Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Bài thơ "Mưa" của tác giả Phạm Lan Hương mang đến một không gian đầy cảm xúc, nơi những cơn mưa không chỉ là hiện tượng tự nhiên mà còn là một biểu tượng sâu sắc của nỗi nhớ, của những tâm hồn khắc khoải. Từ những câu thơ đầu tiên, mưa đã được nhân hóa, trở thành người bạn đồng hành của những cảm xúc buồn bã, cô đơn. Mưa không chỉ rơi bên ngoài mà còn vương vấn trong lòng người, như những giọt lệ lặng lẽ rơi trong tâm hồn.
Tác giả sử dụng hình ảnh mưa để khắc họa những cảm xúc da diết, những nỗi niềm không thể nói thành lời. Mưa dường như là người kể chuyện, đem đến những gợi nhắc về những kỷ niệm xưa cũ, về những tình cảm đã phai nhạt theo thời gian. Dưới cái mưa lạnh lẽo, nỗi nhớ trở nên rõ ràng và mãnh liệt hơn bao giờ hết, khiến lòng người không khỏi xuyến xao. Cái đẹp của bài thơ nằm ở sự tinh tế trong việc khắc họa mối quan hệ giữa thiên nhiên và con người, giữa mưa và những cảm xúc nội tâm, để rồi từ đó, người đọc có thể cảm nhận được sự giao thoa giữa hai thế giới tưởng chừng như tách biệt.
Cảm xúc trong "Mưa" không phải là những đau khổ tột cùng mà là sự lắng đọng của những suy tư, của nỗi nhớ nhung âm ỉ, nhẹ nhàng. Bài thơ khiến người ta cảm nhận được sự lắng đọng của tâm hồn giữa những cơn mưa, như một cách để tìm lại sự bình yên trong lòng sau những biến động, những chia ly.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |