Chợ Bến Thành dời đổi
Người ở đời sao khỏi hợp tan
Xa gần giữ nghĩa tào khang
Chớ ham nơi quyền quý mà đá vàng xa nhaụ
-Chợ bến Thành kẻ lui người tới
Chợ Cầu Muối người tới kẻ lui
-Anh ngồi quạt quán Bến Thành
Nghe em có chốn anh đành quăng om
Anh ngồi quạt quán bà Lom
Hành khách chẳng có, đá om quăng lò
-Cúc mọc dưới sông anh kêu là cúc thủy
Sài Gòn xa, chợ Mỹ cũng xa
Gởi thơ thăm hết nội nhà
Trước thăm phụ mẫu, sau là thăm em
-Chỉ điều xe tám, đậu tư,
Anh đi Gia Định thư từ cho em.
-Ghe anh lui về Gia Định,
Em thọ bịnh đau liền.
Không tin anh hỏi lại, xóm giềng có không.
-Ghe anh đỏ mũi xanh lườn
Ở trên Gia Định xuống vườn thăm em
-Sài Gòn mũi đỏ,
Gia Định xúp lê,
Giã hiền thê ở lại lấy chồng.
Thuyền anh ra Cửa như rồng lên mây.
-Nhà Bè nước chảy phân hai
Ai về Gia Ðịnh, Ðồng Nai thì về
-Bao giờ Chợ Lớn hết vôi
Em đây hết đứng hết ngồi với anh
-Chừng nào Chợ Lớn hết vôi
Nước Nam hết giặc em thôi đưa đò
Bắp non mà nướng lửa lò
Đố ai ve được con đò Thủ Thiêm
-Bao giờ Chợ Lớn hết hoa
Đồng Xuân hết chuối thì hoa hết tiền.
-Chừng nào cầu sắt gãy hai
Sông Sài Gòn lấp cạn anh sai lời nguyền.
-Đất Sài Gòn nam thanh nữ tú
Cột cờ Thủ Ngữ thật là cao
Vì thương anh em vàng võ má đào
Em tìm khắp chốn nhưng nào thấy anh
-Chợ Sài Gòn cẩn đá
Chợ Rạch Giá cẩn xi mon
Giã em ở lại vuông tròn
Anh về xứ sở không còn vô ra
-Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc
Gió nào độc bằng gió Gò Công
Nổi một trận giông lạc vợ mất chồng
Đêm nằm nghĩ lại phật phồng lá gan
-Gò Công anh dũng tuyệt vời
Ông Trương "Đám lá tối trời" đánh Tây
-Ai về Bà điểm Hốc Môn
Hỏi thăm người ấy có còn hay không
Để tôi kiếm sợi chỉ hồng
Nhờ ông Tơ bà Nguyệt kết vợ chồng đôi ta