Đối với tôi, mẹ là người tôi thương nhất. Có một lần tỗi đã vô tình làm mẹ buồn. Vào một hôm nọ, khi đi học về thì bỗng nhiên tôi thấy mẹ đang xem quyển nhật kí của mình. Tôi hét lớn, nói rằng:''Sao mẹ quá đáng thế, mẹ không được xem trộm bí mật của con, con giận mẹ, con không cần mẹ nữa''.Cứ tưởng mình sẽ nhận một cái tát đau điếng, nhưng không ngờ mẹ chỉ im lặng, hai gò má của mẹ đỏ lên và khóe mắt bắt đầu rưng rưng. Có một điều gì đó khiến tôi không dám nhìn vào mắt mẹ. tôi đã chạy vào một mạch vào phòng và nằm khóc, mặc cho bố đang gọi ở ngoài, Nhưng sang ngày hôm sau, khi tỉnh dậy tôi chợt nghĩ rằng mình thật có lỗi với mẹ và tôi đã hạy lại ôm mẹ và nói:''Con xin lỗi mẹ rất nhiều'!', mẹ không giận tôi mà còn sẵn sàng tha thứ cho tôi nữa.