Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết một đoạn văn về tôi thấy mình đã khôn lớn

Viết một đoạn văn cho đề trong ảnh hộ mk nha
Ko chép mạng nếu chép mạng
Viết đoạn văn thôi nha đề 3 nha chỉ đề 3 thôi nha
2 trả lời
Hỏi chi tiết
301
1
2
Nguyễn Nguyễn
02/09/2021 20:01:33
+5đ tặng
Con người hay mọi thứ xung quanh thì ai chả lớn lên.Tôi cũng vậy,sống từng ngày do mẹ chăm ba nuôi.Tôi thấy bản thân cao lên rất nhanh, lớp 5 tôi thấy mình đứng đầu về chiều cao.Nhưng càng lên lớp cao tôi lại cảm thấy lũ bạn con trai cao hơn tôi rất nhiều.Tôi hồi còn bé thường xuyên hay bị bạn bè anh chị họ chê là ngốc.Những sau khi tôi lớn lên bạn thân luôn dành lấy cho riêng mình một vị trí top 1 và 2 trong lớp.Nhiều bạn bè của ba tôi,khen rằng tôi thông minh nhanh nhẹn.Ngoài ra tôi còn cảm thấy mình nắm rõ vấn đề nhanh hơn, hiểu chuyện hơn, giải quyết vấn đề tốt hơn. Lúc đó tôi đã đánh dấu cột một trưởng thành trong cuộc đời.Giọng nói cũng dần dịu hơn trước,bà ngoại tôi cứ khen rằng :"Giọng cháu như chim hót vậy!".Ông tôi thích đọc báo,nhưng ông lại kém mắt.Tôi thường đọc báo cho ông,khi tôi lớn ông càng ngày càng thích nghe tôi đọc.Từ sáng sẽ là 4 đến 5 tin tức,chiều cũng thế,tôi vẫn vậy.Không chỉ thay đổi ở vẻ bề ngoài,ngay cái tình cách của tôi cũng thay đổi.Trước kia tôi rất rụt rè,hay tự ti chỉ muốn lẩn tránh mọi người.Những bây giờ tôi hiếu động hơn cả mấy chú khỉ vậy.Mẹ tôi cứ nói tôi rất nghịch ngợm,luôn vui vẻ.Tôi bây giờ không còn tự ti mà tự tin hơn,khi bước lên bảng kiểm tra bài cũ tôi đều rất tự tin mạnh dạng trả lời hết.Tôi thích hòa đồng với lũ bạn,vui chơi thỏa thích.Khi lớn lên tôi còn thấy mình chín chắn hơn,cẩn thận hơn,biết suy nghĩ kĩ lưỡng trước khi làm việc gì.Còn bé bỏng tôi chơi cùng cả con trai và con gái,nhưng giờ tôi cảm thấy mình hay mắc cỡ, ngại ngùng trước các bạn khác giới, đặc biệt là các bạn mới quen.Biết quan tâm đến mọi người xung quanh mình hơn, biết nhường nhịn em hơn, biết giúp đỡ công việc nhà với bố mẹ, tự phấn đấu trong học tập để bố mẹ vui lòng.Hầu hết tôi dành thời gian rảnh rỗi chải chuốt, chăm lo cho bề ngoài nhiều hơn trước khi đứng trước người khác.Hồi bé nhiều kỉ niệm lắm tôi còn nhớ tôi tranh giành đồ chơi với em bị mẹ mắng vì không biết nhường nhịn cho em của mình. Nhưng giờ đây, tôi sẵn sàng chia sẻ cho e đồ chơi, đồ ăn của mình một cách vui vẻ và thoải mái.Bé thì lùn tịt tôi không với được cho mẹ đồ gì ở cao cả,bây giờ tôi với đến lấy được.Những hôm đi học tôi còn đòi mẹ mua cho cái này cái kia,mẹ không đồng ý tôi chỉ ngồi khóc rồi mẹ đánh nhẹ mấy cái,lặng lẽ nói nếu tôi còn khóc là Ông Ba Bị sẽ bắt tôi đi và ông sẽ ăn thịt.Lúc đó tôi sợ rồi nín ngay.Tôi cảm thấy khôn lớn là một quá trình dài mà ai cũng phải trải qua. Quá trình này sẽ quyết định ta sẽ trở thành người như thế nào cho xã hội. Do vậy, tôi sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân hơn để trở thành người có ích cho xã hội, để bố mẹ luôn tự hào về tôi.

 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
1
Th Vinh
02/09/2021 20:01:53
+4đ tặng

Đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân rằng, mình đã lớn khôn. Đối với tôi, điều đó đã trở thành hiện thực. Đúng là như vậy, tôi đã lớn khôn.

Tuổi thơ của tôi thật hạnh phúc, một tuổi thơ êm đềm. Không giàu sang phú quý, nhưng tôi được sống trong vòng tay yêu thương của ba mẹ. Từ bé đến giờ, tôi chưa phải chịu một nỗi khổ cực nào, bởi vì tôi luôn được ba mẹ săn sóc, bảo vệ. Cứ thế, tôi đã lớn dần. Tôi càng phát triển, càng cao lớn, thì ba mẹ tôi lại dần dần già đi. Tôi đã từng làm cho mẹ khóc bởi vì tôi đã hỗn láo với mẹ, tôi đâu có biết rằng những giọt nước mắt kia là vì tôi, là vì những sai trái mà tôi đã gây ra, những giọt nước mắt kia sẽ làm cho mẹ tôi thêm già, và có khi nào, nó sẽ đưa tôi đến gần ngày xa mẹ hơn. Tôi đã từng làm ba tức giận đến mức không thể kìm nén, ba đã mắng tôi rất nhiều, đã đánh tôi vài cái, nhưng trong thâm tâm của ba chỉ muốn tôi nên người. Vậy mà tôi đã từng suy nghĩ rằng, ước gì mình lớn thật nhanh để có thể sống riêng, không phải ở chung với ba mẹ, một cuộc sống tự do tự tại, không ai có thể ngăn cấm mình điều gì, và không cần phải nghe những lời răn mắng của ba mẹ nữa.

Đúng vậy, tôi đã từng nghĩ như vậy đấy. Một ý nghĩ thật tệ hại, một ý nghĩ ngu xuẩn và của một kẻ vô ơn. Ngồi một mình trong phòng riêng của mình, tôi tự vắt tay lên trán suy nghĩ. Chỉ hai mươi, ba mươi năm nữa thôi, đến lúc tôi đã trưởng thành, thì ước mơ lớn nhất của đời mình chính là mong những năm tháng ngốc nghếch làm ba mẹ buồn lòng sẽ trở lại để tôi sửa chữa, để tôi làm cho ba mẹ vui, lại được nằm trong vòng tay ấm áp của mẹ, nghe lời chỉ bảo của ba, tôi sẽ mong mỏi điều đó đến phát khóc, bởi vì có lẽ, lúc đó, ba mẹ chỉ còn trong kí ức của bản thân tôi. Tôi thoáng nghĩ đến điều này, mà trước đây tôi chưa từng nghĩ tới, bởi vì một điều rằng, tôi đã khôn lớn rồi.

Tôi đã khôn lớn vì lời răn dạy của ba mẹ. Tôi đã khôn lớn bởi vì tôi đã biết cảm nhận được nỗi đau về thể xác khi ba mẹ phải vất vả nuôi tôi khôn lớn, nỗi đau tinh thần khi nghe những lời hỗn láo từ đứa con đã rứt ruột đẻ ra của ba mẹ. Tôi đã khôn lớn bởi vì tôi đã biết suy nghĩ vì những lỗi lầm của chính bản thân mình gây ra, thay vì đổ lỗi đó cho người khác. Tôi đã khôn lớn bởi vì tôi đã biết yêu thương mọi người, chia sẻ cho mọi người, giúp đỡ mọi người thay vì chỉ đón nhận tình yêu thương, sự chia sẻ và giúp đỡ của người khác. Tôi đã khôn lớn vì tôi đã biết vui trước niềm vui của người khác, biết buồn trong nỗi buồn của mọi người, biết căm phẫn trước những bất công và biết rơi nước mắt trước những bất hạnh của cuộc đời.

Tôi đã lớn trong cả tâm hồn của mình. Tôi sẽ luôn nâng niu những hạnh phúc như một món quà mà thượng đế đã ban tặng, và trân trọng nó bằng cả trái tim. Thời gian đã trôi qua tôi một cách vô cảm, mà giờ đây tôi thấy nó quý báu như viên kim cương, và sự quý giá của nó tùy thuộc vào tôi.

Không lâu đâu, chỉ vài năm nữa thôi, tôi sẽ bước vào cuộc đời, cuộc đời của chính bản thân mình, không còn vòng tay của mẹ, không còn sự che chở của ba. Tôi sẽ tự mình bước trên con đường riêng của mình, và sẽ tự nắm lấy chìa khóa để mở cánh cửa của tương lai, cánh cửa vươn tới ước mơ của tôi.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Toán học Lớp 9 mới nhất
Trắc nghiệm Toán học Lớp 9 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư