Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Tưởng tượng 20 năm sau em về thăm trường cũ hãy kể lại câu chuyện đầy ý nghĩa đấy

Tưởng tượng 20 năm sau em về thăm trường cũ hãy kể lại câu chuyện đầy ý nghĩa đấy
3 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
209
1
0
Hằng Nguyễn
28/10/2021 21:48:20
+5đ tặng

Dịp nghỉ lễ Quốc Khánh mùng 2 tháng 9 tập thể lớp cấp hai của tôi tổ chức buổi giao lưu gặp mặt sau 20 năm ra trường. Trong buổi gặp mặt ấy chúng tôi đã cùng nhau trở về thăm lại mái trường cấp hai ngày xưa, sau hai mươi năm quả thực ngôi trường đã khác xưa rất nhiều, nằm ngoài những dự đoán và tưởng tượng của tôi. 

Trường của tôi ngày xưa không được đẹp như bây giờ, chẳng có cổng to và đẹp cũng chẳng có tường bao quây kín xung quanh như hiện nay. Khi chúng tôi đang đứng trước cổng chụp ảnh làm kỉ niệm thì bác bảo vệ lại mở cổng cho chúng tôi vào trong thăm trường. Bác nói “Lâu lắm mới về thăm trường mà chỉ đứng ở ngoài thì phí lắm”, chúng tôi cảm ơn bác biết bao vì có được vào trong tôi mới cảm nhận được hết sự đổi thay của ngôi trường. Sân trường bê tông ngày xưa nay đã được lát gạch đỏ sạch đẹp, những bồn hoa trước ban công rực rỡ màu sắc. Chúng tôi cùng đi thăm lại lớp học xưa của mình, mọi thứ đều mới từ chiếc bảng đến bàn ghế, chẳng còn gì của 20 năm trước, chỉ còn chúng tôi ngồi lại chỗ của nhau rồi lại nói chuyện như hồi còn đi học, khoảnh khắc ấy thật quý giá biết bao. Chúng tôi may mắn gặp được một số thầy cô lên trường gặp học sinh, những thầy cô ngày xưa dạy tôi nay đã có tuổi, người đã về hưu. Thầy cô vẫn quan tâm học sinh như ngày nào, vẫn còn nhớ tính cách của từng đứa, tình nghĩa thầy trò thật thiêng liêng sâu sắc. 

Chúng tôi ra về mang theo niềm vui vì đã được sống lại với những năm tháng tuổi hồng, những cảm xúc khó quên ấy dù có thật nhiều tiền cũng không thể nào mua được.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Anh Thư
28/10/2021 21:48:36
+4đ tặng

20 năm rồi nhỉ, 20 năm qua rồi, hôm nay tôi đột ngột viết thư tay cho bạn chắc bạn thấy kì lạ lắm. Giữa thời đại mà chuyển phát thông tin còn nhanh hơn cả ánh sáng, tôi vẫn viết thư tay cho bạn, không phải vì rảnh rỗi làm việc vô ích, chẳng qua muốn ôn lại chút tư niệm xa xưa với người bạn đã từng kề vai bên nhau suốt bao nhiêu năm tuổi trẻ. Nay tôi tình cờ về thăm trường cũ, hồi ức dạt dào trở về khiến tôi rất muốn cầm bút lên mà viết, viết cho Thư, viết để kể cho Thư nghe về ngôi trường cấp 3 mình đã từng học năm xưa ấy.

Chuyến tàu tốc hành lúc 4 rưỡi chiều gặp trục trặc nên đến nhầm bến. Ngồi bên trong tàu, nhìn ra bên ngoài tấm cửa kính trong suốt, một hàng chữ đập vào mắt tôi "trường THPT A", một dòng nước ấm áp chảy xẹt ngang đầu tôi, phải mất một lúc tôi mới nhận ra đây là ngôi trường cấp 3 tôi đã từng gắn bó rất nhiều. 20 năm xa quê, 20 năm tôi chưa một lần có dịp về thăm trường, Thư biết không, trường đã thay đổi nhiều quá

Công nghệ hiện đại thật sự đã biến ngôi trường này thành biểu tượng của thời đại mới, mới mẻ hơn, hiện đại hơn và dĩ nhiên cũng đẹp hơn rất nhiều. Nhìn từ xa, trường như một tòa lâu đài công nghệ. Chính giữa là tòa trung tâm, có lẽ là tụ điểm chính cho đầu não quản lí nhà trường, từ đó tỏa ra sáu tòa nhỏ, được kết nối với tòa trung tâm bằng một hành lang điện tử, mỗi tòa là mỗi khu riêng cho học sinh các khối chuyên. Bao quanh "tòa lâu đài" ấy là hồ nước rộng, bên trên là cầu thủy tinh bắc ngang. Tôi thầm cảm thán ai đã thiết kế ngôi trường, quả thật vừa tài năng, vừa có tầm nhìn. Hàng rào bao xung quanh trường không còn là tường bao vàng óng ngày nào nữa mà thay vào đó là tường vi tính. Mặt tường không ngừng hiện lên những khẩu hiệu, những tên học sinh, những cuộc thi đáng được vinh danh. Cổng trường cao lớn không phải là cánh cổng sắt với những vết hoen gỉ nữa mà hoàn toàn làm bằng chất liệu mới, bóng lóa và sạch sẽ, có lẽ là hợp kim cacbon, tôi cũng không rõ nữa

Tình yêu, lòng nhiệt thành thao thức tôi bước xuống tàu, ngôi trường tưởng quen mà lạ này cứ như hút tôi vào tìm hiểu nó. Thư biết không, bây giờ để vào trường, người ta chỉ cần xác minh tên tuổi bằng máy quét thẻ căn cước, nếu đủ điều kiện an toàn, cánh cổng trường sẽ tự động mở ra mà không cần người giám sát hay điều khiển. Bước vào sân trường, khung cảnh đẹp như mơ. Giữa sân trường là hồ nước, ở giữa là tượng chủ tịch Hồ chí Minh vĩ đại. Xung quanh sân trường là những hàng cây thẳng tắp và xanh mướt, được tỉa tót rất cẩn thận. Tôi may mắn gặp được một em học sinh đang đọc sách trên ghế đá góc sân trường, và được em ấy dẫn đi tham quan ngôi trường.

Đầu tiên, chúng tôi đến tòa nhà chính. Đây chính là khu hiệu bộ ngày xưa của chúng ta, có đầy đủ phòng hành chính, phòng chờ, phòng giáo vụ, và các phòng làm việc riêng của ban giám hiệu nhà trường. Mỗi phòng đều có hệ thống công nghệ tiên tiến nhất, vừa đẹp lại vừa hiện đại. Có lẽ là nơi làm việc của giáo viên nên chúng tôi không được vào sâu. Nhưng thôi, để tôi kể cho Thư nghe những dãy học. Mỗi dãy là một khối chuyên, gần nhất là khối chuyên Toán, chuyên Văn, chuyên Anh và chuyên Nga Pháp, sau đó là Lí, Hóa, Sinh, Tin, Sử, Địa ở vòng ngoài. Mỗi dãy nhà đều có các lớp học thường ngày và các phòng chức năng, phòng làm việc riêng của giáo viên trưởng chịu trách nhiệm cả khối chuyên. Bước đi trên hành lang bóng loáng đá hoa cương, trên nền đá như một tấm mà chiếu, còn chạy ngang dọc những dòng chữ, những lời nhắn gửi yêu thương. Mỗi tòa nhà lại được thiết kế theo đặc điểm khối chuyên của nó, chuyên Văn truyền thống, chuyên Toán trí tuệ, chuyên Anh cá tính,... thật sự rất thu hút. Tôi nán lại rất lâu tòa nhà khối chuyên Văn của chúng ta, ghé lại thăm lớp 12 Văn 1 của chúng ta ngày ấy. Bảng đen giờ thay bằng kĩ thuật số hiện đại, chỉ cần một nút bấm là hiện ra mọi thứ. Bàn học cũng trang bị đầy đủ, tiện lợi hơn. Tường lớp cũng được trang trí hoa văn kiểu cách như trở về với những năm tháng xa xưa của một thời đã cũ. Cuối lớp có cả tủ sách điện tử với đủ các loại sách hay.

Ngôi trường này, sân trường này, lớp học này, được bao nhiêu lần khi xưa chúng ta từng ngồi hàng giờ tưởng tượng ra khung cảnh như này của ngôi trường yêu dấu. Hôm nay, những giấc mơ của chúng ta đã thành hiện thực rồi, lòng tôi vừa vui vừa đọng chút buồn. Tôi không hiểu vì sao tôi buồn, nhưng có lẽ tôi vẫn nhớ ngôi trường cũ kia, nơi có bảng đen, có bàn gỗ chi chít vết bút, có những ngày nóng như đổ lửa vừa học vừa cầm chiếc quạt cầm tay, có những ngày cuối năm bịn rịn chia tay dưới bóng phượng đỏ rực. Có lẽ những ngày ấy không tốt, không hiện đại như bây giờ, nhưng nó đã mãi mãi ăn sâu vào máu thịt thôi, là phần kí ức mà không vàng bạc, không công nghệ nào thay thế được

Đọc thư tôi, Thư có thấy nhớ trường, có muốn về thăm trường không. Khi nào Thư về nước, chúng mình hẹn nhau một chuyến về thăm trường mình nhé, rủ thêm cả Hoa, cả Nhung nữa.

0
0
Thanh Trúc
29/10/2021 06:53:16
+3đ tặng

Quang Hải thân mến!

Hôm nay, chắc có lẽ là ngày đáng nhớ nhất. Cái ngày mà tôi được trở về tuổi thơ, được trở về cái nơi đầy kỉ niệm ấy. Nhưng tôi giờ đây không còn là tôi của hai mươi năm trước nữa. không còn là một cậu học sinh ở thuở cắp sách mà tôi với tư cách là một bậc phụ huynh, tôi quay trở về nơi ấy, cái nơi mà tôi đã gắn bó với biết bao kỉ niệm đẹp trong bốn năm thời trung học. Đó là trường tôi, ngôi trường tọa lạc trên con đường Nguyễn Trãi thân thương: trường Trung học cơ sở Kim Đồng. Nay tôi viết thư gửi để kể cho cậu nghe về buổi thăm trường ngày hôm đó.

Sáu giờ sáng, tôi khoác trên vai một chiếc cặp xinh xinh, nhưng nó không phải của tôi mà là của thằng con bé nhỏ mới bước vào lớp sáu của tôi. Tôi hiểu cái cảm giác ngỡ ngàng của con tôi, nó chưa quên được những tháng ngày chơi đùa ở thời tiểu học, quả thật thì hồi ấy tôi có khác gì nó đâu. Bạn biết không, đứng trước cổng trường, tôi thầm nghĩ, thấm thoát đã hai mươi năm, sao cái cổng trường lại thân thương đến thế! Sao mà hồi ấy, bốn năm trời, chúng ta lại không dành thời gian để ngắm nhìn nó nhỉ? Trước cổng trường thì vẫn cứ thế, không thay đổi gì mấy. Bác vẫn đứng đấy, Bác vẫn để hàng chữ: “Trường Trung học cơ sở Kim Đồng” đầy thân quen. Chắc Bác cổng vẫn còn yêu nghề, vẫn còn muốn dang tay đón học sinh vào đây mà! “Thế thì tôi nhờ Bác chăm sóc thằng con giùm tôi nhé!” – Tôi nghĩ thầm. Tôi dẫn con bước vào trường, phòng bảo vệ bây giờ khác xưa rất nhiều, nó đã không còn là một khu phòng nhỏ nhắn trước cổng mà nó đã được xây lên đúng chất “phòng bảo vệ”. Tôi ghé vào, nó đã được xây rộng ra, sơn phết một màu vàng nhạt. Còn có cả máy tính để thống kê gửi xe nữa, tôi nhìn quanh, hai bác bảo vệ vẫn ngồi đấy. Tóc các bác dường như điểm vài sợi bạc trắng, đồng phục hai bác vẫn không thay đổi, vẫn một tông quần áo xanh rêu ấy. Dường như nó đã nhạt dần chắc là vì muốn nhắc nhở học sinh phải ghi nhớ công sức của những người bảo vệ.
 

Tiếp theo, tôi nhìn vào dãy nhà khu A. Nó được tu sửa rất nhiều, giờ đây nó được khoác lên mình một chiếc áo mới. một chiếc áo hai màu trên vàng nhạt, dưới pha nâu. Ôi, cái khu A ngày nào giờ chắc cũng đã quên tôi rồi! Tôi nén cảm xúc bước vào trong. Sân trú thì còn đấy mà phòng vi tính đã đi đâu mất rồi. Thay vào đó là phòng bóng bàn, chắc nhà trường đã thêm môn này vào phần thể dục ngoại khóa đây? Con tôi chạy nhanh lên lầu, bước vào lớp, còn tôi vẫn đứng đấy.

Tôi nhìn bao quát cả ngôi trường thân thương của mình, trông nó thật thân quen mặc dù nó đã thay đổi ít nhiều nhưng vẫn có chút gì đó bồi hồi trong tôi. Nó vẫn là ngôi trường của hai mươi năm trước, một ngôi trường chất chứa bao kỉ niệm. Điều đầu tiên lọt vào mắt tôi là sân trường, bây giờ nó rộng hơn xưa rất nhiều, nó còn có cả khu chơi thể thao như bóng bàn, bóng rổ,… Tôi nghĩ “bọn trẻ bây giờ sướng thật, thật chả bù với mình ngày xưa”. Tiếp đến, tôi bước vào nơi mà không xa lạ gì với tôi “phòng giám thị”. Nơi đây đã làm tôi nhớ đến rất nhiều thứ từ vui đến buồn rồi đến sợ sệt, chẳng khác gì hai mươi năm trước đây. Các thầy vẫn như xưa,nhưng có thêm vài người mới. Tôi lễ phép chào hỏi các thầy, tôi nghĩ rằng có lẽ sau bấy nhiêu thời gian đó chắc chắn các thầy đã quên tôi rồi. Tôi bất ngờ với thầy Sinh – người thầy mà tôi cảm thấy rất sợ ngày ấy bỗng nhận ra tôi “A! Thiên Bảo đây mà, cái thằng học trò nhộn nhất trường phải không?”. Tôi chỉ biết cười mà trong lòng rung lên biết bao niềm xúc động. Tôi nhìn xung quanh, nó vẫn như thế, chỉ có điều ba mươi hai chiếc camera ngày xưa giờ đây đã “sinh sôi nảy nở” thành sáu mươi bốn cái. Tôi chào các thầy, tôi bước ra. Bạn biết không, thật bất ngờ làm sao khi tôi thấy một người phụ nữ đang bước lại gần, không đâu xa lạ đó là cô chủ nhiệm lớp chín của tôi. Tôi xúc động, nghẹn ngào không nói thành lời, trong lòng mong muốn được chạy đến ôm lấy cô. Tôi tiến lại gần cô. Cô giờ đây đã có tuổi, mái tóc đen huyền ngày xưa của cô giờ đây cũng đã phai dần theo năm tháng. Trán cô đã có rất nhiều nếp nhăn hơn. Cô nhìn tôi một lúc, hình như cô đang trắc nghiệm lại trí nhớ của mình. Bỗng cô thốt lên với một giọng truyền cảm năm xưa. “A! Thiên Bảo phải không?”. Tôi xúc động cúi chào cô, cô đánh nhẹ vào vai tôi , hỏi thăm bao điều. Xong hai cô trò chúng tôi cùng đi tham quan các lớp học. Mới đó đã hơn tám giờ, cũng đã đến giờ tôi phải trở về với cương vị người lớn. Tôi phải đi làm. Cô tiễn tôi ra ngoài cổng. Hai cô trò nhìn nhau đầy quyến luyến. Tôi chào cô rồi lên xe ra về.

Buổi về trường hôm nay đã gợi lên trong tôi biết bao kỷ niệm từ vui đến buồn. Thật đáng tiếc là bạn lại không có ở đây. Nếu có ở đây, chắc chắn cậu cũng sẽ có những suy nghĩ và cảm xúc giống như tôi vậy. Tôi cũng rất hối hận vì sao ngày ấy tôi không cố gắng ngoan hiền mà lại quậy phá, khiến thầy cô đau buồn như thế. Tôi giờ đây đã là một ông bố ba mươi năm tuổi, tôi đã có nghề nghiệp ổn định. Nhưng đối với tôi, tôi vẫn mãi là một cậu học trò hay nghịch ngợm của cô tôi, của trường tôi.
 

Bạn của Hải

Thiên Bảo

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×