a. Mở bài
Tuổi học trò mỗi người ai cũng trải qua rất nhiều kỉ niệm. Và thường, những kỉ niệm đáng nhớ nhất sẽ luôn là những kỉ niệm đẹp. Nhưng riêng đối với em, thì kỉ niệm mà mãi không thể nào quên được là một lần bị chê.
b. Thân bài
- Giới thiệu hoàn cảnh xảy ra sự việc
- Lúc đó, em là học sinh lớp 3 trường tiểu học Nguyễn Văn Giáp
- Từ lớp 1 đến lớp 3 em luôn đạt danh hiệu học sinh xuất sắc, nằm trong top đầu các học sinh giỏi của trường, được thầy cô yêu thương, bạn bè ngưỡng mộ.
- Một lần, cô giáo dặn dò cả lớp chuẩn bị một bài thuyết trình trước lớp về cây ăn quả yêu thích.
- Tự cho rằng mình rất giỏi, nên em không hề chuẩn bị từ trước, thoải mái đi chơi.
- Tả chi tiết sự việc
- Hôm đó, cô giáo gọi lần lượt từng bạn lên thuyết trình bài làm đã chuẩn bị ở nhà.
- Đến lượt mình, em tự tin bước lên bục, nhưng ngay khi bắt đầu em đã bắt đầu gặp khó khăn.
- Vì chưa chuẩn bị trước nên em nói chậm, lắp bắp, miêu tả không theo thứ tự nào
- Càng ngày em càng mất dần sự tự tin của mình, cứ cúi gằm xuống đất rồi nói nhỏ dần
- Tiếng xì xào của các bạn ở dưới lớp khiến em càng thêm xấu hổ, im lặng đứng tại chỗ
- Cuối cùng, cô giáo để em về chỗ cho bạn khác lên trình bày
- Cuối tiết, cô giáo nêu lên những nhận xét chung về buổi học, cô đặc biệt nhấn mạnh những bạn chưa chuẩn bị, làm bài cẩn thận.
- Khi cô giáo nói, em cảm giác mặt mình đỏ bừng vì xấu hổ, khi mọi người nhìn về phía em mà bàn tán.
- Kết quả sự việc
- Từ hôm đó, em sâu sắc nhận ra được lỗi lầm của mình, từ bỏ được tính tự đại và ham chơi của bản thân
c. Kết bài
Từ lần đó, em đã thay đổi bản thân rất nhiều, và tất nhiên là theo chiều hướng tốt hơn. Tất cả là nhờ lời phê bình thẳng thắn của cô giáo ngày hôm đó. Nhờ cô mà em nhận ra được lỗi lầm của mình và khắc phục. Vì thế mà tuy đây không phải là một kỉ niệm đẹp nhưng em vẫn nhớ mãi nó.