Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn ngắn ghi lại ấn tượng của em trong buổi đến trường khai giảng đầu tiên

Viết bài văn ngắn ghi lại ấn tượng của em trong buổi đến trường khai giảng đầu tiên.
2 trả lời
Hỏi chi tiết
347
1
0
thảo
06/09/2021 17:22:38
+5đ tặng

Trong cuộc đời mỗi chúng ta, có những điều mà mãi mãi không bao giờ có thể nào quên được. Đặc biệt nhất đó chính là  buổi khai giảng đầu tiên trong đời học sinh.

Từ nhỏ tôi đã được nghe mẹ kể ngôi trường, kể về buổi khai giảng của mẹ. Tôi khá là háo hức, mong đợi không biết buổi khai giảng đầu tiên sẽ như thế nào nữa. Rồi ngày đó cũng đã đến. Đó là một ngày đầu thu, không khí thật trong lành, mọi vật dường như cũng xanh tươi hơn mọi khi. Tôi đã chuẩn bị cho ngày này từ rất lâu rồi. 

Sáng hôm đó, tôi dạy rất sớm. Mặc bộ đồng phục mới đi phát để mặc cho ngày hôm nay. Người ta vẫn thường nói khai giảng đầu tiên trong đời là khó quên nhất, nên tôi cũng muốn để lại trong tâm trí của mình những điều tốt đẹp về ngày khai giảng.

Tôi đi mẹ dắt tay đến trường, trên con đường đến trường tôi gắp rất nhiều bạn nhỏ cũng đến trường để dự buổi lễ khai giảng như tôi vậy. Tôi như một chú chim sổ lồng cứ ríu ra ríu rít nói với mẹ bao nhiêu là điều. Và dường như con đường đến trường ngắn lại. Chỉ một lúc sau tôi đã đến trường. 

Đập vào mắt tôi đó là khung cảnh trường thật rộng lớn và được trang hoàng thật đẹp. Cô giáo đã đứng ở cửa đón chúng tôi vào lớp. Tôi vẫy tay chào mẹ rồi xếp hàng theo các bạn đến lớp.

Tiếng trống trường vang lên, báo hiệu giờ học đã tới và cũng là tiếng trống đầu tiên trong đời báo hiệu cuộc đời học sinh của tôi đã bắt đầu.

Dù lớn lên, có dự bao nhiêu lễ khai giảng, nhưng tôi vẫn ghi nhớ lại ngày đầu tiên đó. Nó mãi mãi là một ký ức đẹp trong tôi.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Nguyễn Nguyễn
06/09/2021 17:22:43
+4đ tặng

Ngày hôm đó, thời tiết thật đẹp. Bầu thời thu se lạnh và những lá vàng rơi rợp cả con đường tới trường. Đây chính là không khí và thời tiết quen thuộc của một ngày tựu trường. Mẹ dắt tôi đến trường, lúc ấy, trong lòng tôi cũng chưa có nhiều cảm xúc. Vì lúc ấy, tôi cũng không hiểu lắm buổi đến trường khai giảng là gì. Tôi chỉ nghĩ là mẹ dắt tôi đi chơi như mọi lần. Và mẹ dường như vui vẻ và háo hức hơn mọi hôm. Cái cảm xúc vui vẻ của mẹ cũng lây sang cả tôi nữa. Cả buổi đi đường, tui cứ líu lo trò chuyện cùng mẹ.

Và rồi, mẹ nói với tôi, hôm nay là buổi đến trường đầu tiên của tôi. Tôi sẽ có rất nhiều bạn mới, sẽ được thầy cô dạy dỗ từng chữ. Và đó cũng chính là lý do mà tôi được mặc đồng phục mới. Lúc ấy, trong tôi bỗng cảm thấy lạ, và có phần hồi hộp hơn rất nhiều. Và tất nhiên, tôi cũng rất phấn khởi và mong chờ những điều mới mà mẹ nói với tôi. Ngày tựu trường lúc đó, với tôi chỉ đơn giản là sẽ có thêm thật nhiều bạn mới.

Tuy nhiên, khi mẹ dắt tôi đến trước cổng trường, trong tôi lại bỗng dâng lên một cảm xúc lo lắng. Vì mọi thứ thật lạ lẫm, thật khác. Ngôi trường rộng lớn và tràn ngập các bạn nhỏ giống như tôi. Tất cả, ngoài mẹ, đều xa lạ với tôi. Tôi đứng nép vào lòng mẹ. Có lẽ, mẹ cùng biết được tôi đang lo lắng nên đã nhẹ nhàng vỗ lưng tôi và biểu: “Đừng lo, con gái của mẹ, có mẹ ở đây với con”. Sau đó, mẹ nắm chặt tay tôi và dẫn tôi vào trường. Nhờ có lời động viên của mẹ, tôi bắt đầu cảm thấy an tâm hơn và tò mò về cái ngôi trường này hơn.

Mẹ dắt tôi đến trước cửa lớp và xếp hàng. Trước cửa lớp đã có rất nhiều các bạn nhỏ và phụ huynh đi cùng. Mỗi bạn dường như có một tâm trạng khác nhau. Có bạn cười đùa ríu rít với bố mẹ, thậm chí là chọc ghẹo cả những bạn xung quanh. Nhưng, cũng có những bạn rụt rè, chỉ nép sau lưng bộ mẹ mình, rồi đưa đôi mắt tò mò của mình ra nhìn xung quanh. Thậm chí, có những bạn thì mếu máo không chịu tiến đến lớp. Lúc ấy, tôi cũng hơi lo lắng, nhưng vì mẹ luôn nắm chặt tay tôi nên tôi cũng không sợ lắm.

Một giọng nói dịu dàng vang lên: “Chào các phụ huynh và các con, cô là cô giáo chủ nhiệm năm nay của lớp 1A1. Cô đọc tên đến bạn nào thì bạn đó bước vào lớp nhé”. Sau đó, từng người được đọc tên và phụ huynh dắt các bạn vào lớp. Khi mẹ dắt tôi vào chỗ ngồi và chuẩn bị đi ra thì tôi bỗng cảm thấy sợ. Tôi liền níu lấy áo mẹ. Mẹ liền an ủi tôi và bảo: "Ngoan, con ở lại đây học. Tan học mẹ sẽ đón con”. Cô giáo bước đến chỗ tôi và bảo: “Đừng lo, con ở đây với cô và chơi với các bạn nhé. Khi học về mẹ của con sẽ đón con”. Giọng cô nhẹ nhàng khiến tôi cảm thấy an lòng. Đắn đo một xíu, tôi cũng thả tay để mẹ ra về.

Cô giáo bắt đầu an ủi, động viên các bạn nhỏ vừa rời phụ huynh của mình. Cô không đi thẳng vào bài học, mà ân cần trò chuyện với cả lớp. Cô khiến cả lớp cảm thấy rất tất an tâm. Cũng từ giây phút ấy, tôi bỗng nhiên hết sợ hẳn. Và tôi ngoan ngoan nghe cô giảng bài.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 8 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư