+ Nhân vật Lão Hạc :
Lão Hạc là một người có tấm lòng nhân hậu, giàu lòng tự trọng và rất mực yêu thương con. Lòng nhân hậu của lão được thể hiện qua việc lão đối xử với con chó Vàng : lão yêu thương, chăm chút cho nó như với 1 con người, có gì ăn lão cũng cho nó ăn cùng, cho nó ăn vào 1 cái bát như nhà giàu, tắm rửa cho nó, mắng yêu nó,...khi lão phải án nó đi vì hoàn cảnh bắt buộc, lão đã rất ăn năn, hối hận. Lão đã tự dằn vặt mình vì già bằng này tuổi rồi mà còn lừa 1 con chó. Lão vì thương con chó mà đã khóc mặc dù người già rất khó để có thể khóc .Lòng tự trọng của lão được thể hiện qua nhiều chi tiết #, chi tiết thứ nhất là lão đã từ chối mọi sự giúp đỡ của ông giáo 1 cách gần như là hách dịch vì lão biết hoàn cảnh của ông giáo cũng rất khó khăn . Chi tiết thứ 2 là trước khi muốn tự tử, lão đã gửi lại ít tiền cho ông giáo giữ hộ để lúc chết có tiền lo ma chay. Còn tấm lòng thương con của lão Hạc được thể hiện rõ nhất qua chi tiết cái chết của lão. Bởi vì ga cảnh của lão rất khó khăn và túng thiếu, nếu như lão tiếp tục sống thì lão sẽ phải tiêu vào số tiền dành dụm cho con bấy lâu nay, hoặc lão sẽ phải bán vườn của con để lấy tiền tiêu, mà nếu làm như thế thì lương tâm của lão ko cho phép. Thế nên lão đã chọn quyết định là tự tử.
+ Nhân vật chị Dậu :
Chị dậu là một người phụ nữ yêu thương chồng con( Thể hiện ở chi tiết chị chăm sóc cho chồng), giàu tinh thần phản kháng( thể hiện ở chi tiết chị đánh nhau với cai lệ )
==> Giống nhau : cả hai nhân vật trên đều có chung 1 hoàn cảnh đó là nghèo khổ và họ đều bị Xã hội phong kiến đương thời chà đạp, cướp đi cuộc sống hạnh phúc.
Khác nhau : Lão Hạc thể hiện thái độ đấu tranh tiêu cực, dùng cái chết để giải quyết vấn đề, còn chị Dậu có thái độ đấu tranh tích cực và mãnh liệt, đã mạnh tay phản kháng lại tên cai lệ - đại diện cho thế lực đen tối trong xã hộ phong kiến.