thơ đưa vào những cuộc phiêu lưu đầy hấp dẫn... Những giấc mơ “đằm thắm và say sưa đã rung động và mơn man cõi lòng” ấy càng chỉ làm thấm thía tình cảnh trơ trọi đáng thương của "đứa bé côi cút cùng khổ".

1
2
Hiển
01/09/2021 09:47:02
+2đ tặng

Tác phẩm có 9 chương, mỗi chương là một kỉ niệm sâu sắc về thời "thơ ấu" cay đắng, rất ít niềm vui của tác giả.

Chú bé Hồng ra đời là kết quả của cuộc hôn nhân miễn cưỡng không tình yêu; chú lớn lên trong không khí giả dối, lạnh lẽo của một gia đình không hạnh phúc. Người bố phẫn chí sống lặng lẽ u uất với bàn đèn thuốc phiện và trở thành truỵ lạc. Người mẹ trẻ trung có trái tim khao khát yêu đương song đành chôn tuổi thanh xuân bên người chồng nghiện ngập. Gia đình ngày càng sa sút rồi cuối cùng sụp đổ hẳn. Bố chết, người mẹ vì ”cùng túng quá, phải bỏ con cái đi tha hương cầu thực". Đứa trẻ đã mồ côi cha lại xa mẹ, sống bơ vơ giữa sự ghẻ lạnh cay nghiệt của họ hàng và trở nên đói rách, lêu lổng. Tác phấm có những chương cảm động kể lại nỗi đau đớn tủi nhục của tuổi thơ bị hắt hủi phũ phàng: những lần bị thầy giáo phạt quỳ vô lí tàn ác; đêm Nỏ-en bị đuổi khỏi cửa nhà thờ, lủi thủi trong gió mưa lạnh lẽo... Cũng có những kỉ niệm êm ái của đứa bé như khi nằm trong lòng mẹ, được mẹ vuốt ve; lúc nằm trên bãi cỏ sân trường dưới bóng cây thả hồn theo đám mảy trắng bồng bênh nghe tiếng ve ran trên cành phượng; những khi mơ màng, để mặc cho trí tưởng tượng tuổi thơ đưa vào những cuộc phiêu lưu đầy hấp dẫn... Những giấc mơ “đằm thắm và say sưa đã rung động và mơn man cõi lòng” ấy càng chỉ làm thấm thía tình cảnh trơ trọi đáng thương của "đứa bé côi cút cùng khổ".

Từ tình cảnh và tâm sự của đứa trẻ bị đày đoạ, tác phẩm cũng làm toát lên bộ mật lạnh lùng tàn ác của xã hội đồng tiền đầy bất công. Cái xã hội mà tình máu mủ ruột thịt cùng trở nên khô héo, mà cánh cửa nhà thờ đêm Nô-en cũng chỉ mở ra cho đám người giàu sang “khệnh khạng, bộ vệ. hớn hơ" và khép lại trước kẻ nghèo "trơ trọi hèn hạ", cái xã hội của bọn thị dân tiểu tư sản sống nhỏ nhen, chỉ biết ganh ghét, giả dối, độc ác...

1
2
Nguyễn Nguyễn
01/09/2021 09:47:13
+1đ tặng

Bài làm

Tác phẩm “ Những ngày thơ ấu” là cuốn hồi ký của Nguyên Hồng. Cuốn hồi ký chỉ dài chưa đầy một trăm trang, được chia làm chín chương. Trong hồi ký, cảnh sa sút, tan nát của gia đình Nguyên Hồng trong khoảng những năm hai mươi, ba mươi của thế kỷ hai mươi được ghi lại rất rõ nét. Đó là sự buồn đau của một người phụ nữ khi phải sống trong một cuộc hôn nhân miễn cưỡng với một người chồng nghiện ngập. Rồi những tủi cực, sự cô đơn và con đường dẫn đến sự hư hỏng, sa ngã của một em bé mồ côi, tất cả đều được tác giả miêu tả rất chân thực.

Bé Hồng sinh ra trong gia đình có bà nội theo đạo. Bà sinh nở tất thảy mười tám lần, nhưng chỉ nuôi sống được ba người con gồm hai gái và một trai. Cha của bé Hồng là người con thứ hai của bà. Ông làm nghề cai ngục. Vậy nên khi bé Hồng được sinh ra, có không biết bao nhiêu người nhà phạm nhân mang bàng bạc lụa là, gạo thơm gà béo, trứng mới, cá biển tươi đến để chúc mừng. Ngay đến bà vú nuôi cũng cảm thấy bô cùng hả hê vì thấy mình thật tốt số, được hầu hạ một nhà quyền quý. Mãi sau này, khi bà nội của Hồng nhắc lại chuyện ấy với mọi người, ai cũng thấy “ có nhiều sự cảm động lắm”.

Mẹ của Hồng là một người phụ nữ xinh đẹp, trẻ trung, tuổi chỉ bằng một nửa của cha Hồng. Vào năm Hồng lên bảy, tám tuối, đã được nếm trải rõ rệt và thấm thía sự trái ngược cay đắng trong hôn nhân của bố mẹ. Người ta thường bàn tán về chuyện em Quế, em gái của Hồng là con của cai H. Khi thấy mẹ Hồng cứ chiều chiều, khi tiếng kèn rộn rã tưng bừng của toán lính khố xanh đi qua nhà, mẹ Hồng lại thấy rạo rực, gò má ửng hồng, dắt đứa con trai bé nhỏ ra saann đợi “ một người tầm thước, gương mặt trắng hồng, mắt sáng, sống mũi hơi cao, hai hàm răng trắng phau…” Và từ khi người cai kèn đổi đi nhà ngục khác, cha mẹ Hồng “ không bao giờ nhìn thẳng vào mặt nhau”, mỗi khi nhìn nhau đều đượm vẻ trầm lặng, chua chát, hờn tủi.

Khi gia đình sa sút, cha Hồng xin thôi nghề cai ngục. Ông chán nản, lôi bàn đèn thuốc phiện về nhà, sống lay lắt trong buồng tối bên bàn đèn. Tất cả tài sản có giá trị, quý giá đều bán sạch. Mẹ của Hồng buôn bán thua lỗ. Đến cả ngôi nhà gạch trên phố Hàng Cau, Nam Định cũng phải bán đi để có tiền trả nợ. Gia đình suy sụp hẳn, bố thì trụy lạc bên bàn đèn, con thì lêu lổng đánh đáo để có tiền ăn quà, giao du với những đứa trẻ bụi đời.

Thế rồi rằm tháng tám Trung thu năm sau, trong khi mọi người “ hoan hỉ trước bàn cỗ trông trăng” thì anh em Hồng phải đón nhận sự thật là cái chết của cha. Cha Hồng “chết rục bên bàn đèn thuốc phiện”. Thấy vậy, mẹ Hồng tất tả ngược xuôi lên Hà Nội, rồi vào Vinh, ra Hải Phòng để kiếm kế sinh nhai. Trong hoàn cảnh khó khăn, mẹ đã chửa đẻ với người khác, để tha phương cầu thực đến tận Thanh Hóa, để lại hai anh em Hồng lang thang. Hai anh em đành phải ăn chực nằm chờ ở nhà bà cô ruột giàu có nhưng độc ác. Bà cô thường xuyên dùng những lời lẽ bêu riếu, khinh miệt, rồi bà cô còn buông ra những lời lẽ ác ý, hòng chia rẽ tình cảm mẹ con Hồng.

Anh em Hồng sống trong cô đơn, tủi cực. Có đêm nô en, Hồng lang thang lếch thếch giữa đám đông để cố nhìn thấy bàn thờ chúa, nhưng lại bị người ta đẩy xuống hoặc cốc lỗ đầu. Chưa kể đến những đêm đông mưa phùn, gió vi vu lạnh buốt, khi phải nằm trên cái phản trong xó nhà tăm tối của bà cô, Hồng co rúm lại, trằn trọc, nước mắt cứ ứa ra…

Hồng lang thang khắp nơi, các cổng chợ, bến tàu, vườn hoa.. để đánh đáo. Cậu còn được lũ bạn bụi đời đặt cho cái biệt hiệu “ bật câu cơm”, một danh hiệu mỉa mai nhưng Hồng không vì thế mà hổ thẹn.

Cuối cùng, vào mùa hè năm ấy, “ khi bàn tay của thầy giáo đã dúi tôi vào góc tường hình phạt và không bao giờ nhấc cho tôi lên nữa. Tôi vùng đứng dậy, mê man chạy như biến ra đường” khi tiếng trống lần thứ hai bỗng trỗi dậy. Và Hồng phải bỏ học từ đó…

1
2
Dương Nguyễn Đăng ...
01/09/2021 09:47:57
+1đ tặng
Mẹ bé Hồng lại bỏ đi xa để buôn bán, để lại hi vọng cho 2 đứa trẻ là sẽ về mua quà bánh, cho tiền chúng vào ngày Noel. Hai đứa trẻ không ai quản, nhởn nhơ chơi đùa, Quế săn đón bạn học cũ xin tiền tranh mua quà bánh, Hồng lang thang đầu đường xó chợ đánh đáo ăn tiền….
Vào ngày Noel, bé Hồng nhìn thấy sự phân biệt của bọn Tây đầm, của những người dự lễ nên bỏ nhà thờ đi chơi
Và đám tang của cha bé Hồng vào ngày rằm tháng tám chỉ có hai đứa bé theo sau là khóc thật sự

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo