Dường như cả thế giới được tạo ra là để dành cho trẻ. Trẻ em là trung tâm của toàn bộ thế giới. "Chuyện cổ tích về loài người" đã được nhà thơ Xuân Quỳnh viết từ tình yêu tha thiết, đầm ấm của một người mẹ luôn iu ấp, chiu chắt cho con. Giọng thơ: vừa hồn nhiên, trong veo (như giọng kể của một đứa trẻ) vừa trầm ấm, dịu dàng (như giọng nói của một người mẹ). Ngôn ngữ: giản dị, tươi tắn - kết quả sự hoá thân của nhà thơ vào thế giới tâm hồn trẻ (rất thơm, rất trằng, rất đắng; cái (bống, bang, hoa), ...). Điệp từ "Từ" kết hợp với hệ thống hình ảnh: cái bống, cái bang; cái hoa rất thơm, cánh cò rất trắng, vị gừng rất đắng, vết lấm chưa khô, đầu nguồn cơn mưa, bãi sông cát vắng nên những hình ảnh gần gũi thân thuộc trong thế giới tâm hồn của trẻ; gợi thương, gợi nhớ về những lời ru thủa bé; bâng khuâng mãi giọng ru ngọt ngào của mẹ.