Nếu tuổi thơ là quãng thời gian êm đềm nhất và nếu tuổi già là quãng thời gian bình yên nhất thì tuổi học trò lại là quãng thời gian đẹp đẽ nhất, sôi nổi nhất trong cuộc đời mỗi con người. Nó đã tồn tại trong tâm hồn con người với những tình cảm đẹp đẽ nhất, đáng trân trọng nhất như tình thầy trò, tình bạn bè… Nếu chỉ có vậy và mãi mãi như vậy thì tuổi học trò sẽ đẹp biết bao nhiêu nhưng xã hội hiện đại đã mang cả một thứ tình cảm không nên có vào trong tuổi học trò đó là Tình yêu. Và từ đó, tuổi học trò có lẽ đã không còn sự vô tư, hồn nhiên, trong sáng vốn có khi cùng một lúc tình bạn và tình yêu đều xuất hiện trong tâm hồn còn quá ngây thơ, trong những khối óc còn quá non trẻ.
Tình yêu là một trong những thứ tình cảm cao đẹp và thiêng liêng nhất trong tâm hồn con người. Nó cũng là thứ tình cảm không thể thiếu trong cuộc sống và tất nhiên nó cũng đem lại cho con người một nguồn lực dồi dào. Nhưng tình yêu chỉ mang ý nghĩa thực sự khi đặt trong môi trường của những con người ít nhiều đã tiếp xúc với cuộc sống bề bộn hàng ngày còn trong học đường nó có thể gây nên rất nhiều những hậu quả không thể lường trước được.
Nhưng hậu quả của tình yêu tuổi học trò đã khiến nhiều người phải suy nghĩ và cũng là một vấn đề cần bàn bạc. Hiện nay có không ít những quan niệm khác nhau về tình yêu học đường. Có lẽ hơn ai hết, chính bản thân những đôi nam – nữ đang yêu cũng nhận thức và hiểu rõ được yêu khi đang ngồi trên ghế nhà trường là không nên. Nhưng họ cũng có thể có rất nhiều cách để biện hộ cho sự vượt quá giới hạn của mình trong tình cảm. Theo họ, tình yêu có thể là một động lực giúp họ phấn đấu trong học tập. Bởi khi yêu, người ta cần phải chứng tỏ khả năng của mình trong mắt người kia và vượt trội trong học tập cũng là một trong những cách tốt nhất để chứng tỏ mình. Cũng có thể, với những người trong cuộc, tình yêu là một sự phát triển tất yếu và cần thiết cho sự phát triển tinh thần. Không có được tình yêu trong tuổi học trò là đánh mất cung bậc tình cảm trong tâm hồn. Thậm chí, còn có người cho rằng: Tình yêu tuổi học trò là phương thức tốt nhất để chứng tỏ mình trước người khác, nhất là về hình thức bên ngoài.
Với quan niệm ấy những người cùng trang lứa có thể đúng và cũng có thể sai, nhưng với các bậc phụ huynh, thầy cô và xã hội thì hoàn toàn sai lầm. Với những người đi trước, những người đứng vững trong xã hội họ hiểu giá trị tình yêu và họ cũng biết rõ một tình yêu đích thực gần như không thể có trong học đường. Những trái tim khối óc kia còn quá non nớt, những tâm hồn kia còn quá ngây thơ trước tình yêu. Dùng tình yêu để làm động lực vươn lên trong tình yêu ư ? Có thể có nhưng hầu hết những tình cảm vượt quá giới hạn của tình bạn xuất hiện trong tuổi học trò đều chỉ mang lại sự phân tán, mất tập trung trong những công việc khác nhất là việc học tập. Như vậy thì làm sao nó có thể trở thành động lực để vươn lên trong học tập như lý lẽ của những người trong cuộc. Những rung động mà các bạn trẻ gọi là tình yêu thì theo họ đó chỉ là một mắt xích, nhưng bỏ đi mắt xích tình yêu tuổi học trò có thể sẽ gặp chuỗi mắt xích tình yêu trong con người lành mạnh hơn, trong sáng hơn. Còn nếu muốn dùng tình yêu để chứng tỏ mình trước mọi người thì quả là một sai lầm nghiêm trọng. Bởi tình yêu đơn thuần chỉ là một thứ cảm xúc, tình cảm trong tâm hồn chứ không thể nào là một phương tiện cho bất cứ mục đích gì. Hơn nữa giá trị đích thực của người học trò là ở tâm hồn và năng lực ( học tập) chứ không phải ở hình thức bề ngoài như nhiều bạn vẫn suy nghĩ.
Đối với xã hội phương Tây, tình yêu học đường có thể sẽ nhìn nhận một cách thoải mái hơn cách sống tự do đối với người phương Tây. Nhưng chúng ta đang sống trong xã hội phương Đông, một xã hội khắt khe hơn trong cách ứng xử tình cảm. Dư luận xã hội luôn phê phán những tình yêu không phù hợp có lẽ sẽ thiếu đi sự cảm thông khi xảy ra một hậu quả nào đó đối với những người trong cuộc. Xã hội phương Đông chưa thể chấp nhận tình yêu trong học đường. Thậm chí những hậu quả của nó nhiều khi được coi là sự sai phạm nghiêm trọng trong đạo đức xã hội.
Thi đàn Việt Nam đã có nhà văn từng thốt lên:
"Làm sao sống được mà không yêu
Không nhớ không thương một kẻ nào"
Có lẽ Xuân Diệu cũng có cái lý riêng của một nhà thơ khi viết nên những câu thơ trên, nhưng thật đáng tiếc khi có nhiều bạn học sinh bất chấp lời khuyên răn của bố mẹ, thầy cô, bất chấp búa rìu của dư luận xã hội đã vận dụng câu nói ấy một cách vội vàng thiếu suy nghĩ. Cuộc sống sẽ thật nhàm chán nếu không có tình yêu nhưng điều đó không có nghĩa là tình yêu nhất thiết phải tồn tại trong học đường. Ở lứa tuổi học sinh, ta chưa đủ chín chắn để có thể hiểu được ý nghĩa của một tình yêu thực sự. Vì vậy đôi lúc đó chỉ là sự ngộ nhận tình cảm của mình. Những tình yêu như vậy trong học đường không mang lại bất kỳ một lợi ích nào ngoài việc ảnh hưởng không nhỏ đến chất lượng học tập của những người vướng phải. Làm sao có thể tập trung vào học bài khi trí não đang bị chi phối bởi tình cảm, khi toàn bộ sức sáng tạo đều tập trung vào việc làm mình đẹp hơn lên trong mắt người ấy và sẽ còn hàng loạt vấn đề khác nảy sinh khi một người học trò đi vào lĩnh vực tình cảm vượt quá sức mình. Lo lắng khi nhìn thấy người ấy bắt chuyện với một người khác giới, hoang mang khi người ta vô tình vạch ra một khuyết điểm nào đó của mình… Tất cả những vấn đề ấy sẽ mất không ít thời gian và năng lực suy nghĩ của con người.
Không chỉ mang lại trở ngại lớn trong học tập, tình yêu học đường có thể mang đến những hậu quả đau lòng khác. Sự bồng bột, nông nổi của lứa tuổi thiếu niên trong tình yêu dễ khiến người ta có những hành động lệch lạc, không chỉ vi phạm pháp luật mà còn vi phạm đạo đức xã hội. Có những sai lầm chỉ một lời xin lỗi là có thể xóa bỏ ngay nhưng cũng có những sai lầm chỉ trong một giây cũng đã khiến người ta trả giá bằng danh dự và đôi khi là cả nhân phẩm. Hậu quả của tình yêu trong học đường không chỉ gây hại cho bản thân những người đang yêu mà còn ảnh hưởng đến gia đình và nhiều người khác. Thử hỏi có bố mẹ nào lại yên lòng khi chứng kiến con cái mình ngày càng đi xuống và có thầy cô giáo nào muốn nhìn thấy học sinh mình phải gánh chịu những hậu quả của thời niên thiếu. Và bạn bè có ai có thể vui vẻ được khi nhìn bạn mình vì một phút bồng bột mà phải rời ghế nhà trường và bước vào thế giới bề bộn của xã hội bên ngoài.
Tình yêu vốn dĩ rất nhạy cảm, tình yêu tuổi học trò lại càng nhạy cảm hơn. Tuổi mới lớn luôn thích những điều mới trong tình yêu. Nó có thể gây ra nhiều tác hại cho bản thân những người đang yêu và cho những người xung quanh. Chính vì vậy, nó thường diễn ra ngoài tầm kiểm soát của gia đình và nhà trường. Nhưng cũng không thể vì thế mà cấm đoán một cách thô bạo, áp dụng những biện pháp ràng buộc tự do để khống chế tình cảm hay la bới, chửi rủa, nhục mạ… Làm như vậy không những không thể mang lại hiệu quả mà còn gây nên những trạng thái tâm lý tiêu cực, càng cấm đoán tình yêu lại càng không thể chấm dứt hẳn. Trước một vấn đề hết sức tế nhị của tình cảm trong tâm hồn của tuổi mới lớn, ta cần phải cư xử hết sức khéo léo dựa trên những quan niệm đúng đắn và nghiêm túc về tình yêu.
Những rung động đầu đời của tuổi học trò không phải là hiếm, nhưng đó đơn thuần chỉ là những rung động thoáng qua chứ không phải là tình yêu như nhiều bạn ngộ nhận. Chính vì vậy biện pháp tốt nhất để ngăn chặn tình yêu trong học đường là giúp những bạn học sinh hiểu rõ được giá trị đích thực của tình yêu chân chính, phải đặt tình yêu ở đâu và khi nào thì phù hợp. Chỉ khi chính người trong cuộc hiểu rõ những tình cảm kia là tình cảm nhất thời thì mới có thể ngăn chặn tận gốc tình yêu tuổi học trò. Cũng có khi tình yêu tuổi học trò lại xuất phát từ tình bạn. Đó là một trong những con đường mà không ít bạn học sinh đã chọn khi đến với tình yêu. Nhưng đó thực ra chỉ là một bước phát triển trong tình bạn. Sự bực bội khi thấy người bạn (khác giới) của mình thân mật với một ai đó không phải là sự ghen tuông của tình yêu mà chỉ là sự phản ứng của tính ích kỷ trong bạn.
Tình yêu dường như đã khá quen thuộc với nhiều đối tượng khi nhắc đến nó. Nhưng để hiểu được giá trị đích thực của tình yêu thì không phải ai cũng hiểu được. Đặc biệt là tình yêu trong học đường mà học sinh cần phải có cái nhìn đúng đắn, sự xem xét kỹ lưỡng để bắt đầu một tình yêu. Hãy mang tình yêu của mình cho người khác một cách chân thành để có thể phát triển một cách lành mạnh và trong sáng.