Bài làm 1
Trường Tiểu học thị trấn của chúng em được đặt trên một khu đất khá rộng và bằng phẳng.
Từ xa nhìn lại, trường em nổi lên những mái ngói đỏ tươi, những phòng học quét vôi vàng nhạt san sát bên nhau nhìn ra mặt đường. Đặt chàn đến cổng trường, ngước mắt lên em thấy ngay một tấm biển phoóc-mê-ca xanh mịn phô những hàng chữ đỏ thắm: “Trường Tiểu học Thị trấn Hiệp Hoà”. Nếu vào trường, em phải đi qua hai cánh cửa sơn màu xanh đậm, trông rất bề thế. Nhìn sang phía tay trái, em thấy các phòng học của các em lớp Hai, lớp Ba và cả các phòng học của các anh chị lớp Năm. Nhìn sang phía tay phải là các phòng học của các em lớp Một. Bộ phận quan trọng nhất của trường em là toà nhà hai tầng nguy nga, đồ sộ dành riêng cho lớp 5A và cả khối 4.
Sân trường của chúng em không rộng lắm, nhưng cũng dù cho chúng em vui chơi và tập thể dục. Bên góc sân trường có trồng hai cây phượng vĩ. Đến mùa hè, em thường đứng dưới gốc phượng ngắm nhìn những chùm hoa đỏ rực và nhặt những bông phượng để chơi chọi gà, thật là thú vị. Ở giữa sân trường là mấy cây xà cừ cành lá xum xuê. Những cây keo lá tràm chúng em mới trồng năm ngoái, bây giờ đã cao quá đầu người, lá cây xanh tốt, mỡ màng. Tường quanh trường đã được xây bằng gạch để trâu bò đỡ vào trường phá phách.
Nhìn cảnh trường em trước buổi học, em thấy thêm yêu trường hơn. Em thầm hứa sẽ không bao giờ quên mái trường thân yêu - nơi đã gắn bó với những năm tháng tuổi thơ êm dịu, đẹp dẽ của mình.
Bài làm 2: Tả ngôi trường của em
Đã bốn năm trôi qua kể từ khi tôi bắt đầu học Tiểu học. Biết bao kỷ niệm vui buồn cùng với những năm tháng học trò đã trôi đi dưới mái trường Kim Liên yêu dấu. Ngôi trường vẫn đứng đó, chỉ có đám học trò chúng tôi lớn dần và sẽ phải rời xa mái trường này.
Ngày đầu tiên tôi được mẹ dẫn vào trường để học lớp 1 cho đến hôm nay, ngôi trường vẫn vậy, chẳng thay đổi là bao. Cánh cổng sắt xanh vẫn luôn sẵn sàng mở rộng đón chào những học sinh mới và chuẩn bị tạm biệt đám học trò cuối cấp như chúng tôi. Bước vào sân trường, tôi luôn cảm thấy thoải mái khi được hoà mình vào bầu không gian rộng lớn. Ở sân trường có những hàng cây cổ thụ xanh rì và cả những bồn hoa mà chúng tôi vẫn tưới hàng ngày. Đứng từ cổng trường nhìn vào sẽ thấy các phòng học nối tiếp nhau như một con tàu rộng lớn đưa chúng tôi tới những bến bờ tri thức mới. Tôi bước vào lớp mình, chuẩn bị vài hôm nữa là năm học mới bắt đầu nên các bạn chưa đến lớp. Lớp học với những cánh cửa gỗ vừa dược sơn lại nên còn thơm mùi sơn. Các hàng bàn ghế vẫn thẳng tắp. Chiếc bảng xanh sáng bóng và những giỏ phong lan treo ở bốn góc lớp làm căn phòng thêm rực rỡ. Căn phòng tĩnh lặng lạ thường. Có lẽ do chi mình tôi bước vào.
Cánh cổng trường đã rộng mở đón tôi vào rồi sẽ tới lúc, tôi phải tạm biệt nó. Ngôi trường Tiểu học đã ghi dấu trong trái tim tôi một thời học sinh đầy mơ ước. Tôi sẽ không bao giờ quên nơi này cùng nhữog chuỗi ngày đẹp đẽ đầy ắp kỉ niệm bên thầy cô và bè bạn.
Bài 3
Một buổi sáng mùa hè, em cùng cô bạn thân trở về thăm ngôi trường cũ, ngôi trường quê đã gắn bó với chúng em suốt năm năm tiểu học.
Lòng em cảm thấy xôn xao, bồi hồi lạ. Từ xa, em đã nhìn thấy ngôi trường thân yêu giữa hàng phượng vĩ xanh mát. Thấp thoáng dưới những tán cây xanh là mái ngói đã ngả màu nâu sẫm. Ai dó bảo, ngôi trường em mang dáng vẻ trầm tư, bí ẩn quả không sai.
Thế là, sau bao ngày mong đợi, lúc này em đang đứng ngay cạnh ngôi trường dấu yêu của mình. Ngoài cổng trường vẫn là hai cây xà cừ đã vài chục năm tuổi đứng uy nghi như hai người lính canh. Hình như nhận ra bạn cũ, cành lá bỗng đung đưa, rì rào. Cổng trường được làm bằng sắt, sơn màu xanh rêu, có hoa văn rất đẹp. Phía trên cổng là tấm bảng hình chữ nhật được sơn màu trắng. Trên bảng dòng chữ đỏ thắm: “Trường tiểu học …”.
Xunh quanh trường được bao bọc bằng những bức tường gạch cao khoảng hai mét. Mưa nắng đã làm cho bức tường trở nên nhạt màu. Con đường giữa sân trường cát trắng mịn màng. Hai bên đường là hai hàng bàng cành lá xum xuê. Em ngước nhìn theo những quả bàng chiu chít, lại nhớ hương vị chat chat, chua chua, ngòn ngọt biết bao nhiêu. Khác với ngôi trường đang học trên thành phố, sân trường quê không phải lát bằng bê tông mà là cả một thảm cỏ rộng bốn mùa xanh mướt. Đây chính là hình ảnh luôn hiện về trong nỗi nhớ của em. Trên sân trường này, em đã gởi gắm bao nhiêu kỉ niệm. Còn đâu đây tiếng cười giòn tan khi chơi trò đuổi bắt. Còn đâu đây những lần ngã sóng soài trên cỏ mà chẳng hề thấy đau. Cỏ xanh em mát nhưu tay mẹ hiền nâng đỡ. Em và Lan, cô bạn thân, không ai bảo ai, cùng ngả mình xuống cỏ. Kỉ niệm lại ùa về, rất rõ trước mắt chúng em, xoay tròn, xoay tròn cùng màu phượng vĩ đang đỏ rực một khoảng trời quê.
Ngay trước cửa van phòng là bồn hoa hình bán nguyệt mà lớp em được phân công trồng và chăm sóc. Hoa vẫn khoe sắc thắm ngay giữa nắng hè chói chang. Ở giữa sân trường là cột cờ cao chót vót. Sáng thư hai nào chugnx em cũng trang trọng làm lễ chào cờ ở đây. Ngay sau bục chào cờ là phòng Ban giám hiệu quét vôi màu vàng nhạt. Bên phải và bên trái là hai dãy phòng học của chúng em. Vì được xây dựng khá lâu, mái ngói đượm màu mưa nắng, có những mảng tường đã tróc vôi, in dấu thời gian. Em và Lan cùng dừng lại trước cửa lớp 5/1, nơi đã gắn bó bao kỉ niệm. Hình ảnh người bạn cũ lại hiên về trong em rất rõ. Bạn Sơn lém láu táu, bạn Hiếu ròm trầm tư, bạn Kiều Trang mít ướt … Gương mặt thầy chủ nhiệm thân thương thấp thoáng sau khung cửa. Hai năm quan, chúng em chưa được gặp lại thầy. Không biết mái tóc thầy có bạc thêm nhiều? Và, vẫn còn đó những chỗ ngồi, nhìn tán lá, bậc thềm, con đường … lòng bỗng thấy rưng rưng.
Có thể, một ngày ngào đó, người dân quê em sẽ xây dựng một ngôi trường mới khang trang ngay trên mảnh đất này. Có thể, cảnh vật sẽ thay đổi rất nhiều. Nhưng trong trái tim em, hình ảnh về một ngôi trường quê trầm tư, bí ẩn sẽ còn mãi mãi.