Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hãy viết một bài văn không quá 1000  từ đề bài là thầy cô và mái trường mến yêu

hãy viết một bài văn không quá 1000  từ đề bài là thầy cô và mái trường mến yêu
2 trả lời
Hỏi chi tiết
299
1
0
kiều anh nguyễn
12/11/2021 14:29:06
+5đ tặng

Thời cắp sách tới trường là khoảng thời gian đẹp nhất, thời của tuổi mộng mơ, của những ý tưởng vụt đến rồi vụt đi, của cả sự ngỗ nghịch. Ngày bé, cứ ngỡ chỉ có bố, có mẹ là yêu thương ta hết mực. Đến tuổi đi học, ta nhận ra còn có những người cha, người mẹ của hơn 35 đứa con đang đến tuổi ẩm ương. Họ từng bước dạy ta nên người, dạy kiến thức, dạy cuộc sống, dạy ta biết ta phải làm gì trong cuộc đời khó khăn này. Cô Hương Giang - giáo viên chủ nhiệm tôi 3 năm học ấy đã cho tôi biết được những điều quý giá ấy.

Ngày mới vào trường bỡ ngỡ, người đầu tiên tôi được tiếp xúc là cô. Vẻ điềm tĩnh của cô trong lần đầu gặp mặt ấy đến giờ còn nguyên trong tâm trí tôi. Cô cười tươi lắm. Nhận đám học sinh mới mà thấy hình như cô đã coi chúng tôi như con ruột. Là lớp chuyên văn, cô biết và hiểu được tâm lý của những đứa con gái mới lớn: điệu đà. Cô ủng hộ chúng tôi làm đẹp, song lại chỉ trong khuôn khổ cô cho phép. Nghiêm khắc là điều tiếp theo tôi thấy được trong con người cô. Tôi chưa thực sự hiểu thế nào là lo sợ cho đến khi mắc lỗi và đứng trước mặt cô. Cô nghiêm khắc ! Vì hiểu là sai nên cô nghiêm khắc. Chúng tôi không lần nào phạm một lỗi hai lần bởi không ai dám đối diện với sự trừng phạt của cô. Đó là chuyện trên lớp. Trong cuộc sống thường ngày, khi phải đối diện với khó khăn. Điều tôi nghĩ đến đầu tiên là ''Nếu là cô, cô sẽ làm gì'' . Dường như mọi vấn đề đều ổn thỏa khi có cô bên cạnh. Lời khuyên, cách giải quyết hay đơn giản chỉ là lời động viên của cô luôn đem lại kết quả không thể tưởng. Khó khăn không còn là khó khăn, nó trở thành bài học cuộc sống để cô dạy chúng tôi cách đối diện. Dạy cho chúng tôi biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã bởi cuộc sống đâu phải là một chuỗi êm đềm, bằng phẳng mà nó có rất nhiều ngã rẽ

Cô còn dạy cho chúng tôi biết yêu thương, chia sẻ với những người bất hạnh. Biết cảm thông, biết trân trọng những điều quý giá qua từng trang sách,từng bài văn.

Tôi luôn cảm thấy mình may mắn vì được làm học sinh của cô trong suốt những tháng năm cấp ba. Có lẽ cô là báu vật vô giá mà đám học sinh chuyên văn lớp tôi được nhận. Tôi luôn nhớ, luôn trân trọng từng khoảnh khắc đẹp đẽ được bên cô, bên lớp.

Không chỉ cô Giang, mà tất cả thầy cô, họ đều là những điều đẹp nhất làm nên tuổi học trò, làm nên một thời áo trắng tinh khôi đáng nhớ.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0

Thời gian trôi qua ôi sao nhanh vậy. Chẳng mấy chốc tôi đã lên cấp 2 nhưng tôi không bao giờ quên được kỉ niệm với cô Loan đã chủ nhiệm tôi lớp 4. Những kỉ niệm ấy như còn nguyên trong kí ức của tôi.

Đến giờ, tôi vẫn còn cảm xúc nguyên vẹn của những ngày đó. Người đầu tiên để lại ấn tượng tại trường cho tôi đó chính là cô Loan. Cô Loan có dáng người cao, làn da sáng nhẹ cùng khuôn mặt trái xoan. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt như biết nói, đen láy, mỗi khi cô nở nụ cười, đôi mắt ấy lại sáng lên bao niềm cảm xúc. Nụ cười âu yếm ấy của cô đã bao lần xua tan đi sự mệt mỏi của chúng tôi. Tôi ấn tượng mãi về cô và nhớ mãi kỉ niệm ấy. Có lần tôi không làm bài tập về nhà. Tôi đã rất lo lắng và sợ hãi, sợ cô kiểm tra và báo về cho mẹ tôi, tôi chắc chắn sẽ được một trận. Những cách hành xử của cô khiến tôi vô cùng bất ngờ. Cô không hề quát mắng hay khiển trách mà cô nhắc tôi rất nhẹ nhàng lần sau cần chú ý. Cuối giờ cô còn gọi tôi lại giảng bài cho tôi nghe những chỗ không hiểu và cô còn khen tôi tiếp thu tốt. Những lời nói ấy như khiến tôi bừng tỉnh và phải cố gắng hơn để đền đáp công lao ấy. Cách ứng xử đầy tình yêu thương ấy giúp tôi cảm nhận cô như người mẹ thứ hai vậy thật ấm áp và hạnh phúc.Những bài giảng của cô đến giờ tôi vẫn còn nhớ như in. Và đến kì thi cuối năm, lớp chúng tôi ai cũng tự nhủ rằng mình sẽ không để cô phải buồn, phải mệt nhọc nữa, chúng tôi sẽ cố gắng làm bài thật tốt để cô có thể tự hào vì chính mình. Thế rồi, điều ấy đã thành sự thật chúng tôi đã làm được. Tất cả là nhờ sự hướng dẫn tận tâm của cô.

Tôi yêu và rất trân trọng cô. Với tôi cô như người mẹ thứ hai vậy. Mai sau dù có là ai hay làm gì tôi cũng sẽ luôn nhớ về cô một người giáo viên đầy tâm huyết.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Tiếng Việt Lớp 5 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo