Các bạn có biết không,cha mẹ là cội nguồn sinh dưỡng của mỗi conngười.Chúng ta được sống và đang có mặt trên trái đất này không phải là do trờiđất tạo hóa ra mà là do công ơn sinh thành của cha mẹ.Người mẹ đã chín thángmười ngày cưu mang ta và sự cơ cực,khó nhọc lăn lội"bán mặt cho đất ,bánlưng cho trời"của người cha.Dù những cơn đau,cơn sốt cứ rình rập mãi nhưngngười cha vẫn không ngại gian lao để kiếm từng đồng,từng đồng một về muasữa,mua cháo,mua đồ cho con.Tất cả người cha,người mẹ đều đã chuẩn bị sẵn sàngđể đón nhân đứa con sắp được chào đời.Tuy không nói ra nhưng trong tâm,tronglòng của người vẫn mong đứa con của mình sẽ trở thành"con ngoan" củagia đình,"trò giỏi'của nhà trường,xã hội.Vậy mọi người có hiểu"conngoan, trò giỏi" là như thế nào không?
Con ngoan là đứa con luôn đem lại sự hài lòng và niềm vuicho cha mẹ chúng ta.Niềm vui ấy không phải là sự giàu sang,những thứ giá giá màngười con mang về cho cha mẹ mà niềm vui ấy chỉ đơn giản là khi thấy con mìnhhọc hành tốt,thấy con của mình hiểu để,thấy con khỏe mạnh mỗi lúc trưởngthành,thấy con biết vâng lời,thấy con biết yêu thương mọi người,biết kính trênnhường dưới và quan trọng là cha mẹ muốn con cái mình biết những đứa con là tấtcả đối với những người cha,người mẹ thì đích thực đối với cha mẹ đó đúng là mộtđứa con ngoan.
Vậy các bạn hãy suy nghĩ lại về những hành động và việc làmcủa mình đi! Có khi nào bạn nhìn thấy chữ"buồn" trên khuôn mặt củamẹ,của cha chưa?Chắc chắn là chưa rồi vì khi chúng ta không để tâm đến nhữngsuy nghĩ của cha,của mẹ thì mới nhận ra được điều ấy.Thường ngày,chúng ta chỉthấy gương mặt tươi cười của cha mẹ mà chúng ta đâu biết rằng trên khuôn mặttươi cười ấy chứa đựng biết bao nhiêu sự cực khổ,phải "một nắng,haisương"làm lụng vất vả để cho chúng ta co một cuộc sông đầy đủ,sung túc.Tớimột ngay nào đó,khi bạn đang chập chững bước ra đời thì đôi lúc các bạn sẽ vấpngã,bạn khóc thì cha mẹ sẵn sàng đỡ bạn lên.Nhưng lại một ngày,từng bước châncủa bạn vững vàng hơn,bạn làm những việc làm sai trái thì cha mẹ lúc chỉ biếtkhuyên răng bạn thôi,họ không thể đánh bạn hay la mắng bạn như hồi nhỏ nữa vìhọ muốn cho bạn biết tự biết suy nghĩ về những việc làm sai trái cua mình và họcũng không thể đỡ bạn mỗi khi bạn vấp ngã được.
Các bạn hãy nhìn nhận trực tiếp vào vấn đề đi.Tại sao chúngta cùng học một lớp,cùng học một trường,cùng trang lứa,cùng một giáo viên dạynhưng tại sao những người bạn của mình lại học rất giỏi còn mình học rấtkém?Cuối năm,các bạn vinh dự được lên bục nhận giấy khen còn mình thì ngồi ở dướinhìn lên và hỏi"Tại sao lại như vậy?".Nhưng thời trôi qua,bạn lạiquên nó và bỏ nó vào quá khứ rồi tiếp tục cuộc sống hiện tại.Nhưng không có quákhứ làm sao có hiện tai cũng như không có cây làm sao có lá.Rồi một ngày,cha mẹgià yếu thì ai sẽ là người lo lắng,chăm sóc cho bạn nữa đây.Vì thế hạnh phúctrước mắt thì ta phải nắm giữ chúng đừng để nó đi mất rồi mới chạy đi tìm nóthi lúc đó đã quá muộn màng rồi.Trên đời,ai cũng có một lần được làm cha,làm mẹnên hãy nhớ"ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc,đừng làm buồn lên mắt mẹ nghekhông".
Trò giỏi là người luôn vâng lời thầy cô,được thầy cô giáoyêu mến.Trước hết là phải lễ phép với thầy cô giáo sau đó là thành tíchhọc tập cao,biết giúp đỡ bạn bè,chăm chỉ,cần cù và phải thực hiện tốt năm điềuBác Hồ dạy.
Qua đây, các bạn nên ra sức học tập,tu dưỡng đạo đức,rènluyện bản thân để trở thành "con ngoan,trò giỏi".Và hãy để câu nóinày ở trong tim của mình nhé.Dù chỉ một góc nhỏ của tim bạn thôi nhưng nó sẽgiúp bạn trong cả đoạn đường đời còn lại.