Em sinh ra và lớn lên ở một làng quê thanh bình.Với mỗi người quê hương có thể là cánh đồng lúa trĩu bông, là con diều bay cao trên bầu trời xanh thẫm... Còn quê hương của em là ngôi làng nhỏ với dòng sông hiền hòa đã gắn bó với em nhiều kỉ niệm đẹp thời thơ ấu.
Em không biết dòng sông bắt nguồn từ đâu, khi chảy qua làng em nó uốn khúc quanh co giữa làng rồi chạy dài bất tận về phía chân trời. Lòng sông sâu và khá rộng. Dọc 2 bên bờ sông là những hàng tre xanh cao vút soi bóng xuống làn nước trong xanh.
Buổi sáng khi những tia nắng ban mai đan trên những ngọn tre chiếu xuống mặt sông. mặt sông lại cuộn lên những lớp sóng nhỏ lăn tăn xô mãi vào bờ khiến cho buổi sớm mai tĩnh lặng lao xao những âm thanh chào một ngày mới bắt đầu.Trên màu xanh biếc của nước sông nổi lên vài chiếc thuyền con thả lưới tất cả đều hối hả, khẩn trương với mong muốn được nặng mẻ lưới. Lúc này chúng em ra sông ngồi hóng mát và vui chơi thật là thú vị. Trong cái yên lặng của không gian em như nghe được tiếng thì thầm nói chuyện của hàng tre, tiếng vỗ nhẹ của từng đợt sóng xô bờ. Em cảm thấy tâm hồn mình trở nên thanh thản, thoải mái hơn sau những giờ học tập căng thẳng.
Dòng sông quê em đẹp như thế đấy. Có lẽ sau ngày, dù có đi đâu xa, em cũng sẽ mãi mãi không bao giờ quên dòng sông quê hương. Nó luôn tồn tại trong em như một kí ức không thể xóa nhòa của ngày ấu thơ, của nhịp đập quê hương luôn sục sôi trong trái tim này.
#ko hay mong bạn thông cảm