Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Làm bài văn tả kì nghỉ hè của em

14 trả lời
Hỏi chi tiết
14.757
67
50
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
23/03/2017 19:54:24
Mùa hè vừa qua, ba mẹ cho em đi Úc chơi nên em có dịp đến bờ biển Fremantle. Mùa hè của ta là bắt đầu từ mùa đông bên Úc.
Em thấy bãi biển ở Fremantle rất đẹp, nhưng không ai đến tắm biển vì trời rất lạnh.
Chỉ có người đến câu cá, những chú cá rất to được kéo lên từ mặt biển hơi gợn sóng.
Ước gì lúc này là mùa hè của Úc, em và chú Mike sẽ được tắm biển thỏa thích dưới ánh nắng mặt trời.
Khi chia tay, chú hẹn năm sau nhớ qua vào dịp hè (mùa Noel ở Việt Nam) để bơi thỏa thích.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
120
53
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
23/03/2017 19:54:36
Mùa hè ở Nha Trang
Mùa hè năm ngoái, em cùng gia đình đi nghỉ mát tại Nha Trang.
Vừa đến nơi, nhận khách sạn xong em cùng chị Nghi rủ nhau chạy ra biển. Biển trải dài mênh mông đẹp tuyệt. Nước biển xanh trong từng con sóng cuồn cuộn xô vào bờ tung bọt trắng xóa.
Ngoài khơi, những chiếc tàu đánh cá đang di động trên mặt biển trông nó chỉ nhỏ như món đồ chơi của em. Hai chị em tha hồ lặn ngụp trong dòng nước mát.
Ba mẹ em ngồi nghỉ trên bãi cát. Ba mẹ em ngồi nghỉ trên bãi cát dưới hành dừa vi vu gió thổi nhìn chúng em chơi đùa. Tắm biển xong, cả gia đình em trở về khách sạn.
Những ngày nghỉ hè ở Nha Trang thật tuyệt. Em mong được đến Nha Trang lần nữa vào mùa hè sắp tới.
60
46
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
23/03/2017 19:54:48
Hè sớm ở Vũng Tàu
Em đã được ba mẹ cho đi cáp treo lên đỉnh núi Vũng Tàu nhân dịp nghỉ Tết.
Cáp treo có sợi dây bắc từ sân chờ đến đỉnh núi. Sợi dây cáp treo nhiều chiếc, toa chạy lên chạy xuống.
Ngồi trên toa số 5, xanh dương, khi toa càng chạy lên cao, em cảm thấy như đang từ dưới đất đi lên trời, em thấy tất cả mọi vật xung quanh trên thành phố như đang mở bản đồ Vũng Tàu ra xem.
Em rất thích đi cáp treo và muốn đi nữa thêm lần nữa.
73
45
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
23/03/2017 19:54:59
​Hè ở quê nội
Mùa hè năm ngoái, em được ba dẫn về quê nội, có một kỉ niệm thật vui làm em nhớ mãi. Đó là một ngày nắng đẹp, các anh chị em ra hồ câu cá.
Mặt hồ xanh ngắt một màu xanh của bèo hoa sen, tiếng côn trùng kêu rả rít. Em hớn hở quăng cần câu ra thật xa và kiên nhẫn ngồi chờ cá đớp mồi.
Một lúc sau, em giật cần câu và cảm thấy nằng nặng, em mừng rỡ kéo nhanh cần câu vào bờ.
Ôi, mắc trong lưỡi câu không phải là cá mà là một chiếc dép mà em bị mất vài ngày hôm trước.
47
42
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
23/03/2017 19:55:13
​Mùa hè ở Đà Nẵng
Mùa hè năm ngoái, em có một chuyến đi chơi rất thú vị tại Đà Nẵng, quê nội em.
Gần nhà nội, có một bãi biển. Sóng vỗ vào bờ rất mạnh, những chú chim hải âu đang chao lượn.
Chiều nào, em cũng ra biển tắm và ngắm hải âu. Em ăn được rất nhiều món ngon tại Đà Nẵng, nhưng thích nhất là món cá rô và cá de.
Mùa hè năm ngoái thật thú vị, em mong mùa hè năm nay cũng giống mùa hè năm ngoái.
42
42
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
23/03/2017 19:55:32
Mùa hè ở Hà Nội
Vào mùa hè năm ngoái, em được đi Hà Nội cùng mẹ và em gái.
Khí hậu ở Hà Nội vào mùa hè thì rất là nóng bức. Em được bác và mẹ cho vô thăm Hồ Gươm, Lăng Bác, Hồ Tây. Phong cảnh ở Hà Nội rất đẹp và thơ mộng.
Kỉ niệm em nhớ nhất là được gặp cụ Rùa, ở giữa hồ có một cái tháp. Nhìn từ xa, cái tháp như là một thanh gươm được cắm xuống hồ và em được nghe câu chuyện Sự tích Hồ Gươm mẹ kể.
Em nhớ mãi về chuyến đi Hà Nội ấy.
60
26
Tôi xin kể cho các bạn nghe về chuyến du lịch hè năm ngoái của tôi và gia đình. Đó là chuyến tham quan du lịch ở Đà Lạt.

Xe khách khởi hành từ lúc ba giờ sáng cho kịp chuyến phà nhất. Cứ tưởng xe mình tới phà sớm hơn cả, không ngờ đã có mấy chiếc đậu đằng trước. Bố cầm tay tôi dẫn lên phà, còn mẹ bế bé Vân đang ngủ, đi lên trước. Phà nổ máy sang sông. Ba mươi phút sau, phà cập bến. Ngồi trên xe, tôi nghĩ chẳng bao giờ ngủ được, ấy vậy mà tôi thiếp đi lúc nào không biết, Mãi đến lúc xe bò lên dốc, bé Vân lay gọi, tôi mới bừng tỉnh dậy. Nhìn phía trước, con đường nhựa tí tẹo vắt Lên, lượn xuống trông như một đường chỉ ngoằn ngoèo trên tấm bản đồ.

Điểm tham quan đầu tiên mà bác tài đỗ lại là thác Prenn. Tôi bật kêu lên: Thác Prenn đây rồi! Đẹp quá bé Vân nhỉ? Giống hệt như trong ti vi mà tôi mà từng được thấy ở chương trình dự báo thời tiết. Hơi nước bốc lên lành lạnh. Còn nước thì từ trên cao đổ xuống thành một đường, cầu vồng trắng xóa. Bố dẫn chúng tôi đi trên một cái cầu phao vòng quanh hồ, đến chỗ thác nước, bố nói ông thợ nhiếp ảnh bấm hai kiểu hai làm kỉ niệm. Sau một tiếng đồng hồ, chúng tôi rời khỏi thác Prenn lên xe vào thành phố.

Nhà nghỉ Công đoàn nằm trên một cái đồi thoai thoải cạnh hồ Xuân Hương. Đứng ở đây có thể quan sát khá đầy đủ phong cảnh chung của thành phố. Như kế hoạch đã định, xe đưa đoàn tham quan Thung Lũng Tình Yêu vào chiều hôm ấy. Đứng trên đồi cao lộng gió, nhìn xuống thung lũng, tôi có cảm giác như mình đã bắt gặp cảnh này đâu đó trong một truyện cổ xa xưa của nước mình. Chẳng khác gì một chốn bồng lai tiên cảnh. Một tiếng đồng hồ sau, xe lại đưa chúng tôi đến với Đồi Thông Hai Mộ, hồ Than Thở trữ tình, ở đó có Đồi Ái Ân tôi được mẹ cho cưỡi ngựa và chụp hai kiểu hình, bé Vân cũng chụp hai kiểu. Ngồi trên mình ngựa, nó nhí nhảnh như một con chim, bộ váy đắt tiền mà mẹ mua cho bé trước lúc đi du lịch, bé diện vào trông đẹp như một cô công chúa.

Qua ngày thứ hai, chúng tôi lại đi tham quan Đồi Cù, thác Cam Ly, nhà toàn quyền, dinh Bảo Đại. Mỗi nơi đều có một vẻ đẹp riêng, một sự mới lạ, hấp dẫn khách tham quan du lịch.

Sáng sớm ngày thứ ba, chúng tôi tạm biệt Thành phố Đà Lạt trong một cảm giác lâng lâng kì lạ chen lẫn sự luyến tiếc. Nói thật với các bạn, đó là một chuyến tham quan du lịch đầy hấp dẫn và thú vị nhất của tôi từ trước tới nay. Nhất định trong một ngày không xa, tôi sẽ cùng với gia đình quay lại thành phố này lần nữa. Nghe nói bây giờ ở Đà Lạt thay đổi nhiều lắm. Đấy, chuyện đi du lịch của tôi là vậy đấy.
32
30
NoName.51349
25/07/2017 11:25:34
Nhờ vào danh hiệu Học sinh giỏi của em năm ngoái mà giờ bố mẹ đã thưởng cho em một chuyến đi đến bãi biển diễm lệ và xinh đẹp. Hôm ấy, em không thể nào diễn tả được cảm xúc của mình: vừa vui mừng, vừa tự hào vì đây là phần thưởng em đạt được vì học rất tốt. Đã lâu lắm rồi em mới có một kì nghỉ hè thoải mái như thế này.

Để chuẩn bị cho chuyến đi em đã sắp xếp quần áo, đồ ăn uống... từ ngày hôm trước. Lúc đi em ngồi trên xe, ngắm đường phố vào sáng sớm, em thấy thành phố nơi em ở sao mà đẹp thế! Hai bên đường trồng hai hàng cây xanh tươi tốt, thẳng tắp. Trước mắt em là cả một bức tranh sơn thuỷ hùng vĩ đầy cảm xúc. Ô tô luồn lách qua những chiếc cầu và núi đá nhỏ, sau hơn một tiếng thì đoàn du lịch bắt đầu xuống xe để đi tàu thuỷ tham quan các hang động. Từ những vòm đá cao nhất rũ xuống những dải thạch nhũ cột băng pha trộn đủ mọi màu sắc của cầu vồng. Đây là cung điện với nhiều gian phòng ngoắt ngoéo, chỉ một giọt nước nhẹ rơi xuống từ những dải nhũ đá cũng đủ phá vỡ sự im lặng.

Cuối cùng em cũng đã đến biển rồi. Biển mơ mộng nhưng cũng tràn đầy sức sống đã làm em đứng mê mẫn nãy giờ. Ôi! cái mùi mặn trong làn gió biển thổi nhẹ qua làn tóc của em cũng đủ cho em cảm thấy sung sướng rồi! Khi gia đình em nhận phòng, em nhìn từ cửa sổ tầng năm mà thấy sao mà biển lại hùng vĩ, xinh đẹp thế này! Hôm nay trời thật đẹp, bầu trời trong vắt một màu xanh. Có một vài con chim biển đang bay lượn trên trời như muốn chào đón những du khách tới biển đây! Mặt trời trông như quả bóng lửa rực rỡ giữa một màu xanh trong veo. Khi em bước xuống làn cát mềm mịn, em cảm giác như mình đang đứng trên một tấm thảm màu vàng nhạt vậy! Qua bờ cát mịn một chút là đã chạm những ngọn sóng tràn lên chân. Những ngọn sóng nghịch ngợm từng đợt vỗ đến chân em. Nứơc biển mát thật đấy!. Hình như em đạp phải thứ gì đó! A! Là những chiếc vỏ ốc. Nhìn chúng lấp lành dưới ánh nắng mặt trời thật đẹp! Cái màu trắng ngà, cái màu hồng nhạt,… Nhìn khắp bãi, ngòai vỏ ốc còn có các chiếc dù đủ màu nhìn sống động như có những cây kẹo mút nhỏ bé dưới làn sóng biển vậy.

Các du khách ở đây đa số là người nước ngòai, họ rất vui vẻ và thân thiện. Họ chơi những trò chơi thể thao, trông rất vui, như: bóng chuyền,… Sức hấp dẫn của biển  đã khiến cho nới đây quanh năm luôn là điểm hội tụ của khách du lịch trong và ngoài nước. Mọi người đều đến đây tham quan, nghỉ ngơi, tắm biển... Nếu đã nói đến biển, người ta sẽ nghĩ ngay đến hải sản. Vì thế đến biển mà không ăn hải sản thì uổng lắm! Bố dẫn em và gia đình vào một tiệm bình dân cạnh biển để ăn: nghêu, tôm, mực, cua,… Ngon quá! Đã xế chiều, gia đình em về khách sạn để nghỉ ngơi và chuẩn bị hành lí đi về. Nhìn ra ngòai, em thấy một bầu trời ửng đỏ, em nghĩ đó là hiện tượng trời cũng sắp nghỉ ngơi cho 1 ngày làm việc thật dài. Vào ban đêm mây trông như những cây kẹo bông gòn màu sắc mà mẹ mua cho em khi em còn nhỏ. Biển thì phẳng lặng, nhè nhẹ hơn biển vào sáng. Trển bãi cũng ít người tắm vì họ cũng như chúng em, đều về nghỉ ngơi cả rồi… Đã đến giờ chúng em phải về. Em ko muốn rời đi 1 chút nào vì bãi biển thật sự rất đẹp.

Em sẽ cố gắng học tốt để bố mẹ cho em đến đây một lần nữa để em có thể thưởng thức bầu không gian hùng vĩ. Hình ảnh bãi biển đẹp như tranh và đầy sức sống này sẽ mãi mãi in sâu vào trái tim cũng như tâm hồn em như một kỉ miệm đẹp và đáng nhớ trong kì nghỉ hè. Hẹn gặp lại năm sau đấy bãi biển xinh đẹp ơi!
29
21
Trung Vũ Thành
15/08/2017 09:18:11

Đề bài: Em hãy tả lại kỷ niệm đẹp khi được đi du lịch ra biển của mình.

Bài làm:

Vào dịp hè, em thường được bố mẹ cho đi du lịch theo tour. Nhờ những tour du lịch, em được thăm rất nhiều cảnh đẹp. Tour du lịch lần này đưa em đến với Huế, thành phố nổi tiếng với vẻ đẹp hoài cổ. Em được đi thăm những quần thể lăng, tẩm và các chùa. Nhưng em thích nhất vẫn là biển Cửa Tùng.

Từ xa, em đã ngửi thấy mùi gió biển thổi, cảm thấy vị mặn mòi của gió biển. Phóng tầm mắt ra xa, em nhìn thấy dải cát trắng trải dài. Em thích thú reo lên: “A! Đến biển rồi! Bố ơi! Con đã nhìn thấy biển rồi”. Xe vừa dừng là em nhảy ngay xuống, ba chân bốn cẳng chạy ra biển, mặc cho bố dặn với theo: “Cẩn thận đấy“. Em chạy chân trần trên cát. Cát mịn nên thật êm. Thời tiết hôm nay thật đẹp. Dù mùa hè nhưng nắng không gắt. Hay tại ở biển nên cái nắng có phần dịu đi. Biển xanh hiền hòa. Cả một màu xanh mênh mông. Những con sóng ở đây cũng lăn tăn chứ không cuồn cuộn, dữ dội như những bãi biển khác. Biển Cửa Tùng thật dịu dàng. Biển không đánh sóng, sủi bọt trắng xóa. Em đi chân trần trên cát, gần trưa, nước biển âm ấm, cát lại mịn và mát, khiến cho em chỉ muốn đi dọc theo bờ biển, chẳng muốn rời.

Bên bờ biển còn có những chiếc thuyền đánh cá nhỏ, người dân vùng biển neo ở gần đây. Em thấy có những chiếc thuyền đã cũ kỹ, bị hỏng nằm chờ được sửa. Dù bị hỏng nhưng vẫn gắn liền với biển, chắc xa biển, nó cũng thấy buồn.

Bên bờ biển còn có rừng thông. Những cây thông cao vút, lá xanh, nhỏ và dài, đứng trầm ngâm và lặng lẽ. Những khi có gió biển, những cành lá thông va vào nhau kêu xào xạc như đùa vui, thủ thỉ tâm sự với nhau. Em còn thấy cả những cây dừa, thân cao vút. Những tàu lá dừa xòe ra ôm lấy bầu trời xanh, cao và rộng.

Biển Cửa Tùng vẫn còn vẻ đẹp của tự nhiên. Nó không ồn ào và nhiều hàng quán như biển Đồ Sơn, Sầm Sơn và Bãi Cháy. Nó cũng im lặng, yên ả như chính thành phố Huế cổ kính này.

Em yêu vẻ đẹp giản dị của bãi biển nơi đây. Dù chỉ dừng lại ở biển Cửa Tùng có một ngày nhưng em vẫn không muốn rời. Em chia tay biển với đầy lưu luyến.

18
17
Trung Vũ Thành
15/08/2017 09:19:18

Quê tôi xa lắm, đó là một vùng biển miền trung vì vậy chỉ có dịp hè tôi mới được ba mẹ cho về thăm quê. Biển quê tôi đẹp lắm, có ánh nắng chói chang, có cát trắng, có gió Lào vi vu ngày đêm thổi về biển.

Mỗi dịp được về quê, tôi thường dậy sớm theo nội tôi ra biển. Trong hơi sương còn đang phàng phất đâu đây, biển mơ màng dịu dàng, vài cơn gió nhè nhẹ thổi vào đất liền mang theo cái vị mặn đặc trưng của biển. Đứng trước biển tôi cảm nhận được cái vì cái nồng nồng khó tả phả vào người. Trên không trung, những con hải âu trắng chao nghiêng đôi cánh, mải miết bay về phía chân trời xa thẳm, nơi bình minh hồng tươi đang hắt những tia nắng hình dẻ quạt xuống mặt nước. Từng đợt sóng nhẹ nhẽ vỗ vào bờ, nước biển trong xanh, bờ cát trắng trải dài tít phía xa. Tôi bước đi với đôi chân trần trên cát, cảm giác mát dịu xuyên thấu vào da thịt tôi. Một cảm giác lạ lan tỏa khắp cơ thể tôi. Từng hạt cát mịn màng, mát rượi lùi lại dưới đôi chân của tôi. Tôi tìm, nhặt nhạnh từng chiếc vỏ óc lăn lóc trên cat. Mỗi cái vỏ là nơi chứa đựng những kỉ niệm của quê hương. Khi rời xa quê, chính những cái vỏ ốc ấy là cầu nối để tôi được sống lại với quê hương mình.

Khi trong tay ta có những chiếc vỏ ốc, ta chỉ cần hả hơi vào rồi áp tai nghe thì sẽ nghe thấy tiếng sóng vỗ, nhịp điệu, âm thanh của biển. Những con sóng vỗ bờ cát, tung bọt trắng xóa. Nó nhào lên rồi vút về để lại trên cát biết bao nhiêu là vỏ ốc và những chú cua con vội vàng lẩn trốn.

Người dân quê tôi chủ yếu làm nghề đánh bắt cá, những tàu lớn thường đi đánh bắt xa, có khi cả tháng họ mới vào đất liền, chỉ còn lại những người lớn tuổi, súc khỏe giảm sút thì mới đánh bắt gần bờ. Họ thường dậy từ rất sớm để ra biển, chân họ dậm từng bước chắc nịch hằn lên bãi cát, chiếc thuyền bằng gỗ nâu đen bóng lướt trên cát theo sức đẩy của những cánh tay dài lực lượng. Bọn trẻ con riu rít chạy theo bứt những bông hoa muống biển tim tím, cánh còn ướt đẫm hơi sương đêm ném lên thuyền. Hoa muống biển có phải vì vẻ đẹp bình dị của hoa hay bởi sức sống mãnh liệt của nó mà người dân ở đây coi hoa muống biển như một loài hoa lành đem bình yên đến. Hoa theo những con thuyền lênh đênh ngoài khơi xa mang theo nỗi mong chờ của người ở lại. Biển hiền hòa là thế nhưng cũng có lúc sục sôi giận dữ.

Đó là những ngày biển động sóng nổi lên dữ dội. Những con sóng bạc đầu không còn khẽ khàng mơn man lên bờ các mà điên cuồng xô ầm ầm vào vách đá. Những ngày như hế nhanh chóng tan đi khi phiên chợ cá đông vui tới. Ấy là khi thuyền về. Các con thuyền chở nặng cá tôm hoan hỉ trở về sau những chuyến đi dài ngày vất vả. Nhìn từ xa, hai con mắt thuyền mở to như vui mừng khi lại được nhìn thấy bến bờ. Thuyền vừa cập bến, người trên bờ đã đổ xô đến. Kẻ ôm chầm lấy nhau mừng mừng, tủi tủi, người nhanh nhẹn khiêng những sọt cá nặng lên khoang bờ.

Những con cá béo nung núc những mảng thịt, mang còn phì phò bong bóng được xếp lẫn với những con tôm còn tươi roi rói cứ búng càng tành tách như dọa bọn trẻ con thò tay nghịch bắt. Tiếng lao xao trả giá, tiếng lịch thúng mủng của người bán, vạn người mua hòa lẫn vào nhau nghe đông vui khó tả. Trời đã vãn chiều trên bãi cát chỉ còn lổng chổng sọt không thì người ta mới lục đục kéo nhau về. Những con thuyền bầy giờ mới nhẹ nhõm gối đầu lên bờ cát trắng, nằm nghỉ ngơi sau một chuyến đi dài. Hoàng hôn đến từ lúc nào đang nhẹ dần buông trên biển. Đó là một ngày ở biển khi tôi được về thăm mảnh đất quê hương.

Khi nhắc đến quê hương, điều đầu tiên tôi nhớ đến là biển, tôi ao ước được sống tại vùng quê thanh bình này. Đứng trước biển bao la, tôi thấy mình thật nhỏ bé, tôi yêu quê hương, tôi yêu bờ biển quê mình, và tự hào biết bao khi tôi là người con của quê hương yêu dấu đó.

15
13
Trung Vũ Thành
15/08/2017 09:20:46

Quê tôi ở gần biển. Đó là một vùng nắng chói chang, có gió Lào thổi về và có biển. Trong trí óc của tôi luôn lưu giừ nhừng buổi bình minh về biển, nhừng ngày chạy trên cát rát bỏng đôi chân. Vào mỗi buổi sớm, biển mơ màng dịu hơi sương, vài cơn gió nhè nhẹ thối vào đất liền cái vị mặn mòi đặc trưng của biển. Nêu không quen sông nơi xứ biển, người ta dề dàng nhăn mặt vì cái vị nồng nồng khó tả phả vào người.

Trên thinh không, nhửng con hải âu trắng chao nghiêng đôi cánh, mải miết bay về phía chân tròi xa thắp nơi bình minh hồng tươi đang hắt nhừng tia nắng hình dẻ quạt xuông mặt nước. Biển gợi sóng êm ả lấp lánh như được cát vàng. Nơi ấy, một ngày mới bắt đầu thật yên ả và thanh bình. Tôi rất thích được chạy trên cát. Từng hạt cát mịn màng, mát rượi lùi lại dưới đôi chân của tôi. Tôi tìm, nhặt nhạnh từng chiêc vỏ ôc lăn lóc trên cát. Mỗi cái vỏ chứa đựng trong tôi bao nhiêu ki niệm. Chi cần ta hà hơi vào rồi áp tai nghe thì sẽ nghe thấy tiêng sóng vỗ, nhịp điệu, âm thanh của biển. Những con sóng vỗ bờ cát, tung bọt trắng xóa- Nó nhào lên rồi rút về để lại trê cát không biết bao nhiêu là vỏ ốc và những chú cua con vội vàng lân trốn.

Những người dân ở đây bắt đầu công việc một ngày của họ là đánh bắt cá. Chân họ dậm từng bước chắc nịch hằn lên bãi cát, chiếc thuyền bằng gỗ nâu đen bóng như lướt trên cát theo sức đấy của nhừng cánh tay dài lực lưỡng. Bọn trẻ con ríu rít chạy theo bứt nhừng bông hoa muống biển tim tím, cánh còn ướt đẫm sương đêm ném lên thuyền. Hoa muống biến mọc rất nhiều trên bãi cát, có khi phủ kín cả một bãi cát rộng mênh mông, nhìn xa cứ như một tâm thảm nhung màu tím. Không biết có phải vì vẻ đẹp bình dị của hoa hay bởi sức sống mãnh liệt của nó mà nguời dân ở đây coi hoa muống biển như một loài hoa lành đem bình yên đến. Hoa theo những con thuyền lênh đênh ngoài khơi xa mang theo nỗi mong chờ của người ở lại.

Biển hiền hòa là thế nhưng cũng có lúc sục sôi giận dữ. Đó là những ngày biển động sóng nổi lên dữ dội. Những con sóng bạc đầu không còn khẽ khàng mơn man lên bờ cát mà điên cuồng xô ầm ầm vào vách đá. Những ngày như thế nhanh chóng tan đi khi phiên chợ cá đông vui tới. Ấy là khi thuyền về. Các con thuyền chở nặng cá tôm hoan hỉ trở về sau chuyến đi dài ngày vất vả. Nhìn từ xa, hai con mắt thuyền mở to như vui mừng khi lại được nhìn thấy bến bờ. Thuyền vừa cập bến người trên bờ đã đổ xô đến. Kẻ ôm chầm lấy nhau mừng mừng, tủi tủi, người nhanh nhẹn khiêng những sọt cá lên khoang bờ. Những con cá béo nung núc, những thịt mang còn phì phò bong bóng được xếp lẫn với những con tôm còn tươi roi rói cứ búng càng tanh tách như dọa bọn trẻ con thò tay nghịch bắt.

Tiếng lao xao trả giá, tiếng lịch kịch thúng mủng của trăm người bán, vạn người mua hòa lẫn vào nhau nghe đông vui khó tả. Trời đã vãn chiều trên bãi cát chỉ còn lổng chổng sọt không thì người ta mới lục đục kéo nhau về. Những con thuyền bây giờ mới nhẹ nhõm gối đầu lên bờ cát trắng, nằm nghỉ ngơi sau một chuyến đi dài; Hoàng hôn đến từ lúc nào đang nghẹ dần buông trên biển.

Đó là một ngày ở biển khi tôi được về thăm mảnh đất quê hương. Biển vẫn thế, vẫn đẹp và thật kì diệu. Biển mang đến cho tôi nhiều kỉ niệm để nhớ về quê hương. Cám ơn mẹ đã sinh ra con ở nơi có tiếng sóng, có cát vàng, và có những bông hoa muống biển tuyệt đẹp.

11
8
nguyễn văn A
21/09/2017 21:22:14
Những tháng nghỉ hè vào đúng dịp mùa thu hoạch hoa màu. Bởi vậy sinh hoạt hè của em có một niềm vui vô cùng.

Nhà em ở ngay rìa làng, trông ra cánh đồng rất khoáng đãng. Chiều chiều em thích đứng trước cửa nhà nhìn ra cánh đồng. Mùa lúa là một màu xanh mênh mông bắt đầu từ dưới chân bụi tre, chạy ra tít đến đường cái. Người và xe cộ đi trên đường ấy nhỏ bé như nắm tay thôi.

Ngắm cảnh đồng em thường thích thú nhất vào các buổi chiều đẹp trời, mấy con cò trắng muốt bay sà xuống rồi mất hút dưới màu xanh. Hoặc đi học về tắt qua cánh đồng, một vài con chim “dẽ giun” thấy bóng người vội bay vút lên làm em giật mình.

Sau vụ trồng lúa là đến vụ trồng hoa màu thì còn nhiều điều thú vị! 'Ca dao có câu:

Tháng giêng là tháng ăn chơi

Tháng hai trồng đậu, tháng ba trồng cà.

Nói thế thôi, chứ người ta làm đất trồng khoai ngay sau khi ăn Tết. Các thửa ruộng trồng khoai thường có những luống đất cao và to. Trên mặt trồng khoai, còn dưới má luống đất người ta trồng xen các thứ đậu.

Có những hôm các em ra đồng giúp cha mẹ vun và làm cỏ khoai. Chị hai bắt những con sâu khoai to như ngón tay, đầu nó có sừng, mình đầy khoang khoáy trông rất ghê, dọa em đến xanh mặt.

Những đám ruộng trồng ngô thì cao hơn đầu người, hoa ngô như một cành tre khô nhỏ vươn lên trời, chỉ ít lâu sau cái màu vàng tươi mất dần đi là ngô đã già và đến lúc người ta đi bẻ lấy bắp. Các em thường giúp gia đình bẻ ngô bỏ hàng đống trên bò' ruộng, những bắp ngô to và vỏ màu vàng còn ít râu ở đầu. Rồi những buổi đi hái đỗ còn đông vui hơn. Những ruộng trồng đỗ thì luống to và thấp, trên ngọn cây đầy những quả chìa ra các phía, quả chín già màu đen, quả còn non màu xanh. Người lớn mang thúng đi để đựng, còn chúng em thì chị hai có sáng kiến khâu cho mỗi đứa một cái tạp dề như người nấu bếp để bỏ đỗ vào đấy. Cu Bình nhỏ thấp trông nó như “căng-gu-ru” trong vườn thú buồn cười lắm. Em và chị hai thì thi nhau xem ai hái nhanh hơn.

Ngoài cánh đồng, vào tháng năm, tháng sáu hoa màu như đua nhau đòi về sân phơi. Ớ sân phơi mọi người cũng phải chia ra từng ngăn. Nơi này phơi ngô, nơi kia phơi đỗ, nơi thì chất đống cây lạc còn đeo những củ trắng ngà, đầu hè thì đống khoai lang đổ rất cao, củ màu đỏ, củ màu trắng.

Chập tối một lúc là chị hai bưng rổ khoai lang lên cùng với một ít quả đỗ đã luộc chín. Cả nhà ngồi ăn vui vẻ, cha mẹ em thì nói chuyện thu hoạch mùa này loại cây gì tốt nhất, và sang năm nên trồng các cây hoa màu nào. Còn chúng em thì nhớ lại những lúc đùa chạy đuổi nhau lẩn trong ruộng ngô.

Đất ở quê em hầu như không lúc nào được nghỉ ngơi (để trống), sau vụ thu hoạch hoa màu là lại cày lên chờ mưa sẽ cấy lúa.

Sông ở nơi quê hương trồng hoa màu em thấy có lúc vất vả, nhưng có cái thú là ra cánh đồng vừa lao động vừa chơi vui và nghe chim hót ở các bờ tre, cây cổ thụ. Chim chèo bẻo kêu vào các buổi sáng sớm, chim cu gáy vào buổi trưa, buổi tối thì tiếng “cò cò” kêu ở trên ngọn tre. Em rất yêu đồng quê một năm có hai vụ cấy cày và trồng tỉa làm cho con người bận rộn và vui vẻ, xốc vác.

9
9
NoName.85618
01/10/2017 19:08:19

Quê tôi ở gần biển. Đó là một vùng nắng chói chang, có gió Lào thổi về và có biển. Trong trí óc của tôi luôn lưu giừ nhừng buổi bình minh về biển, nhừng ngày chạy trên cát rát bỏng đôi chân. Vào mỗi buổi sớm, biển mơ màng dịu hơi sương, vài cơn gió nhè nhẹ thối vào đất liền cái vị mặn mòi đặc trưng của biển. Nêu không quen sông nơi xứ biển, người ta dề dàng nhăn mặt vì cái vị nồng nồng khó tả phả vào người.

Trên thinh không, nhửng con hải âu trắng chao nghiêng đôi cánh, mải miết bay về phía chân tròi xa thắp nơi bình minh hồng tươi đang hắt nhừng tia nắng hình dẻ quạt xuông mặt nước. Biển gợi sóng êm ả lấp lánh như được cát vàng. Nơi ấy, một ngày mới bắt đầu thật yên ả và thanh bình. Tôi rất thích được chạy trên cát. Từng hạt cát mịn màng, mát rượi lùi lại dưới đôi chân của tôi. Tôi tìm, nhặt nhạnh từng chiêc vỏ ôc lăn lóc trên cát. Mỗi cái vỏ chứa đựng trong tôi bao nhiêu ki niệm. Chi cần ta hà hơi vào rồi áp tai nghe thì sẽ nghe thấy tiêng sóng vỗ, nhịp điệu, âm thanh của biển. Những con sóng vỗ bờ cát, tung bọt trắng xóa- Nó nhào lên rồi rút về để lại trê cát không biết bao nhiêu là vỏ ốc và những chú cua con vội vàng lân trốn.

Những người dân ở đây bắt đầu công việc một ngày của họ là đánh bắt cá. Chân họ dậm từng bước chắc nịch hằn lên bãi cát, chiếc thuyền bằng gỗ nâu đen bóng như lướt trên cát theo sức đấy của nhừng cánh tay dài lực lưỡng. Bọn trẻ con ríu rít chạy theo bứt nhừng bông hoa muống biển tim tím, cánh còn ướt đẫm sương đêm ném lên thuyền. Hoa muống biến mọc rất nhiều trên bãi cát, có khi phủ kín cả một bãi cát rộng mênh mông, nhìn xa cứ như một tâm thảm nhung màu tím. Không biết có phải vì vẻ đẹp bình dị của hoa hay bởi sức sống mãnh liệt của nó mà nguời dân ở đây coi hoa muống biển như một loài hoa lành đem bình yên đến. Hoa theo những con thuyền lênh đênh ngoài khơi xa mang theo nỗi mong chờ của người ở lại.

Biển hiền hòa là thế nhưng cũng có lúc sục sôi giận dữ. Đó là những ngày biển động sóng nổi lên dữ dội. Những con sóng bạc đầu không còn khẽ khàng mơn man lên bờ cát mà điên cuồng xô ầm ầm vào vách đá. Những ngày như thế nhanh chóng tan đi khi phiên chợ cá đông vui tới. Ấy là khi thuyền về. Các con thuyền chở nặng cá tôm hoan hỉ trở về sau chuyến đi dài ngày vất vả. Nhìn từ xa, hai con mắt thuyền mở to như vui mừng khi lại được nhìn thấy bến bờ. Thuyền vừa cập bến người trên bờ đã đổ xô đến. Kẻ ôm chầm lấy nhau mừng mừng, tủi tủi, người nhanh nhẹn khiêng những sọt cá lên khoang bờ. Những con cá béo nung núc, những thịt mang còn phì phò bong bóng được xếp lẫn với những con tôm còn tươi roi rói cứ búng càng tanh tách như dọa bọn trẻ con thò tay nghịch bắt.

Tiếng lao xao trả giá, tiếng lịch kịch thúng mủng của trăm người bán, vạn người mua hòa lẫn vào nhau nghe đông vui khó tả. Trời đã vãn chiều trên bãi cát chỉ còn lổng chổng sọt không thì người ta mới lục đục kéo nhau về. Những con thuyền bây giờ mới nhẹ nhõm gối đầu lên bờ cát trắng, nằm nghỉ ngơi sau một chuyến đi dài; Hoàng hôn đến từ lúc nào đang nghẹ dần buông trên biển.

Đó là một ngày ở biển khi tôi được về thăm mảnh đất quê hương. Biển vẫn thế, vẫn đẹp và thật kì diệu. Biển mang đến cho tôi nhiều kỉ niệm để nhớ về quê hương. Cám ơn mẹ đã sinh ra con ở nơi có tiếng sóng, có cát vàng, và có những bông hoa muống biển tuyệt đẹp.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Tiếng Việt Lớp 5 mới nhất
Trắc nghiệm Tiếng Việt Lớp 5 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư