2. Đàn gà con thật đáng yêu! Chíp chíp! Chíp chíp! Chíp chíp!... Tiếng kêu của các chú gà con mới nở vừa được mẹ cho xuống ổ rộn ràng trên sân trường. Em vội chạy đi lấy tấm cho chúng ăn. Chắc là chúng đói lắm.
Mẹ của đàn gà con là chị Gà Ri hiền hậu. Với bộ lông màu mận chín, chị nổi bật hẳn giữa bầy con xinh đẹp như những cuộn tơ vàng đang lăn tròn, lăn tròn giữa sân. Dạo này tuy đã có con nhưng chị vẫn còn giữ lại chút nét đẹp của một thời con gái. Chỉ khác là cái mào đỏ xưa nay chuyển sang đỏ sẫm, xệ xuống cùng một cái mỏ cong đen và dữ tợn hẳn lên. Mỗi lần thấy ai đến gần đàn con, chị xù ngay lông, đôi mắt quắc lên những tia dữ tợn, nghi ngờ. Hai con mắt tròn xoe luôn lấp lánh của chị lúc nào cũng liếc ngang, liếc dọc, như vừa tìm mồi, vừa trông chừng đàn con thơ dại. Hai cánh của chị bây giờ xù lông phồng, cặp chân to thấp bọc một lớp vảy cứng màu vàng luôn lấm láp vì bới đất tìm mồi. Đàn con của chị mười hai đứa, đứa nào cũng xinh xắn và trông mới dễ thương làm sao. Tuy cũng một mẹ đẻ ra nhưng mỗi đứa một bộ lông hơi khác nhau: đứa thì vàng tươi, đứa thì điểm thêm một vài chấm nâu nhạt trên lưng, đứa thì hai bên cánh có những chấm nâu sẫm. Nhìn chung cả đàn là một màu vàng óng bao trùm trông thật thích mắt! Con nào con nấy với những chiếc lông tơ mới nhú, mềm mại, mịn như nhung, tròn như cuộn len nhỏ. Đầu gà con nhỏ xíu. Em yêu nhất ở chúng là đôi mắt như những hạt cườm đen nhánh, long lanh như một hạt mưa xuân và chiếc mỏ nhọn vàng ươm, lúc nào cũng chíp chíp làm rộn cả góc sân. Ôi chao! Chúng thật hạnh phúc
.