Hôm nay là mùng 2 Tết, theo truyền thống đây là ngày Tết của mẹ, tôi tất bật chuẩn bị mâm cơm cúng ông bà cùng mẹ, nhìn những giọt mồ hôi lăn lăn trên má rồi xuống cằm của mẹ tôi cảm thấy thương mẹ vô cùng. Thương mẹ cả một đời vì gia đình, vì con cái và chăm sóc, nuôi nấng tôi từ thuở nhỏ cho đến tận bây giờ. Tuổi thơ chúng ta lúc nào cũng chỉ biết quấn quýt bên mẹ, còn mẹ thì lúc nào cũng chăm sóc, bảo ban ta, nghĩ đến mà thương mẹ thật nhiều! Đâu ai dám phũ nhận rằng công ơn lớn lao của mẹ đối với chúng ta từ thuở còn thơ chứ! Từ lúc mới sinh ra, nước mắt mẹ đã rơi vì bao nhiêu niềm vui và hạnh phúc khi được nhìn thấy hình hài con nhỏ mà mẹ đã mang nặng đẻ đau. Rồi từng ngày trôi qua cứ thế đôi bàn tay mềm mại, dịu dàng của mẹ chăm sóc, dạy bảo ta mỗi ngày, không lúc nào rời xa. Hình ảnh của người mẹ cũng đã khắc sâu vào tâm trí của mỗi người con bởi những câu hát ru ngọt ngào, đôi bàn tay nâng niu từng bước chân chập chững và cả những lúc bi bô tập nói hay những lúc con ốm đau mẹ vẫn thức trông nôm con suốt đêm mà không hề chợp mắt. Tất cả tất cả đã đi sâu vào trái tim của mỗi con người, của tuổi thơ luôn có mẹ kề bên. Ôi kì lạ và thiêng liêng làm sao tấm lòng bao la của mẹ!