LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Cảm nghĩ của em về bài thơ Chuỗi ngọc lam. Tả hình ảnh của một chú chim trên cành

1. cảm nghĩ của em về bài thơ chuỗi ngọc lam
2. tả hình ảnh của 1 chú chim trên cành
3. cảm xúc của em trước 1 mảnh đời bất hạnh
4. tình cảm của em dành cho mái trường tiểu học
5 trả lời
Hỏi chi tiết
2.619
5
2
mỹ hoa
25/06/2018 11:15:41

3/
Nhân dân ta vốn giàu truyền thống nhân đạo: "Thương người như thể thương thân"; "Lá lành đùm lá rách" và còn dùng một hình tượng thật đẹp về phía với nhau vì nghĩa đồng bào "Nhiễu điều phủ lấy giá gương / Người trong một nước phải thương nhau cùng". Đó chính là tấm lòng sâu thẳm của những người con Lạc cháu Hồng được truyền từ đời này qua đời khác về dòng máu vị tha ấy. Truyền thống tốt đẹp ấy khi gặp ánh sáng thời đại rực rỡ của khoa học càng góp phần xoa dịu những mảnh đời bất hạnh và đẩy lùi cái đói đang tồn tại ở một bộ phận trong đời sống đất nưóc chúng ta.

Từ khi cách mạng tháng Tám thành công, đã mở ra một kỉ nguyên mới cho dân tộc: kỉ nguyên độc lập tự do, kỉ nguyên làm chủ đất nước. Ngày ấy Bác Hồ luôn lưu ý chúng ta về công cuộc xóa đói giảm nghèo. Ngày nay, đất nước ngày thay da đổi thịt và phát triển vượt bậc so với nửa thế kỉ trước, nhưng xót xa thay cho cái đói nghèo và những mảnh đời bất hạnh vẫn tồn tại làm nhức nhối chúng ta. Vì sao như vậy, và phải nhìn nhận vấn đề này từ góc độ nào? vẫn biết đi lên từ một đất nước ngập lửa chiến tranh và nông nghiệp lạc hậu, không phải một sớm một chiều có thể xóa bỏ ngay sự đói nghèo ấy, hậu quả chiến tranh thật nặng nề. Cái bãi xe tăng cũ vẫn thấp thoáng đâu đó mà Nguyễn Minh Châu đã ngụ ý đưa vào thiên truyện Chiếc thuyền ngoài xa đầy cảm hứng thế sự. Không chỉ có cái nghèo dày vò chúng ta, mà di chứng tranh Điôxin như con ma đáng sợ hiện hình qua những thân thế tật nguyền đáng thương. Mà ít đâu, hàng vạn, hàng triệu số phận bất hạnh như đang quằn quại trên dải đất này. Nhìn nhận như vậy mới thấy tội ác tày trời của kẻ thù xâm lược, càng nhận rõ sự đau khổ của biết bao "nạn nhân nhân tranh". Để rồi từ đó càng yêu thương, chia sẻ với đồng bào mình, chia sẻ những số phận đáng thương bằng những trách nhiệm cụ thể của toàn xã hội trong đó có chúng ta.

Bên cạnh mọi người cùng nhau chia sẻ, gánh vác trách nhiệm, ta càng phải lên án quyết liệt những kẻ chi biết hô hào nhưng lòng thì lạnh lùng, dửng dưng, vô cảm trước nỗi đau cùa đồng bào mình. Ai đó đã nói một câu thật hay “những ai sống mà không biết sẻ chia là tâm hồn người đó tật nguyền về cảm xúc”. Vâng, truyền thống nhân đạo của dân tộc ta ngời sáng đến mức khi ngoại bang thua trận rút lui, ta còn sắm cho thuyền bè, phương tiện đi về xứ sở. Vì vậy, chúng ta tin rằng, bằng một niềm tin sâu sắc về truyền thống của dân tộc ta; bằng sự trái nghiệm đau buồn triền miên suốt chiều dài lịch sử đắm chìm trong chiến tranh, dân tộc ta càng hiểu hơn bao giờ hết giá trị cùa vẻ đẹp tình người. Những ai sống lạnh lùng, vô cảm sẽ bị xa lánh và chắc chắn họ sẽ cô độc ngay trên chính quê hương, Tổ quốc mình. Tuy nhiên, đưới sự lãnh đạo của nhà nước và truyền thông nhân ái vốn có của dân tộc, chúng ta chứng kiến hàng triệu ngôi nhà tình nghĩa, tình thương đến với người nghèo. Ta thấy nhiều cơ sở từ thiện mọc lên tù quy mô lớn như những làng Hòa bình cho đến những cơ sở từ thiện xuất hiện các tổ chức tôn giáo và nhiều cá nhân khác cùng chung tay, hàn gắn vết thương chiến tranh, xoa dịu nỗi đau đói nghèo và bất hạnh của nhũng mảnh đời,... Những mạnh thường quân xuất hiện đẹp như cô tiên, ông bụt, đẹp như những trang cổ tích làm náo nức tâm hồn chúng ta. Ta còn biết chàng trai Nguyễn Hữu Ân, nén nỗi đau riêng vì mất người mẹ yêu quý, anh tìm đến với những bệnh nhân ung thư nhằm xoa dịu nỗi đau nơi họ, thắp và lòng họ ngọn lừa ấm tình người... Và đẹp biết bao những chiêc áo xanh của sinh viên vào những ngày hè xuất hiện trên khắp các làng quê Việt Nam,...

Những nghĩa cử ấy, nhĩmg tấm lòng ấy chắc chắn sẽ sưởi ấm, động viên nhiều cho những người bất hạnh vượt qua khó khăn, vươn lên trong cuộc sống. Sự giúp đỡ về vật chất là rất cần để tạo dựng bước khởi đầu trong cuộc sống của họ. Những ngọn lửa nồng ấm yêu thương đã, đang và sẽ lan tỏa khắp nơi và chắc chắn sự đói nghèo của thời hậu chiến và di chứng chiến tranh thật đau buồn trên những thân thể đáng thương kia sẽ tan dần theo năm tháng.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
2
mỹ hoa
25/06/2018 11:16:17

4/ Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Thế là đã 5 năm rồi. Con vẫn nhớ như in, cũng những ngày hè như thế này, lần đầu tiên con được mẹ đưa đến trường Tiểu học Lê Quý Đôn, vào lớp học dành cho những học sinh vừa tốt nghiệp mẫu giáo. Con đã ấn tượng ngay với sân trường rộng và thư viện thật nhiều sách. Chúng con rụt rè, ngơ ngác trong ngày khai giảng đầu tiên giữa ngôi trường rộng lớn, xa lạ. Nhưng cũng chính ngày đầu tiên đó, ánh mắt trìu mến, thân thương của cácthầy các cô làm cho con cảm thấy gần gũi, tự tin. Miệt mài bao tháng ngày, thầy cô đã dìu dắt chúng con qua từng khó khăn, từng thử thách. Thầy cô đã cầm tay chúng con, uốn từng nét chữ nắn nót đầu đời. Lời thầy giảng dễ hiểu, giọng cô đọc ấm áp. Rồi những lần chúng con bị điểm kém, những lần chúng con nô đùa, nghịch dại khiến thầy cô phải phiền lòng, thầy cô vẫn luôn nhẹ nhàng cổ vũ, động viên. Chúng con cảm nhận được từng ngày, trong từng bài giảng của thầy cô, không chỉ là kiến thức, mà là sự tận tụy, hết lòng vì học sinh thân yêu. Những giải thưởng và những thành tích mà chúng con đạt được, trên hết là công sức, là tấm lòng của các thầy các cô. Từ những con chữ đầu tiên thầy cô truyền dạy, giờ đây chúng con đã có một hành trang kiến thức, tự tin bước tiếp chặng đường dài. Chúng con trân trọng cảm ơn và tri ân các thầy các cô! Lúc này, mỗi giây mỗi phút trôi qua, con đều muốn níu giữ. Năm năm học, mái trường Lê Quý Đôn đã trở nên thân thương quá đỗi, chúng con đã có biết bao kỉ niệm ở nơi đây.

Thầy cô ơi! Chúng con phải xa thầy cô thật sao? Hành trang của chúng con khi bước vào trường cấp hai và trên những chặng đường đời, sẽ là hình ảnh thân thương của các thầy cô giáo. Chúng con sẽ nhớ lắm cái xoa đầu của thầy, nhớ giọng nói trìu mến của cô. Chúng con sẽ nhớ lắm bóng dáng thầy cô trên bục giảng. Chúng con quên sao được những lễ khai giảng rộn ràng, náo nức, những hoạt động ngoại khóa lý thú, hứng khởi. Chúng con quên sao được những tiếng cười, những giọt nước mắt, của bạn bè, thầy cô… Chúng con nhớ lắm, không thể nào quên…

Các bạn học sinh ơi! Có bao điều mới lạ và thú vị vẫn đang chờ chúng mình ở phía trước. Nhưng chúng mình sẽ luôn có trong tim hình ảnh thân thương của các thầy cô và những năm tháng đầu tiên của quãng đời học sinh ở Trường Tiểu học Lê Quý Đôn yêu quý, phải không các bạn?

Chúng con cũng xin gửi lời tri ân tới các bậc phụ huynh, bằng yêu thương và tin tưởng, đã dành cho chúng con những gì tốt đẹp nhất!

Khi hoa phượng nở

Ve kêu râm ran

Tiếng trống vang lên

Năm học kết thúc.

Ngày đầu vào lớp

Lạ lẫm, ngỡ ngàng

Giờ lại xốn xang

Xa thầy, xa bạn.

Khi vào trường mới

Con sẽ không quên

Những bài toán hay

Những con chữ đẹp

Nhớ mãi dáng thầy

Nhớ mãi lời cô

Bao kỷ niệm đẹp

Một thời ấu thơ!

Con kính chúc các thầy cô ở lại mạnh khỏe, vững tay chèo lái con thuyền đến những bến bờ tri thức, chúc các em học sinh khối 1, 2, 3, 4 chăm ngoan, học giỏi, làm rạng danh ngôi trường mang tên nhà bác học hiền tài Lê Quý Đôn.

1
1
Huyền Thu
25/06/2018 11:16:56
3. cảm xúc của em trước 1 mảnh đời bất hạnh
__-

Nhân dân ta vốn giàu truyền thống nhân đạo: "Thương người như thể thương thân"; "Lá lành đùm lá rách" và còn dùng một hình tượng thật đẹp về phía với nhau vì nghĩa đồng bào "Nhiễu điều phủ lấy giá gương / Người trong một nước phải thương nhau cùng". Đó chính là tấm lòng sâu thẳm của những người con Lạc cháu Hồng được truyền từ đời này qua đời khác về dòng máu vị tha ấy. Truyền thống tốt đẹp ấy khi gặp ánh sáng thời đại rực rỡ của khoa học càng góp phần xoa dịu những mảnh đời bất hạnh và đẩy lùi cái đói đang tồn tại ở một bộ phận trong đời sống đất nưóc chúng ta.

Từ khi cách mạng tháng Tám thành công, đã mở ra một kỉ nguyên mới cho dân tộc: kỉ nguyên độc lập tự do, kỉ nguyên làm chủ đất nước. Ngày ấy Bác Hồ luôn lưu ý chúng ta về công cuộc xóa đói giảm nghèo. Ngày nay, đất nước ngày thay da đổi thịt và phát triển vượt bậc so với nửa thế kỉ trước, nhưng xót xa thay cho cái đói nghèo và những mảnh đời bất hạnh vẫn tồn tại làm nhức nhối chúng ta. Vì sao như vậy, và phải nhìn nhận vấn đề này từ góc độ nào? vẫn biết đi lên từ một đất nước ngập lửa chiến tranh và nông nghiệp lạc hậu, không phải một sớm một chiều có thể xóa bỏ ngay sự đói nghèo ấy, hậu quả chiến tranh thật nặng nề. Cái bãi xe tăng cũ vẫn thấp thoáng đâu đó mà Nguyễn Minh Châu đã ngụ ý đưa vào thiên truyện Chiếc thuyền ngoài xa đầy cảm hứng thế sự. Không chỉ có cái nghèo dày vò chúng ta, mà di chứng tranh Điôxin như con ma đáng sợ hiện hình qua những thân thế tật nguyền đáng thương. Mà ít đâu, hàng vạn, hàng triệu số phận bất hạnh như đang quằn quại trên dải đất này. Nhìn nhận như vậy mới thấy tội ác tày trời của kẻ thù xâm lược, càng nhận rõ sự đau khổ của biết bao "nạn nhân nhân tranh". Để rồi từ đó càng yêu thương, chia sẻ với đồng bào mình, chia sẻ những số phận đáng thương bằng những trách nhiệm cụ thể của toàn xã hội trong đó có chúng ta.

Bên cạnh mọi người cùng nhau chia sẻ, gánh vác trách nhiệm, ta càng phải lên án quyết liệt những kẻ chi biết hô hào nhưng lòng thì lạnh lùng, dửng dưng, vô cảm trước nỗi đau cùa đồng bào mình. Ai đó đã nói một câu thật hay “những ai sống mà không biết sẻ chia là tâm hồn người đó tật nguyền về cảm xúc”. Vâng, truyền thống nhân đạo của dân tộc ta ngời sáng đến mức khi ngoại bang thua trận rút lui, ta còn sắm cho thuyền bè, phương tiện đi về xứ sở. Vì vậy, chúng ta tin rằng, bằng một niềm tin sâu sắc về truyền thống của dân tộc ta; bằng sự trái nghiệm đau buồn triền miên suốt chiều dài lịch sử đắm chìm trong chiến tranh, dân tộc ta càng hiểu hơn bao giờ hết giá trị cùa vẻ đẹp tình người. Những ai sống lạnh lùng, vô cảm sẽ bị xa lánh và chắc chắn họ sẽ cô độc ngay trên chính quê hương, Tổ quốc mình. Tuy nhiên, đưới sự lãnh đạo của nhà nước và truyền thông nhân ái vốn có của dân tộc, chúng ta chứng kiến hàng triệu ngôi nhà tình nghĩa, tình thương đến với người nghèo. Ta thấy nhiều cơ sở từ thiện mọc lên tù quy mô lớn như những làng Hòa bình cho đến những cơ sở từ thiện xuất hiện các tổ chức tôn giáo và nhiều cá nhân khác cùng chung tay, hàn gắn vết thương chiến tranh, xoa dịu nỗi đau đói nghèo và bất hạnh của nhũng mảnh đời,... Những mạnh thường quân xuất hiện đẹp như cô tiên, ông bụt, đẹp như những trang cổ tích làm náo nức tâm hồn chúng ta. Ta còn biết chàng trai Nguyễn Hữu Ân, nén nỗi đau riêng vì mất người mẹ yêu quý, anh tìm đến với những bệnh nhân ung thư nhằm xoa dịu nỗi đau nơi họ, thắp và lòng họ ngọn lừa ấm tình người... Và đẹp biết bao những chiêc áo xanh của sinh viên vào những ngày hè xuất hiện trên khắp các làng quê Việt Nam,...

Những nghĩa cử ấy, nhĩmg tấm lòng ấy chắc chắn sẽ sưởi ấm, động viên nhiều cho những người bất hạnh vượt qua khó khăn, vươn lên trong cuộc sống. Sự giúp đỡ về vật chất là rất cần để tạo dựng bước khởi đầu trong cuộc sống của họ. Những ngọn lửa nồng ấm yêu thương đã, đang và sẽ lan tỏa khắp nơi và chắc chắn sự đói nghèo của thời hậu chiến và di chứng chiến tranh thật đau buồn trên những thân thể đáng thương kia sẽ tan dần theo năm tháng.

1
1
mỹ hoa
25/06/2018 11:18:29

2. Con chích chòe có cái mỏ nhọn hoắt, đen bóng như sừng. Đầu nó nhỏ mà tròn. Mình nó thon thon. Đuôi dài và đen, lông xếp lại vừa bằng, vừa gọn như cái quạt giấy gấp. Ởhai cánh và đuôi có điểm vài đốm trắng trông thật vui mắt. Ngực nó trắng xám, những lúc nó hót, ngực căng tròn lên, khỏe mạnh. Dưới bụng phủ một lớp lông mềm và mượt. Đôi chân nhỏ trông khẳng khiu nhưng rất cứng, một lần bay vù từ cây nọ sang cây kia, chích chòe đậu vững ngay trên cành nhỏ. Hoặc khi ca hát, nó xòe cánh ra, cái đuôi cất lên hạ xuống theo điệu hót mà chân vẫn bám chặt trên cành.

Mỗi buổi sáng, ánh ban mai vừa rạng, chích chòe lại hót. Tiếng hót của nó lúc đầu còn rơi từng tiếng một. Dần dần càng hót càng mau. Tiếng nọ tiếp tiếng kia đổ hồi, réo rắt như một chuỗi nốt nhạc rung lên trên phím đàn. Con này vừa hót thì từ xa, một con khác cũng cất tiếng hót rộn ràng và thánh thót.

Khi mặt trời lên, bọn chim sẻ kéo nhau tới, bay sà xuống sân đuổi nhau, cãi nhau ầm ĩ thì tiếng hót của chích chòe cũng vừa im bặt.

2
2
Fox
25/06/2018 11:53:05
Câu 2: Tả chú chim trên cành
“Chíp chíp” tiếng chim non kêu rúi ra rúi rút ngay bên sân vườn cạnh chỗ tôi ngủ. Nghe lã chim gọi mẹ tôi chợt tỉnh giấc gương đôi mắt nhỏ bé ra ngoài cửa sổ. À thì ra lại là mấy chú chim sâu. Trông chúng hôm nay mới đẹp làm sao, nhìn thấy chúng ý ới gọi nhau làm trong lòng tôi cảm thấy muốn bắt đầu ngày mới ngay lập tức.
Hôm nay là chủ nhật nên có lẽ vì thế mà mẹ không muốn đánh thức tôi sớm như mọi nhày. Tôi vội bước ra vườn rau để ngắm nhìn chúng được rõ hơn. Tôi đếm hình như có hia con rồi ba con à mà không hình như là cả một đàn chim sâu non . Mắt tôi chợt bừng sáng lên khi ma trông thấy vhungs chen chúc nhau núp ra núp vào trong cái tổ trên cây tre vườn nhà tôi. Để xem nào lũ chim sâu non này trông thật là tuyệt. Chúng khoác trên mình một bộ cánh màu tro hơi nâu tuyệt đẹp.
Thân hình chúng mới nhỏ nhắn dễ thương làm sao. Đôi mắt tròn xoe mở to tròn như hai hòn bi và khi nhìn vào mắt chúng tôi có cảm giác như được nhìn thấy cả một thế giới một bầu trời nhỏ bé trong đôi mắt ấy. Chúng có bộ lông trắng muốt, mềm mịn như nhung, mỏ nhọn, màu da người và rất cứng. Cổ chim sâu thon thon, không dài lắm. Người chú mập mạp, căng tròn, nhỏ nhắn như quả xoài. Đôi cánh trắng tuy mềm mại, mỏng manh nhưng cũng đủ làm cho chú có thể bay đi tìm thức ăn và trở về với tổ ấm của mình. Chân chúng , hơi nâu nhỏ hơn chân gà một tí tuy nhỏ nhưng đoi chân ấy lại giúp chú bám rất vững chắc trên những ngọn cây cao mà không lung lay gì. Chúng có cái đuôi dài cong vút xòe ra trông như cái quạt nhìn thật là thích mắt. Đôi khi có một chú đang định bay ra khỏi tổ nhưng lại chỉ xèo đôi cánh ra nhưng lại sợ hãi cụp lại. Chắc là mẹ chúng chưa dạy cho cách bay nên chúng còn thật là chập chững.
Có lúc chúng ríu ra rít rít rúc mỏ vào nhau như đang nói chuyện có lúc lại hót vọng lên như đang gọi mẹ sao vãn chưa về. Tôi để ý xuống vườn rau thì thấy có một con chim mẹ đang rạch từng kẽ lá để bắt những con chim sâu. Chắc hẳn đó là mẹ của những con chim sâu kia. Nhìn nó miệt mài bắt sâu làm mồi mớm cho can mà tôi thấy thật cảm động . Rồi nó bỗng bay vút lên cao rồi sà xuống tổ nơi mà những con chim non đang đợi mẹ về. Thế là thấy mẹ lề chúng sà vào mẹ con nào con đấy há mồm thật ta rồi kêu ý ới . Mẹ nó thấy thề liền đưa cái mỏ của mình ra mớm cho mỗi con một con sâu béo ú ụ. Tô chả hiểu tại sao mà cái mồm của nó nhỏ bé như thế mà chưa được rất nhiều con sâu bự, thế là chỉ một loáng sau con nào cũng được chim mẹ mớm sâu cho. Ăn no chúng lại sà ngay vào lòng mè. Chim mẹ cũng sải đôi cánh to của mình ra ôm lấy các con bé nhỏ của mình. Chắc là bọn chim con nhớ mẹ mình lắm chả thế mà con nào cũng tranh nhau rúc vào mẹ, thỉnh thoảng con chim mẹ lấy cái mỏ của mình rỉa lông cho từng con một. Bọn chúng thích lắm con nào con đấy tranh nhau đòi mẹ rỉa lông cho.
Tôi mải mê ngắm lũ chim sâu như đang bị thôi iên bởi vẻ đẹp và sự đáng yêu của chúng vậy . Bỗng tôi giật mình khi nghe tiếng gọi của mẹ. Tôi giật mình quay lại thì ra mẹ mới đi chợ về. Tôi vội sà vào lòng mẹ như lũ chim sâu kia và thấy thật hạnh phúc và ấm áp khi vẫn luôn có mẹ.
Tôi đi vào trong nhà để lại sau lưng là tiếng hót trong trẻo vui tai của lũ chim sâu. Tôi yêu chúng lắm không phải là do tiếng hót trong trẻo vui tai của chúng mà còn bởi vì chúng chính là một thiên địch của nhà nông giúp nông dân hạn chế được sự phá hoại của sâu bọ.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư