Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Cảm nhận của em về đoạn thơ: "Tôi nhìn lại, như đôi mắt trẻ thơ, Tổ quốc tôi chưa đẹp thế bao giờ, Xanh núi, xanh sông, xanh đồng, xanh biển, Xanh trời, xanh của những giấc mơ"

"Tôi nhìn lại, như đôi mắt trẻ thơ
Tổ quốc tôi chưa đẹp thế bao giờ
Xanh núi, xanh sông, xanh đồng, xanh biển
Xanh trời, xanh của những giấc mơ"
( Trích "Vui thế hôm nay" Tố Hữu )
3 trả lời
Hỏi chi tiết
12.472
8
12
Quỳnh Anh Đỗ
23/04/2018 12:05:39
Thơ là nhạc của tâm hồn
Tiếng nói trong thơ là tiếng nói đầy âm nhạc, tiếng nói có nhịp điệu - nhịp điệu của những âm thanh vật chất, của tiếng nói thực tế ḥ̣òa với nhịp điệu cảm xúc bên trong tâm hồn nhà thơ. Thơ là nhạc của tâm hồn, nhất là những tâm hồn quảng đại và đa cảm. Tính nhạc được tạo nên bởi những âm hưởng gắn liền với hình ảnh, cảm xúc do sử dụng phối hợp âm thanh, nhịp điệu, từ ngữ... phù hợp với nội dung tư tưởng, tình cảm được biểu đạt.
Bàn về mối quan hệ giữa thơ và nhạc, Lê Đình Diên khẳng định “Thơ là sự biểu hiện của nhạc, thanh là sự hỗ trợ của thơ. Tính rung động phát ra thành thanh, người ta có thanh sau đó có thơ. Cho nên biết chỗ giống nhau của chúng cũng nên biết chỗ khác nhau của chúng... cái điều đáng giữ là thơ chứ không phải là thanh”. Nhà thơ Chế Lan Viên nhấn mạnh mối quan hệ giữa nội dung tư tưởng và nhạc điệu “Thơ đi giữa nhạc và ý”. Vấn đề cần hài hòa, cân đối giữa nhạc và thơ, tránh khuynh hướng cực đoan ở cả hai phía, nếu không dễ rơi vào hai trạng thái hoặc quá khô khan, hoặc quá tràn trề cảm xúc, làm mất đi nội dung quan trọng. Từ nhạc bên ngoài cuộc sống có thể tìm đến nguồn gốc của nhạc bên trong. Không có nhạc bên ngoài, bài thơ thiếu đi sự hấp dẫn, nhưng nếu không có nhạc bên trong tâm hồn, bài thơ khó có thể sâu sắc, gợi được liên tưởng sâu sắc.
Mỗi dân tộc, mỗi một ngôn ngữ đều có cách hoà âm riêng. Trong ngôn ngữ, thơ có đặc điểm về tính nhạc, nhưng ngôn ngữ âm nhạc không phải là một bộ phận của ngôn ngữ thơ mà là một chỉnh thể tồn tại độc lập với nó. So với văn xuôi, ngôn ngữ thơ giàu nhịp điệu, ngữ điệu, quãng cách và hòa âm. Mối quan hệ giữa nội dung và hình thức trong ngôn ngữ và trong âm nhạc hoàn toàn khác nhau. Số lượng từ trong ngôn ngữ rất lớn, trong khi phạm vi một khuông nhạc chỉ có 8 nốt (mì, fa, sol, la, si, đô, rê, mi), được nâng lên hạ xuống tối đa một quãng tám từ một nốt nào đó. Như vậy, một nốt nhạc được dùng chung cho nhiều từ, cho nhiều ngôn ngữ, tiếng nói khác nhau.
Đặc điểm tiếng Việt giàu nguyên âm, phụ âm, thanh điệu. Ngôn ngữ thơ ca giàu nhịp điệu, phong phú về cách hoà âm, tiết tấu, từ láy, tính tượng hình, chính là thứ ngôn ngữ có cơ cấu dễ làm chỗ dựa cho các phương pháp diễn đạt âm nhạc. Nhà nghiên cứu Đặng Thai Mai cho rằng “Kỹ thuật thơ trước hết là kỹ thuật hài hoà về âm hưởng tiết tấu. Âm nhạc của bất kỳ một thứ tiếng nào cũng đều xây dựng với hai âm tố của ngôn ngữ phụ âm và nguyên âm”. Mang đặc điểm đơn âm, độ dài âm tiết ngắn, tách rời, tiếng Việt có ưu thế tính nhạc so với các thứ tiếng có số lượng nguyên âm, phụ âm ít hơn và không thanh điệu. Một âm tiết tiếng Việt bao giờ cũng được biểu thị bằng một nốt nhạc, hoặc vài nốt nhạc luyến láy, làm cho ca từ “tròn vành rõ chữ” khi nhạc sĩ đặt lời.
Thơ và âm nhạc đều lấy trữ tình làm phương thức thể hiện. Thơ gợi cảm hứng, khơi nhạc hứng cho nghệ sĩ. Nhờ phong phú về nhịp điệu, cách hòa âm, tiết tấu, từ láy âm, tượng hình…ngôn ngữ thơ là ngôn ngữ giàu tính nhạc hơn bất cứ ngôn ngữ ở thể loại khác. Nói khác đi, nó là một loại ngôn ngữ có cơ cấu để làm chỗ dựa cho các phương pháp diễn đạt âm nhạc. Ca từ từ thơ sang âm nhạc có quá trình chọn lọc theo quy luật ngôn ngữ. Thơ để phổ nhạc có những yêu cầu riêng, trong đó ca từ cần đạt tới độ chuẩn.
Thơ và nhạc có những điểm tương đồng. Nói như vậy, nhưng không có nghĩa thơ của bất kỳ nhà thơ nổi tiếng nào cũng có thể phổ nhạc. Nhạc sĩ khá kén khi chọn thơ phổ nhạc. Những đoạn văn xuôi chính luận khó có thể chuyển thành một bài hát đi vào lòng người, kể cả nghệ sĩ ấy được đánh giá là tài ba nhất.
Âm nhạc là nghệ thuật của âm thanh, tiếp nhận theo thời gian và cũng trôi đi theo thời gian. Không tinh nhạy như thị giác, nhưng qua âm thanh của nhạc, hình ảnh, hình tượng muôn màu cuộc sống hiện lên trong tâm hồn con người, gợi giá trị thẩm mỹ. Là tiếng nói tình cảm, phản ánh những cung bậc tình cảm của con người, âm nhạc tìm đến thơ như tìm đến người bạn tri âm, cùng phương thức thể hiện. Ca từ của ca khúc phải nhờ có sức gợi mở, lay thức thế giới nội tâm. Tiết nhịp của thơ có quy luật trọng âm (GS. Dương Viết Á). Đó là cách ngắt nhịp dồn ở thanh điệu tiếng cuối trong câu thơ. Ca khúc “Hành khúc ngày và đêm” (Phan Huỳnh Điểu) phổ từ bài thơ Ngày và đêm (Bùi Công Minh) đã tôn trọng quy luật trọng âm ấy, khi đọc thơ cũng như khi hát: Anh đang mùa hành quân/ Pháo lăn dài/ chiến dịch/ Bồihồi/ đêm xuất kích/ Chờ nghe tiếng/ pháo ran/ Ngôi sao như mắt em/ Trong những đêm/ không ngủ/ Giáo án/ em vẫn mở/ Cho ánh sao/ bay vào/.
Theo cách đó, nhạc sĩ Nguyễn Văn Thương nhờ độ cao thấp, nhịp nghỉ, ngắt, độ dài, ngắn của bài thơ “Vui thế hôm nay” (Tố Hữu) đã phổ nhạc thành ca khúc Tổ quốc tôi chưa đẹp thế bao giờ. Các nốt nhạc thể hiện niềm hân hoan trong ngày đại thắng của dân tộc: Tôi lại nhìn như đôi mắt trẻ thơ/ Tổ quốc tôi chưa đẹp thế bao giờ/ Xanh núi, xanh sông, xanh đồng, xanh biển/ Xanh trời xanh, xanh của những giấc mơ...

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
27
6
Nguyễn Nhật Thúy ...
23/04/2018 12:06:21
Đoạn trích toát lên niềm vui thống nhất đất nước, niềm mong ước dựng xây đất nước .Lẽ thường, là nhà thơ thì ai cũng có thể có nguồn cảm hứng này, có chung nghĩa vụ công dân này để viết lên lời ngợi ca, điều tâm nguyện, di nguyện xương máu này với cuộc sống và dành căn dặn cháu con mai sau, song sự thật, không phải nhà thơ nào cũng có đủ tầm vóc của một tâm thế, vị thế để gánh đỡ lấy nguồn cảm hứng-công dân đó trong nghệ thuật thơ. Vì vậy, theo tôi, “Vui thế, hôm nay” không chỉ là một cống hiến xuất sắc của Tố Hữu cho nền nghệ thuật thơ văn cách mạng Việt Nam, mà thi phẩm này còn là một cột mốc mang tính "chuyển đổi phương pháp và mục tiêu sáng tác", thể hiện một tầm nhìn chiến lược, sách lược với niềm trăn trở máu thịt nhất, căn cốt nhất về sự bình an, sự hùng cường và toàn vẹn lãnh thổ Tổ quốc!
6
5
Nguyễn Nhật Thúy ...
23/04/2018 12:06:56
Về bài thơ “Vui thế, hôm nay”, theo tôi, điều cần ghi nhận đầu tiên là cảm xúc chủ đạo đã được xác định, quán xuyến bởi một "mạch dẫn ngầm", đó chính là hình ảnh danh từ chỉ về 3 địa danh Trà Cổ, Trường Sa, Cà Mau. Các địa danh này đã xui khiến tinh thần và cảm xúc thơ tạo nên điều khác biệt, khác biệt với chính thơ Tố Hữu khi đặt so sánh với những thi phẩm ông từng viết về cuộc "trường kỳ kháng chiến" này. Và bởi vậy, hình ảnh/ngôn ngữ trong “Vui thế, hôm nay”, vẫn là thơ vui chiến thắng, nhưng với 9 khổ, 36 câu thơ, nhà thơ đã không hạ dù chỉ một chữ nói đến tính căm thù, đùng đoàng bom đạn mà người đọc thường gặp trong thơ ông, như: "Nước mắt rơi, làm nhòa mặt quân thù/ Em phải bắn, trúng đầu giặc Mỹ…, bài “Việt Nam máu và hoa”, hay như: "Vũ khí, chính là Anh, lửa căm hờn nóng bỏng…, bài “Toàn thắng về ta” v.v.., ngược lại, ở “Vui thế, hôm nay” là tình nâng niu, đoàn viên, hướng tới sự hòa hợp không chỉ cho người đang sống nơi "Phố làng" mà "cho cả những linh hồn", người đã mất trong cuộc chiến. Đây nữa những câu thơ minh chứng cho mạch cảm xúc cao quý và riêng biệt này: "Tôi nhìn lại, như đôi mắt trẻ thơ /Tổ quốc tôi. Chưa đẹp thế bao giờ! /Xanh núi, xanh sông, xanh đồng, xanh biển /Xanh trời, xanh của những giấc mơ... ", "Ta đã thắng. Hãy thẳng đường đi tới/ Lấp những hố bom, xóa mọi đau buồn…".
Là một nhà thơ vốn rất giỏi đưa tên các địa danh vào thơ, nhưng có lẽ, quần đảo Trường Sa, vào thời điểm tháng 8-1975, thì đây mới là lần đầu tiên địa danh máu thịt "Trường Sa" xuất hiện trong thơ Tố Hữu. Và hơn thế, những địa danh hải đảo đã được thể hiện trong trường liên tưởng xác định về chủ quyền đất nước: "Hùng vĩ thay toàn thân đất nước/ Tựa Trường Sơn, vươn tới Trường Sa/ Từ Trà Cổ rừng dương đến Cà Mau rừng đước/ Đỏ bình minh mặt sóng khơi xa". Từ góc nhìn địa lý này, mới hay, điểm dẫn tư tưởng và cảm xúc mang giá trị quyết định, giá trị lớn cho thành công của thi phẩm chính là ở đây.
Bài thơ “Vui thế, hôm nay” toát lên niềm vui thống nhất đất nước, niềm mong ước dựng xây đất nước với viễn cảnh: "Tôi lại mơ... Trên Thái Bình Dương/ Tổ quốc ta như một thiên đường …" và niềm ký thác "Độc lập-Tự do, từ nay vĩnh viễn" trong toàn vẹn từng tấc đất, dải nước biên cương, hải đảo thiêng liêng. Lẽ thường, là nhà thơ thì ai cũng có thể có nguồn cảm hứng này, có chung nghĩa vụ công dân này để viết lên lời ngợi ca, điều tâm nguyện, di nguyện xương máu này với cuộc sống và dành căn dặn cháu con mai sau, song sự thật, không phải nhà thơ nào cũng có đủ tầm vóc của một tâm thế, vị thế để gánh đỡ lấy nguồn cảm hứng-công dân đó trong nghệ thuật thơ. Vì vậy, theo tôi, “Vui thế, hôm nay” không chỉ là một cống hiến xuất sắc của Tố Hữu cho nền nghệ thuật thơ văn cách mạng Việt Nam, mà thi phẩm này còn là một cột mốc mang tính "chuyển đổi phương pháp và mục tiêu sáng tác", thể hiện một tầm nhìn chiến lược, sách lược với niềm trăn trở máu thịt nhất, căn cốt nhất về sự bình an, sự hùng cường và toàn vẹn lãnh thổ Tổ quốc!
Về kết cấu bài “Vui thế, hôm nay” có điểm đáng lưu ý. Bài thơ có 9 khổ và chia làm 3 đoạn. Khổ mở đầu đứng riêng một đoạn là 4 câu thơ gợi lại chặng đường 30 năm đi tới ngày toàn thắng. Hai khổ thơ cuối bài dành nhắc nhớ về Bác Hồ, vị lãnh tụ kính yêu đã đi xa, và ngày tháng đó Nhà nước đang chuẩn bị lễ khánh thành Lăng Bác (ngày 29-8-1975); cả 3 khổ mở và kết bài đều được viết riêng ở thể 7 chữ, niêm luật chặt chẽ, nhịp thơ đi chậm, giọng thơ thì khoan thai, trầm lắng, suy tư. 6 khổ thân bài, thơ viết thể tự do, nhịp/giọng thơ lại khi khoan thai, lúc nô nức, mơ mộng. Đây đúng là một dụng công sắp đặt ngôn ngữ/thể cách nghệ thuật.
Mỗi chặng thăng trầm của lịch sử Cách mạng Việt Nam, Tố Hữu đều có những sáng tác thơ hay, như những dấu son sáng đẹp nạm vào từng trang sử. Giờ đây, sau 40 năm đọc lại bài thơ như “Toàn thắng về ta”, “Vui thế, hôm nay”, với giọng thơ hào sảng, tràn đầy niềm vui tươi náo nức, người đọc như vẫn được sống trong không khí ngày đại thắng. Quả là vào thời điểm đó khó có cây bút thơ nào thể hiện không khí, tình cảm người chiến thắng được như Tố Hữu. Lịch sử cách mạng Việt Nam, vận mệnh dân tộc tháng năm đó đã lựa chọn ông làm người hát thơ, nhà ghi biên niên sử bằng thơ cho mình.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo