Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Bằng hình thức viết thư, hãy kể cho người bạn thân của em về một việc làm tốt của mình

7 trả lời
Hỏi chi tiết
10.818
13
27
Phương Dung
30/09/2017 20:27:10
Hướng dẫn giải:
Câu chuyện cổ tích Em bé thông minh đề cao phẩm chất trí tuệ của con người, cụ thể là người lao động nghèo. Đó là trí thông minh được đúc rút từ hiện thực cuộc sống vô cùng phong phú, qua những kinh nghiệm được tích lũy từ lao động sản xuất.
Câu chuyện đã đem lại cho cuộc sông tiếng cười hồn nhiên vui vẻ.
Thông qua các tình huống bất ngờ, truyện đã đem lại cho người đọc, người nghe những tiếng cười vui vẻ, thú vị.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
51
19
Deano
30/09/2017 20:28:14

Nha Trang, ngày... tháng... năm...

Hồng Nhung thân mến

Có lẽ đã hơn hai tháng rồi chúng mình bặt tin nhau. Chẳng phải Hồng Nhung lười viết thư hay tại mình không siêng năng thư từ mà sợi dây liên lạc bị gián đoạn. Chúng mình chẳng ai có lỗi cả, đứa nào cũng đang vùi đầu vào học chuẩn bị cho kì thi giữa kì sắp tới đây thôi, phải không Nhung? Đêm nay, sau khi học bài xong, mình dành cho cậu toàn bộ thời gian tối nay đấy nhé, thích không nào?

Hồng Nhung ơi! Gia đình cậu vẫn bình thường đấy chứ? Cậu có khỏe không? Vui nhiều không? Chiếc răng sâu vẫn hay hành hạ cậu, cậu đã nhổ đi chưa? Anh Toàn đi bộ đội lâu nay có về phép không? Bé Phương Như hết khóc nhè rồi chứ? Cây mận sau vườn nhà cậu mùa này có sai quả không? Nhớ gửi một bọc thật to vào cho tụi này đấy nhé. Thèm hết chỗ nói!

Nhung ạ! Từ lúc Nhung đi rồi lớp mình ai cũng nhắc đến cậu. Chúng mình nhớ nhất là tài kể chuyện tiếu lâm của cậu. Cười vỡ bụng mà cái mặt của cậu vẫn tỉnh queo như không có chuyện gì xảy ra. À này, cậu còn nhớ cô Mĩ Hằng chứ? Cô vẫn dạy lớp Ba, cô hỏi thăm cậu luôn đấy còn thằng Trung "tồ" nó học tiến bộ lắm. Học kì vừa qua, cậu ta xếp thứ mười lăm, cu cậu mừng quýnh. Nó đã hết bệnh ngủ gật trong lớp rồi. Hương "tóc vàng" học vẫn chăm và luôn dẫn đầu lớp. Mình ráng dữ lắm mà cũng đành phải ngậm bồ hòn đứng sau nó một bậc, thế mới tức chứ! Còn này nữa. Vừa rồi hội diễn văn nghệ toàn trường, lớp mình có ba tiết mục: một kể chuyện, một đơn ca và một tiết múa. Đơn ca và múa đạt giải nhất, còn kể chuyện đạt giải ba. Giá như có Hồng Nhung thì giải nhất kể chuyện đã thuộc về lớp mình rồi. Tháng này, lớp mình nhận cờ đỏ. Các bạn mừng lắm. Bố mình bảo, cuối năm mình đạt học sinh giỏi, bố sẽ mua cho một cái máy vi tính vừa học vừa giải trí. Mình đang cố gắng đây. Khi nào có tin vui mình sẽ báo tin liền cho cậu. Cậu cũng phải tranh thủ thì giờ viết thư về kẻo chúng nó mong lắm đấy.

Thư đã dài, mình dừng bút đây. Cho mình gửi lời chúc sức khỏe hai bác và bé Phương Như.

28
22
Phương Dung
30/09/2017 20:29:32
Tuần trước, trường em phát động phong trào thi đua học tập và làm theo Năm điều Bác Hồ dạy. Em đã làm được một việc tốt: nhặt được của rơi, trả lại cho người bị mất. Trưa thứ năm, trên đường đi học về, qua quãng đường vắng, em nhìn thấy một túi xách nhỏ màu đen nằm ngay giữa đường. Em nhặt lên rồi vừa đi chậm chậm, vừa đưa mắt ngó chừng xem ai là chủ nhân của nó. Một lúc sau, vẫn không thấy người tìm kiếm. Em đoán người đánh rơi đã đi xa hoặc không biết rằng mình đã đánh rơi. Nếu biết, chắc giờ này người ấy đang loay hoay tìm kiếm. Ai nhỉ? Một bác cán bộ hay một chú công nhân, một anh bộ đội? Trong chiếc túi này đựng những gì? Tài liệu, giấy tờ hay tiền bạc? Bao câu hỏi hiện lên trong óc. Em đưa mắt nhìn quanh lần nữa. Không ai chú ý tới em. Em nghĩ là trả hay không trả? Nếu mình không trả, có ai biết đâu mà trách? Có tiền, mình sẽ mua truyện tranh này, mua quần áo mới này và mua những đồ chơi mà mình ao ước từ lâu. Tưởng tượng đến lúc ấy, em thích lắm, bước chân như nhanh hơn, nhẹ nhàng hơn. Tiếng thầy Hiệu trưởng trong buổi lễ phát động thi đua như văng vẳng đâu đây: Các em hãy ghi nhớ Năm điều Bác Hổ dạy, cố gắng học tập tốt, tu dưỡng tốt để trở thành con ngoan, trò giỏi… Không! Không nên tham của người khác! Phải trả lại thôi! Chủ nhân chiếc túi xách này sẽ mừng biết bao nếu tìm lại được nó. Nhưng biết ai là người đánh rơi mà trả? Tốt nhất là đem nộp cho các chú công an. Giữa trưa, trụ sở công an phường vắng vẻ, chi có một chú trực ban. Thấy em ngập ngừng ở cửa, chú vồn vã hỏi: -    Có chuyện chi đó cháu? -    Dạ thưa chú, cháu nhặt được cái túi xách này. Cháu đem nộp, nhờ chú trả lại cho người mất ạ! Đỡ chiếc túi từ tay em, chú tươi cười xoa đầu em rồi bảo: -    Cháu ngoan lắm, không tham của rơi! Chú cháu minh xem trong này có những gì để còn ghi vào biên bản. Rồi chú lấy ra một xấp giấy tờ chủ quyền nhà, chủ quyền xe và hơn hai trăm ngàn tiền mặt. Chú ghi rõ từng thứ vào biên bản rồi yêu Cầu em viết tên và địa chỉ xuống phía dưới. Sáng thứ hai tuần sau, em được thầy Hiệu trưởng và cô Tổng phụ trách tuyên dương trong tiết chào cờ. Tiếng vỗ tay nồng nhiệt của toàn trường khiến em vô cùng xúc động. Buổi tối, gia đình em tiếp một người khách lạ. Đó chính là chủ nhân của chiếc túi. Bác cám ơn em mãi và tặng em một trăm ngàn để mua sách vỏ và đổ chơi nhưng em kiên quyết từ chối. Ba mẹ em rất mừng vì em biết làm điều tốt. Lời khen chân thành của mọi người đối với em là phần thưởng quý giá nhất. Nhớ lại chuyện ấy, giờ đây em vẫn thấy vui.
53
20
Cacii
30/09/2017 20:31:52
Thứ bảy ngày 30 tháng 9 năm 2017
    Gửi Even!
 Chào Even bạn có khỏe không? Dạo này học tốt chứ? Tớ là BiBi đây! Hôm nay tớ viết lá thư này là để kể cho bạn về việc làm tốt mà tớ mới làm ở gần nhà đấy. Đầu đuôi thế này: Hôm ấy tớ đang đi mua đồ cho mẹ ở siêu thị mới mở đấy, chắc bạn cũng biết rồi Even nhỉ! Đang trên đường đến siêu thị, tình cờ thấy một bé gái đang ngồi khóc ở bồn hoa gần đó. Tớ lại gần hỏi thì em ấy nói với tớ rằng: "em bị lạc mất bố mẹ ở trong siêu thị rồi". Thế là tớ dắt em nhỏ vào trong siêu thị cùng rồi đưa em tới quầy thông tin, tớ bảo với cô nhân viên là:em gái này bị lạc bố mẹ cô có thể giúp cháu tìm bố mẹ cho em ấy được không ạ?. Cô nhân viên liền thông báo ngay với mọi người. Bố mẹ tìm thấy con thì rất là vui và cảm ơn tớ rất nhiều. Còn về việc mua đồ cho mẹ thì tớ suýt quên nên vội đi ngay. Về nhà, tớ nói với mẹ,mẹ khen tớ giỏi. Tớ thấy rất vui vì đã làm được một việc tốt! Cnò bạn thì sao Even? Trong thời gian gần đây bạn có làm được việc gì tốt không? Trả lời thư của tớ nhé, còn bây giờ thư dài rồi ơớ dừng bút đây. Chúc bạn chăm ngoan, ọc giỏi, nghe lời ông bà, cha mẹ nhé!

Bạn thân Even
         BiBi
26
13
Vu Thien
30/09/2017 21:19:36

Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 30 thảng 9 năm 2017

Hạnh thân thương!
Mình đã nhận được thư Hạnh gửi về. Biết Hạnh và gia đình Hạnh đều mạnh khỏe, làm ăn gặp nhiều may mắn, mình mừng lắm.
Trong thư Hạnh đã kể cho mình nghe, lớp của Hạnh nói chung, Hạnh nói riêng đã làm được rất nhiều việc tốt để lấy thành tích chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20 - 11. Mình chúc bạn có nhiều thành tích tốt nhé.

Ở Thành phố Hồ Chí Minh, các trường cũng đều phát động phong trào thi đua dạy tốt và học tốt đấy. Trong thành tích chung của lớp, mình cũng đã làm được một việc tốt. Mình kể cho Hạnh nghe nhé.

Hôm ấy, trên đường đi học về, mình thấy một con bê đang ăn những búp lá non của một cây xanh bên đường. Mình biết đó là hàng cây được thanh niên trong khu phố trồng kỉ niệm ngày sinh nhật Bác Hồ 19 - 5. Mình vội vàng chạy lại, cẩm dây thừng kéo bê ra, không cho bê ăn búp cây nữa. Mình vừa dắt bê vừa tìm người chăn bê nhưng không thấy ai cả. Nhìn ra xa một chút mình thấy một bạn nhỏ hơn mình một chút đang mải đuổi theo một chú bướm khá to, màu sắc sặc sỡ. Đoán đó là người đi chăn bê, mình dắt bê lại gần và hỏi cậu ta xem có phải bê của cậu ấy không. Đúng như mình đoán. Cậu ấy chính là người đi chăn bê. Nghe mình nói, bê ăn lá cây ở hàng cây mới trồng, cậu ấy xanh cả mặt. Cậu ấy cảm ơn mình. Mình nhẹ nhàng dặn cậu ấy, từ sau, khi đi chăn bê, phải nhớ cẩn thận kẻo bê phá hoại cây xanh. Không biết ai nói mà cô giáo biết mình đã làm được việc tốt góp phần bảo vệ môi trường. Vì vậy, vào sáng thứ hai, khi toàn trường chào cờ, mình được cô giáo tuyên dương trước các bạn học sinh đấy. Mình cảm động lắm.

Hạnh ơi! Thư cũng dài rồi. Mình dừng bút nhé. Hẹn thi đua với bạn, chúng mình cùng học tốt và làm được nhiều việc tốt nhé.
Bạn thân
Thien
Vũ Thiên

15
11
Yuo
30/09/2017 21:20:24

Có một lần tôi đã không hoàn thành tốt nhiệm vụ trực nhật của mình, ấy vậy mà tôi không những không bị phê bình mà còn được biểu dương nữa. Chắc hẳn các bạn rất tò mò “tại sao lại thế?”, phải không nào? Tôi sẽ kể các bạn nghe.

Hôm ấy, thứ năm, trời mưa dầm dề. Tôi thấy thật xui xẻo vì đúng hôm tôi phải đến sớm trực nhật. Tôi mặc áo mưa, xắn quần đến đầu gối, chần thấp chân cao bước trên con đường nhão nhoét đầy bùn đất, ổ voi ổ gà sũng nước. Chợt tôi nhìn thấy từ xa một bà cụ gầy yếu xiêu vẹo chống chiếc gậy dò dẫm từng; bước một, người như muốn đổ. Tôi vội đi lại chỗ cụ, lễ phép hỏi:

– Thưa bà, bà có việc gì mà lại đi giữa trời mưa thế này ạ?

Bà cụ nhìn tôi, móm mém cười:

– À, đứa con gái của bà ở làng bên bị ốm. Bà lo quá nên sang xem sao.

Đúng như mẹ tôi dạy, hạnh phúc luôn đến khi ta làm việc tốt

Tôi ái ngại nhìn con đường phía trước. Từ đây sang làng bên dễ đến hai cây số, liệu bà cụ có thể sang tới nơi? Ngần ngại một lúc, tôi nói với bà:

– Bà ơi, đường từ đây sang làng bên xa lắm. Hay bây giờ, bà vịn vào tay cháu, cháu đưa bà sang làng bên nhé!

Bà cụ mừng rỡ:

– Bà cũng đang lo, đường trơn quá, lỡ ngã thì khổ lắm. May quá, có cháu giúp bà rồi.

Thế là hai bà cháu tôi, bà vịn cháu, cháu đỡ bà cùng “dắt” nhau đi. Trời sáng dần, một số anh chị học sinh cũng đang trên đường tới trường. Có anh chị còn vô lễ, lấn đường của bà cháu tôi. Trời mỗi lúc một mưa to, gió mỗi lúc một thổi mạnh. Thấy bà cụ co ro, răng đập vào nhau lập bập, tôi biết là bà đang lạnh. Bà lẩm bẩm: “Thời tiết thế này chỉ tội con người thôi”. Tôi vội dừng lại, cởi áo khoác của mình ra choàng lên người bà cụ. Bà tấm tắc khen:

– Cháu thật ngoan ngoãn, hiếu hạnh.

Dần dần, hai bà cháu cũng tới được làng bên. Bà cảm ơn tôi mãi. Đợi bà vào làng rồi, mặc trời mưa, tôi ba chân bốn cẳng chạy tới lớp. Muộn gần nửa tiếng. May quá, bạn Hà cùng bàn đã trực nhật giúp tôi, Cô giáo phê bình:

– Hôm nay bạn Dương đã không hoàn thành nhiệm vụ trực nhật của mình lại còn đi học muộn. Cô phê bình bạn Dương trước lớp.

Tôi liền đứng dậy, xin phép cô kể lại nguyên nhân đi học muộn để cô và các bạn nghe. Cô giáo và cả lớp hiểu ra mọi chuyện cô không phê bình tôi nữa mà còn biểu dương:

– Bạn Dương tuy đi học muộn nhưng đã làm được một việc tốt, thật đáng khen. Cô sẽ đề nghị nhà trường khen thưởng. Thôi, chúng ta tiếp tục bài học.

Tuy hơi mệt nhưng tôi cảm thấy rất vui vì đã làm được một việc tốt. Đúng như mẹ tôi dạy, hạnh phúc luôn đến khi ta làm việc tốt.

2
2
Đinh Quyết Tiến
09/10/2019 18:44:10
Bằng hình thức viết thư Em hãy kể về người bạn thân của mình về một việc tốt của em

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo