Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Em hãy viết một bài văn về người em thân yêu

3 trả lời
Hỏi chi tiết
350
1
3
My
10/08/2018 15:13:03
Ai sinh ra trên đời hầu hết đều có anh, chị em. Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi có được một đứa em gái mà tôi yêu mến nhất trên đời.Có lẽ người ta thường nghĩ, chị em gái là rất hiểu và thân thiết với nhau. Nhưng chị em tôi lại hoàn toàn khác. Thường xuyên tị nạnh với nhau về đủ thứ chuyện trên đời như ai sẽ là người rửa bát? ai quét nhà? ai nấu cơm. Dường như không hôm nào là không cãi nhau, có những lúc tôi cảm thấy rất ghét em gái và chỉ cầu mong rằng nó không phải là em mình. Nhưng đã có một ngày tôi chợt nhận ra em gái rất quan trong với tôi. Những lúc phải xa nhà, tôi lại cảm thấy nhớ em vô cùng, nhớ những câu chuyện mà chị em tôi từng cãi cọ nhau, nhớ từng giọng nói và cử chỉ của nó, không cãi nhau với nó là tui dường như bùn chán. Nó gần như đã trở thành một phần không thể thiếu đối với cuộc sống của tôi. Tôi càng cảm thấy yêu quý và yêu thương em mình hơn nhưng chưa bao giờ tôi dám thốt lên hai chứ:" Mi ơi, chị yêu em". Có một sự ngại ngùng nào đó như là vách ngăn đối với hai chị em tôi. Tôi còn nhớ cái lần tôi bị tai nạn giao thông, và phải nhập bệnh viện. Một mình suốt ngày phải tự chống chọi với sự cô đơn và lạnh lẽo, nhưng cái sự cô đơn ấy dường như bị xua đi khi chính em gái lại là người mang lại niềm vui đến cho tôi. Nó biết tôi sẽ rất buồn chán nếu không có nó chơi cùng, có lẽ lúc này hai chị em tôi đã có cái gì đó hiểu nhau hơn.Tôi cảm thấy em gái mình thật tuyệt vời nhưng không hiểu sao cứ gặp nó là hai chị em lại muốn cãi có nhau không ngừng. Chắc đó là quy luật của tự nhiên chăng? Có những lúc một mình tôi buồn bã thì em luôn là người đến bên và động viên tôi. Khó có một ngưòi em gái nào lại tâm lý như nó . Tôi đã từng hỏi nó rằng: em có quý chị không, nó chỉ e thẹn và ngại ngùng trả lời có. Chính cái lúc ấy tôi mới dám thốt lên rằng: chị cũng rát quý em. Vậy là tự ấy, khoảng cách giữa chị em tôi sít lại gần nhau hơn, hiểu nhau hơn và càng thấy yêu quý nhau hơn, không còn hay tị nạnh và cãi nhau nữa.Tôi tự hào vì mình có được một đứa em như nó. Có lẽ sau này nếu có phải đi xa nhưng chắc chắn sẽ không bao giờ quên được hình bóng đứa em gái của mình.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
3
Nguyễn Tấn Hiếu
10/08/2018 15:24:29
Trước ngày mẹ em sinh, cả hai gia đình bên nội và bên ngoại đều xôn xao vì khi siêu âm bác sĩ bảo mẹ em sẽ sinh đôi: một trai, một gái. Ai cũng cảm thấy lo lắng vì mẹ đã lớn tuổi rồi, sinh hai em bé một lúc là điều không phải dễ. Và sau đó là đến tiết mục bàn luận đặt tên em bé là gì? Đặt thế nào để hai tên đi liền nhau có ý nghĩa và cả trai và gái đều phù hợp. Đêm trước ngày mẹ em sinh, ông ngoại thức trắng và đã nghĩ ra được cái tên thật tuyệt vời và đầy ý nghĩa: Diệu Kì: em gái sẽ là Huyền Diệu và em trai là Tân Kì.Và bây giờ chúng đang nằm trước mặt em đây, chúng mới đáng yêu làm sao, khuôn mặt như một nụ hoa, hai bàn tay nhỏ xíu, cái miệng bé tí chúm chím, nhìn chúng thật bé bỏng, yếu ớt, em có cảm giác mình thật mạnh mẽ khi ở bên hai đứa em của mình. Những lần trước tan học em còn muốn ở lại trường chơi đùa với bạn, nhưng bây giờ em chỉ muốn về nhà ngay với hai em, ngồi ngắm nhìn chúng thật là thích, cái miệng chóp chép, cái đầu luôn ngọ nguậy, em xin mãi mẹ mới cho em bế một chút xíu. Cái đầu nép vào người em như tìm sự che chở bảo vệ. Ở người em tỏa ra một mùi thơm dìu dịu, mẹ bảo đó là mùi thơm sữa. Tân Kì hay khóc nhè và vòi vĩnh nhiều hơn Huyền Diệu, em phải đưa nôi liên tục em mới ngừng khóc. Mỗi khi đang học bài, nghe tiếng ọ ọe của hai bé là em chạy ngay lại xem em đang như thế nào? Chắc lại là đái dầm rồi, em lấy tã, nhè nhẹ thay cho em, sợ làm em đau bởi da của em rất mỏng. Em cũng thôi không chơi đá bóng nữa, sợ làm ồn hai em thức giấc.Em thích nhất là được nô đùa với em, mỗi khi chúng nhoẻn miệng cười trông mới đáng yêu làm sao. Khuôn mặt ngời sáng, giọng cười trong veo; chồm theo em để với lấy cây lúc lắc ngũ sắc bằng được. Em mong hai em của em thật chóng lớn em sẽ bày cho các em thật nhiều trò chơi, em sẽ dạy cho em học nữa chứ, bởi lẽ:
Làm anh khó lắm
Phải đâu chuyện đùa.
1
1
Quỳnh Anh Đỗ
11/08/2018 12:40:51
“Tuổi thơ tôi không được may mắn như bao đứa trẻ khác. Từ khi sinh ra tôi đã mồ côi cha. Một mình mẹ nuôi tôi khôn lớn, mẹ là người cha, người mẹ tuyệt vời nhất trên đời này.
Nhưng khi tôi lên chín tuổi, thời gian quá ngắn giữa mẹ và tôi thế nhưng mẹ đã bỏ tôi một mình bơ vơ trên cõi đời này mà ra đi. Chỉ chín tuổi tôi còn quá nhỏ để hiểu được sâu sắc việc mãi mãi không có mẹ bên cạnh. Nhưng hình ảnh ngày nào của mẹ thì không bao giờ phai trong tôi, mỗi bước chân tôi đi như có bóng mẹ soi đường, chỉ tôi. Mẹ là người sống mãi mãi trong lòng tôi.
Mẹ tôi là người phụ nữ mạnh mẽ, mẹ luôn sống vì tôi. Tuy cuộc sống vất vả và phải sống chung với căn bệnh hiểm nghèo nhưng mẹ sống rất lạc quan, yêu đời. Mẹ tôi cao, làn da xám đen vì nắng gió. Khuôn mặt phúc hậu, hiền từ. Mẹ luôn dạy bảo tôi những điều tốt nhất. Mẹ động viên tôi những khi tôi buồn, tôi thất bại. Mẹ luôn lo lắng, mang những điều tốt đẹp đến cho tôi còn tôi thì chỉ biết làm mẹ buồn, mẹ khóc.
Mẹ dạy tôi rất nhiều điều “Phải sống trung thực, ngay thẳng. Phải biết ơn nhưng không được nhớ oán. Phải biết tha thứ yêu thương người khác. Nhất định chị em phải đoàn kết với nhau mà sống, đừng để mọi người chê cười con không có dạy”. Đó là tất cả những gì mẹ để lại cho tôi trước lúc ra đi. Lúc đó, tôi chẳng hiểu gì cả, tôi sống vô tư có mẹ cũng như không có mẹ. Nhưng Mẹ ơi? Giờ con mới hiểu mồ cô mẹ là gì? Giờ con mới biết những lời nói đó là tài sản quý giá nhất mà mẹ đã dành cho con. Con nhớ me nhiều lắm, nhất định cn sẽ làm theo những gì mẹ dạy.
Mẹ tôi đã vượt qua khó khăn để sống và tôi cũng sẽ thế. Mẹ luôn là một vầng ánh sáng soi dẫn đường tôi. Những nụ cười của mẹ sao nó cứ hiện mãi trong đầu tôi cả lúc mẹ ra đi nữa. Giờ tôi muốn được nắm tay mẹ, muốn được ngồi vào mẹ nhưng tôi không thể! Mẹ tôi rất thương yêu tôi, mẹ đã hi sinh cuộc đời mình để tôi được sống tốt hơn. Ngày ấy, lúc mẹ đau đớn giữa đêm khuya, thấy mẹ đau tôi chẳng biết làm gì mà chỉ biết khóc. Mẹ nắm tay tôi và cười trong những giọt nước mắt “Mẹ không sao đâu con. Thế là tôi đã ngủ thiếp đi, sao tôi lại khờ dại đến ngu ngốc thế chứ? Tôi hiểu mẹ yêu tôi nhường nào và tôi cũng vậy. Tuy giờ không có mẹ bên cạnh nhưng mẹ vẫn sống trong tâm trí tôi. Tôi sẽ sống thật tốt để mẹ được vui lòng, giờ tôi chỉ có thể làm được thế thôi.
Mẹ tôi là người thế đó, tôi chỉ có thể nói là mẹ tôi rất tuyệt. Mẹ là người tôi yêu quý nhất trên đời và dù me đi xa nhưng mẹ vẫn như còn đó đứng bên cạnh tôi. Giá như, tôi được sống với mẹ dù chỉ là một ngày. tôi sẽ chăm sóc cho mẹ, việc mà tôi chưa từng làm, tôi sẽ làm mẹ vui, không làm mẹ phải khóc. Và điều tôi muốn nói với mẹ là “Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều, con rất muốn được sống và lo cho mẹ. Mẹ ơi! Con rất muốn”.
Hỡi những ai còn mẹ thì đừng làm mẹ mình phải khóc, dù chỉ là một lần!”

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo