Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Ở thành phố nơi em sống em đã quen với cái ảnh ồn ào đông đúc. Thi thoảng, không khí bị ô nhiễm bởi khói bụi từ các nhà máy rồi khí thải của xe cộ. Vậy nên khi bước chân xuống vùng biển, cái không khí trong lành của biển gần như ngay lập tức khiến em cảm thấy thích thú và hưng phấn. Em chỉ muốn được lao ngay ra biển nhưng bố mẹ đã cản em lại. Bố mẹ nói vừa đi đường dài nếu xuống biển ngay sẽ rất dễ bị ốm. Vậy là em đành ngậm ngùi trở về khách sạn nghỉ ngơi đợi đến chiều mới được ra ngắm biển.
Chiều hôm ấy là lần đầu tiên em được nhìn thấy biển. Chao ôi! Nước biển mới trong và xanh làm sao. Ở ngoài bãi biển đông kín bóng người. Người trên bờ, người dưới nước, tiếng cười nói rộn vang khắp một vùng. Em cũng lập tức lao về phía biển để được vùng vẫy trong làn nước mát giống như những chú cá. Nước biển được nhuộm đỏ bởi ánh nắng mặt trời nên trở nên óng ánh hơn. Nước biển lúc này ấm lắm. Em ngồi trong phao thả trôi bồng bềnh trên biển. Tất nhiên là bố mẹ em luôn bơi bên cạnh để đảm bảo an toàn cho em. Thi thoảng có những con sóng lớn đổ ụp qua đầu em. Em bị nước biển chui vào miệng. Vị biển mặt chát.
Bơi chán em lại lên bờ ngồi nghịch cát. Bãi cát trắng ven biển bị sóng biển đánh vào ướt sũng. Chúng trở nên đậm mầu hơn. Em cũng giống như rất nhiều bạn nhỏ khác thích thú với việc xây lâu đài cát. Những tòa lâu đài vừa mới xây dựng nên thì lại bị một con sóng lớn đánh cho sụp đổ. Thế nhưng em không hề thấy giận cơn sóng chút nào. Sóng đánh tan tòa lâu đài này thì em sẽ xây những tòa lâu đài khác.
Khi ông mặt trời xuống biển, cảnh hoàng hôn trên biển thật huy hoàng và kì vĩ. Em ngồi trên bãi cát trắng ngắm cảnh mặt trời lặn. Mặt trời lúc này giống như một quả cầu đang rực đỏ. Mặt trời lớn lắm, lớn hơn rất nhiều lần so với mặt trời của thành phố. Em chỉ muốn chạy lại gần để ôm mặt trời vào lòng nhưng em biết điều đó là không thể.
Khi mặt trời khuất dần ở phía chân trời, bầu trời trở nên tối sầm lại. Em trở về khách sạn cùng bố mẹ. Ăn tối xong, em lại được cùng bố mẹ dạo chơi ven biển. Biển đêm mang vẻ gì đó huyền bí lắm. Biển mênh mông và sâu hun hút. Đôi lúc em có cảm giác sợ hãi khi nhìn về phía biển. Gió biển thổi vào đất liền khiến hàng phi lao rì rào đung đưa trong gió. Giữa biển đêm, thấp thoáng ánh đèn của những bác ngư dân đang chèo thuyền thúng đi câu mực.
Tối hôm ấy đi ngủ, em chỉ háo hức mong trời sáng thật nhanh để hôm sau được ra biển ngắm mặt trời lên. Bình minh trên biển quả thực đẹp hơn trong tưởng tượng của em rất nhiều. Mặt biển hiền hòa với những đợt sóng lăn tăn. Quả cầu lửa treo lơ lửng giữa biển, rực rỡ cả một góc trời. Em cứ đứng ngắm mặt trời lên cho tới khi mặt trời lên gần tới đỉnh đầu. Lúc này, những du khách cũng đã bắt đầu ra tắm biển.
Trở về thành phố, em vẫn còn lưu luyến những giây phút ở bãi biển Cửa Lò. Không chỉ là lưu luyến cảnh biển, con người mà còn cả những món ăn nơi đây nữa. Nhất định một này em sẽ còn quay trở lại đây.
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |