Ra về nhớ bạn bạn ơi
Nhớ điếu hút thuốc, nhớ cơi ăn trầu
Có bản khác: Ra về nhớ nước giếng khơi;
Ruộng vườn trồng đủ thứ hoa
Hoa đào, hoa bí, hoa trầu, hoa mai
Nhất thơm hoa Lý, hoa Lài
Hoa Lan hoa Cúc ai người chẳng ưa
Cảnh vườn vui vẻ thơm tho
Mình làm mình hưởng Trời cho riêng mình
Sáng mai gánh nước mờ mờ
Đi qua ngõ giữ tình cờ gặp anh
Vào vười hái quả cau xanh
Bổ ra làm tám mời anh xơi trầu
Trầu nầy ăn thật là say
Dù mặn dù nhạt dù cay dù nồng
Dù chàng nên đạo vợ chồng
Xơi dăm ba miếng kẻo lòng nhớ thương
Cầm lược thì nhớ tới gương
Cầm trầu nhớ túi nằm giường nhớ nhau
Tới đây chiếu trải trầu mời
Can chi mà đứng giữa trời sương sa
Từ ngày ăn phải miếng trầu
Miệng ăn môi đỏ dạ sầu đăm chiêu
Biết rằng thuốc dấu hay là bùa yêu
Làm cho ăn phải nhiều điều xót xa
Làm cho quên mẹ quên cha quên cửa quên nhà
Làm cho quên cả đường ra lối vào
Làm cho quên cá dưới ao
Quên sông tắm mát quên sao trên trời
Đất bụt mà ném chim trời
Ông Tơ bà Nguyệt xe dây, xe nhợ nửa vời ra đâu
Từ ngày ăn phải miếng trầu
Miệng ăn môi đỏ dạ sầu tương tư.
Vì người tôi phải viết thư
Nhờ con chim nhạn đưa thư cho người.
Thư rằng: em chẳng có ai
Trên nghiên dưới mực cửa cài chữ sen.
Ta lên Hà Nội tìm mình
Trầu cau tiếp đãi thân tình biết bao
Chân đi miệng lại khấn cầu
Lạy Giời phù hộ gặp nhau phen này.
Tay anh cầm trái cau
Vừa đi vừa rócặc
Tay em cầm ngọn trầu
Vừa rọc vừa têm.
Đôi ta trong ấm ngoài êm
Têm trầu bỏ đĩa kim nhung
Đôi mình ước được chào chung mẹ thầy
Thương ai chẳng nói khi đầu
Để cho thầy mẹ ăn trầu người tạ
Thương em cau tới trầu đưa
Trăm năm còn nỡ bông đùa mãi sao?
Thương nhau nhớ nhớ sầu sầu
Cơm ăn nỏ được, lấy trầu ngậm hơi
Thân em vất vả trăm bề
Sớm đi ruộng lúa tối về ruộng dâu
Có lược chẳng kịp chải đầu
Có cau chẳng kịp têm trầu mà ăn
Thèm trầu mà chẳng dám xin
Thương em mà chẳng dám nhìn mặt em
Thiên duyên kỳ ngộ gặp chàng
Khác gì như thể phượng hoàng gặp nhau
Tiện đây ăn một miếng trầu
Hỏi thăm quê quán ở đâu chăng là
Xin chàng quá bước vào nhà
Trước là hỏi chuyện sau là nghĩ chân
Thoạt tiên giải chiếu ra ngồi
Trầu cau ăn đoạn hỏi người thủy chung *
Em hỏi chàng có yêu cùng
Tiếng tăm em chịu thẹn thùng em mang
Ví dù chàng có lòng thương
Thì em chẳng quản gì đường xa xôị
Chàng về chàng cứ cho tươi
Chàng đừng héo ủ người cười đến tạ
Tiếc cái vòng vàng đeo cho con vươn. hót
Tiếc cái kính sáng đeo cho người mù.
Tiếc công em trang điểm mấy thu
Bưng trầu ra ngoài bãi bạn chối từ không ăn.
Tiếng ai tha thiết bên cầu
Có phải nhân ngãi ăn trầu thì sang?
Tiếng ai tha thiết bên giang
Có phải nhân ngãi mời sang ăn trầu
Tiếng ai tha thiết bên cầu
Tiện đây đưa một miếng trầu
Chẳng ăn cầm lấy cho nhau bằng lòng
Tiện đây xơi một miếng trầu
Gọi là nghĩa cũ về sau mà chào
Trầu này trầu quế, trầu hồi
Trầu loan, trầu phượng, trầu tôi, trầu mình
Trầu này trầu tính, trầu tình
Trầu nhân, trầu ngãi, trầu mình với ta
Trầu này têm tối hôm qua
Trầu cha, trầu mẹ đem ra cho chàng
Trầu này không phải trầu hàng
Không bùa, không thuốc sao chàng không ăn ?
Hay chàng chê khó chê khăn
Xin chàng đứng lại mà ăn miếng trầu
Tôi đà biết tính chồng tôi
Cơm no thì nước, nước thôi thì trầu
Tôi lạy ông Tịt bà Tịt
Ăn cỗ cứt trâu
Ăn trầu lá lốt
Đừng đốt con tôi
Tôi trao miếng trầu thì mang câu bất hiếu
Vậy tôi để trên hàng rào ai hiểu ý thì ăn
Trăm năm còn có gì đâu
Miếng trầu liền với con trâu một vần
Trầu ăn là nghĩa thuốc xỉa là tình
Trầu bọc khăn trắng đãi người xinh xinh
Ăn cho nó thỏa thâm tình
Ăn cho nó hả sự mình sự ta
Trầu Đồng Nai trầu ăn nhả bã
Thuốc Ðồng Môn * thuốc hút phà hơi
Trầu nồng thuốc thắm ai ơi
Gá duyên chồng vợ ở đời trăm năm
Trầu đã có đây cau đã có đây
Nhân duyên chửa định trầu này ai ăn ?
Trầu này trầu túi trầu khăn
Cùng trầu giải yếm anh ăn trầu nào ?
Trầu ai đi dạm em đây
Hay là trộm mẹ trộm thầy cho anh?
Trầu ăn là nghĩa, thuốc xỉa là tình.
Ấy ai cắt mối tơ mành
Cho thuyền quên bến, cho anh quên nàng.
Trầu bọc khăn trắng cau tươi
Trầu bọc khăn trắng đãi người xinh xinh.
Ăn cho nó thỏa tâm tình
Ăn cho nó hả sự mình sự ta.
ồn!
Trầu Bà Điểm xé ra nửa lá
Thuốc Gò Vấp hút đã một hơi
Buồn tình gá nghĩa mà chơi
Hay là anh quyết ở đời với em?
Trầu cau đắt lắm anh ơi
Trầu cau là nghĩa thuốc xỉa là tình
Trầu cau mà cuống không cay
Trầu cay sao cuống không cay
Sao mình không thẹn, ta thẹn thay cho mình?
Trầu cha trầu mẹ đem ra cho chàng
Trầu này không phải trầu hàng
Không bùa, không thuốc sao chàng không ăn?
Hay là chê khó chê khăn
Xin chàng đứng lại mà ăn miếng trầu.
Trầu héo cau đỗi
Trầu héo cau ôi rượu lạt
Trầu không ăn sao ngon sao béo
Nghĩa nhơn cho khéo để kẻo lòng phiền
Chờ chàng bóng ngả trăng nghiêng
Nỗi vui có bạn, ưu phiền riêng em
Trầu không ăn vôi ắt là trầu nhạt
Cau không hạt ắt miếng cau già
Mình không lấy ta ắt là mình thiện.