Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Phân tích quá trình thức tỉnh của Chí Phèo

3 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
64.253
229
57
Bông
04/12/2017 16:49:23
Nam Cao là một nhà văn hiện thực lớn có tư tưởng nhân đạo vừa sâu sắc, mới mẻ, vừa độc đáo. Ông là nhà văn hiện thực xuất sắc tràn đầy tinh thần nhân đạo, chuyên viết về hai đề tài: người trí thức nghèo sống mòn mỏi, bế tắc trong xã hội cũ và người nông dân bị bần cùng hóa, lưu manh hóa trước Cách mạng tháng Tám. Trong đó, Chí Phèo là 1 kiệt tác trong văn xuôi VN hiện đại của nhà văn Nam Cao viết vào năm 1941. Truyện kể lại cuộc đời của một người dân cùng khổ tên là Chí Phèo. CP là biểu hiện sống động của bi kịch sinh ra là người mà k đc làm người. Để quên đi số phận bất hạnh của mình, CP vùi đầu vào rượu, say triền miên và sống kiếp sống mù tối của thú vật. Những tưởng hẳn chỉ có thể sống 1 cuộc đời như thế, nhưng k, CP đã thật sự có thể hồi sinh sau cuộc gặp gỡ với Thị Nở. Chúng ta không thể không cảm động trước quá trình hồi sinh trong cuộc đời của Chí Phèo - một người tưởng đã là một con quỷ dữ của làng Vũ Đại

Chí Phèo, nguyên là một đứa con hoang, bị bỏ rơi nơi lò gạch cũ khi vừa mới lọt lòng, vốn là người nông dân hiền lành, lương thiện nhưng đã bị xã hội phong kiến bóc lột, đè nén, áp bức trở thành “con quỷ dữ làng Vũ Đại”. Bá Kiến đã đẩy CP vào tù, biến Chí từ một người nông dân hiền lành trở thành một thằng lưu manh và trở thành tên tay sai đắc lực cho bọn cường hào trong làng. Chí gần như sống trong vô thức, Chí bị xã hội ruồng bỏ, bị cướp mất quyền làm người, bị cướp đi cả nhân hình lẫn nhân tính. Và cứ thế Chí Phèo say triền miên. Say để quên đi quyền làm người, say để làm những việc mà người ta giao cho hắn làm, đốt phá, cướp giật, doạ nạt… của bao người dân lương thiện. Những cơn say của hắn tràn cơn này sang cơn khác, thành một cơn dài, mênh mông, hắn ăn trong lúc say, thức dậy hãy còn say… Chưa bao giờ hắn tỉnh, và có lẽ hắn chưa bao giờ tỉnh táo, để nhớ có hắn ở đời.

Cứ tưởng Chí Phèo mãi mãi sống kiếp thú vật, rồi sẽ kết thúc bằng cách vùi xác ở một bờ bụi nào đó. nhưng bằng tài năng và nhất là bằng trái tim nhân đạo của một nhà văn lớn, Nam Cao đã để Chí Phèo trở về sống kiếp người một cách tự nhiên. Ông đã soi rọi ánh sáng của ty thương vào tận đáy tâm hồn đen tối của con quỷ dữ làng Vũ Đại. Trong một đêm say, hắn tình cờ gặp Thị Nở - người đàn bà dở hơi xấu xí, và quá lứa lỡ thì. Thị Nở đi qua vườn nhà Chí và ngủ quên trong vườn nhà hắn vào một đêm trăng mát rười rượi. Còn Chí Phèo thì vừa uống rượu ở nhà tự Lãng về, muốn ra sông tắm, vô tình hắn gặp thị ở đó. Đêm hôm ấy, họ ăn nằm với nhau, sự chung đụng ấy hoàn toàn ngẫu nhiên, mang tính bản năng của người đàn ông trong cơn say. Những phẩm chất của người nông dân lao động tiềm tàng sâu trong con người hắn bất chợt đc khơi dậy. Chút ty thương mộc mạc, tự nhiên cộng vs sự quan tâm chăm sóc giản dị của Thị Nở - người con gái xấu xí ''ma chê quỷ hờn'' đã đánh thức lương tri trong Chí, đánh thức bản chất lương thiện vốn có trong con người hắn. Chính nhờ cuộc gặp gỡ đó, đã thức tỉnh phần người trong Chí, giúp Chí cởi bỏ cái vỏ quỉ dữ để sống lại làm người, khao khát hoàn lương, lương thiện. Suốt 5 ngày đêm cả hai đều chìm đắm trong men say của ty.

Đoạn văn miêu tả tâm trạng CP sau đêm gặp Thị Nở chứng tỏ Nam Cao xứng đáng bậc thầy về phân tích tâm lí nhân vật. Tỉnh rượu, Chí thấy lòng chợt bâng khuâng ''mơ hồ buồn''. Những lần trước, mỗi khi tỉnh rượu, hắn lại uống, vì thế say kế tiếp say. Còn lần này, Chí Phèo tỉnh rượu với trạng thái khác hẳn “người thì bủn rủn, chân tay không buồn nhấc; hay là đói rượu, hắn hơi rùng mình. Ruột gan lại nôn nao lên một tí. Hắn sợ rượu như những người ốm sợ cơm”. Đó là điều rất lạ ở Chí, sau bao năm, lần đầu tiên trong cuộc đời Chí tỉnh dậy, chợt nhận ra nơi căn lều ẩm thấp là ánh nắng ngoài kia rực rỡ biết bao, nghe thấy mọi âm thanh của cuộc sống: tiếng chim hót ngoài kia vui vẻ quá, tiếng anh thuyền chài gõ mái chèo đuổi cá trên sông, tiếng lao xao của người đi chợ bán vải về… Những âm thanh quen thuộc ấy hôm nào mà chả có, nhưng hôm nay Chí mới cảm nhận và nghe thấy, vì hôm nay Chí đã hết say. Phải chăng, những âm thanh ấy chính là tiếng gọi náo nức, thiết tha, tiếng gọi thôi thúc của cs đã vang lên rộn ràng trong tâm hồn vừa đc khơi dậy của Chí... Sau đó Chí tỉnh ngộ, nhìn lại cuộc đời mình cả trong qk, hiện tại và tương lai. Hơn hết, cái ước mơ bình dị ngày nào ''có một gia đình nho nhỏ, chồng cuốc mướn cày thuê, vợ dệt vải. Chúng lại bỏ 1 con lợn nuôi để làm vốn liếng. Khá giả thì mua dăm ba sào ruộng làm..'' bỗng dưng trở lại vs Chí. Chí đã tỉnh rượu và thức tỉnh về tỉnh cảm và nhận thức. Chí thấy hiện tại của mình thật đáng buồn bởi “hắn thấy hắn già mà vẫn còn cô độc”, “hắn đã tới cái dốc bên kia của cuộc đời”, và cơ thể thì đã “hư hỏng nhiều”. Tương lai đối với hắn, còn đáng buồn hơn, không chỉ buồn mà còn lo sợ, bởi hắn đã trông thấy trước “tuổi già, đói rét và ốm đau” và nhất là “cô độc”. Sau những tháng ngày sống gần như vô thức, Chí đã tỉnh táo và suy nghĩ về cuộc đời mình, triền miên trong suy nghĩ và xúc động. Như vậy, với sự trở lại của lí trí và nhận thức về chính mình, cùng những tình cảm, cảm xúc của 1 con người, Chí đang thức tỉnh một cách tòan diện cả về nhận thức và ý thức và bắt đầu hồi sinh để trở về với kiếp người. Ngòi bút Nam Cao ở đây thật ấm áp, thể hiện từng biểu hiện của sự thức tỉnh ở CP. Ông thật sự rất yêu quý những người lao động chân chính. Vì hoàn cảnh mà họ bị đẩy vào con đường tội lỗi. Nhưng ngay cả khi bị cuộc đời làm biến dạng nhân hình và làm méo mó nhân tính thì Nam Cam vẫn nhìn thấy vẻ đẹp trong sáng luôn tiềm ẩn trong con người họ. Họ chỉ cần găp điều kiện thuận lợi thì phần người sẽ bừng dậy một cách mạnh mẽ.

Đúng lúc ấy thì Thị Nở đã bưng đến cho Chí Phèo bát cháo hành đang nghi ngút khói. Và nếu như Thị Nở không qua, chắc là hắn đã khóc được mất. Việc làm này của thị khiến hắn từ ''hết sức ngạc nhiên'' đến xúc động ''thấy mắt mình như ươn ướt'' bởi vì một lẽ hết sức đơn giản “lần đầu tiên hắn được người ta cho…xưa nay nào hắn có thấy ai tự nhiên cho cái gì”, “đời hắn chưa bao giờ được săn sóc bởi bàn tay đàn bà''. Hắn còn cảm nhận về hương vị cháo hành, nó thơm và ngon lắm. Thị Nở còn cảm nhận thấy hắn rất hiền. Dưới ánh sáng của ty, thị Nở bỗng trở thành 1 người đàn bà có duyên, cx biết lườm yêu, biết e lệ, biết ''ngượng ngùng mà thinh thích khi nghe 2 tiếng ''vợ chồng''. Bát cháo hành của thị Nở làm hắn suy nghĩ nhiều. Hành động chăm sóc đầy tình cảm yêu thương ấy của thị khiến Chí “ăn năn”. Trái tim tưởng chừng như chai đá của CP đã dần dần sống dậy. Cái phần người trong hắn cx hồi sinh. Chí đã sống đúng với con người thật của mình, trở lại nguyên hình của anh canh điền ngày xưa. Tiếp đến, tâm trạng Chí đi từ xúc động đến ăn năn, hồi tỉnh. Ty của Thị Nở đã mở đường cho CP trở lại làm người: “Trời ơi! Hắn thèm lương thiện, hắn muốn làm hòa với mọi người biết bao.. Thị có thể sống yên ổn vs hắn thì sao người khác lại k thể đc''. Cùng với mong ước được làm người lương thiện, Chí khao khát hạnh phúc và một mái ấm gia đình. Và hắn nói “Gía cứ thế này mãi thì thích nhỉ?”. Lúc này nội tâm của Chí đã bừng tỉnh, lương tri của hắn đã trỗi dậy mà thôi thúc tình cảm hắn. Hắn thật sự muốn ''thế này'' đó là muốn được ăn cháo hành, được sống bên cạnh thị Nở, được thị quan tâm, chăm sóc, yêu thương và được làm nũng với thị...được như thế thì “thích nhỉ'' là sung sướng, hạnh phúc nào bằng. “Hay là mình sang đây ở với tớ một nhà cho vui” một mái ấm gia đình vui vẻ, hạnh phúc, câu nói này giống như một lời cầu hôn của Chí với thị Nở-một lời cầu hôn rất canh điền, chất phác, giản dị. Hắn muốn sống như 1 con người đúng nghĩa, khao khát đc trở lại vs cs bt, đc làm hòa vs m.n. Thị Nở sẽ là cây cầu nối giữa hắn vs dân làng Vũ Đại. CP bâng khuâng, háo hức nghĩ tới 1 tương lai tốt đẹp

Chính tình người của Thị Nở đã thức tỉnh hồi sinh tình người trong Chí Phèo, thế mới biết sức cảm hóa của tình thương kỳ diệu biết nhường nào! Phát hiện và miêu tả quá trình thức tỉnh của Chí Phèo là một thành công nghệ thuật đặc sắc của Nam Cao. Tg đã khéo lựa chọn những chi tiết rất chân thực thể, miêu tả tâm lí nv sắc sảo hiện nên ý nghĩa của sự hồi sinh là sự khẳng định sức sống của thiên lương, của lòng lương thiện

Quá trình hồi sinh của Chí Phèo trong tác phẩm là một trong những đọan văn thể hiện sâu sắc ý nghĩa nhân văn và giá trị nhân đạo của tác phẩm. Nhà văn đã cảm thông sâu sắc với bi kịch của người nông dân và khẳng định sức sống bất diệt của thiên lương. Lương thiện, khát khao hạnh phúc là bản tính tự nhiên, tốt đẹp và mạnh mẽ của con người. Không thế lực nào có thể hủy diệt. Từ đó, nhà văn kêu gọi mọi người hãy luôn tin vào con người, tin vào bản chất tốt đẹp của mổĩ người và cùng nhau xây đắp phần Người trong mỗi con người để cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
57
11
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
04/12/2017 17:16:38

QUÁ TRÌNH THỨC TỈNH CỦA CHÍ PHÈO TỪ SAU KHI GẶP THỊ NỞ

1/ ĐẶT VẤN ĐỀ:

- Nam Cao – cây bút hiện thực xuất sắc …
- “Chí Phèo”
+ tp xuất sắc của NC, 1 kiệt tác của văn xuôi hiện thực phê phán 3O-45
+ đề tài: người nông dân VN trước CMT8 – đặt ra vấn đề về sự tha hóa của người họ cả về nhân hình, nhân tính – kết tinh qua hình tượng CP.
+ NC nhìn thấy ở họ khát vọng lương thiện – thể hiện qua đoạn từ sau khi CP gặp TN đến hết tp.

2/ GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ:

a/ Tóm tắt cuộc đời CP trước khi gặp TN: từ 1 người nông dân lương thiện -> lưu manh -> quỷ dữ.

b/ Quá trình thức tỉnh:
• Được đánh thức về bản năng
• Được thức tỉnh nhân tính:
- Nhận thức về cuộc sống xung quanh với những âm thanh vốn dĩ rất đời thường nhưng lâu nay đã thành xa lạ với hắn.
- Nhận thức về chính mình:
+ quá khứ: ước mơ giản dị, lương thiện
+ hiện tại: đã ở dốc bên kia của cuộc đời, ốm đau, cô độc -> sợ rượu, buồn “mắt hắn hình như ươn ướt”
- Khát vọng tình yêu “hay là mình sang đây ở với tớ một nhà cho vui”
- Khát vọng lương thiện, “làm hòa với mọi người”, tin rằng “Thị Nở sẽ mở đường cho hắn” -> quyết định bỏ rượu để tỉnh táo mà yêu nhau, mà làm lại cuộc đời mình.
- Nguyên nhân sự thức tỉnh: tình yêu thương chân thành, chu đáo của Thị Nở [phân tích chi tiết “bát cháo hành”]
=> Quá trình chuyển biến từ con quỷ dữ thành con người bình thường. Thì ra trong bản chất của con quỷ dữ làng Vũ Đại vẫn là con người thật đáng thương, bản chất người lương thiện chưa mất hẳn trong Chí Phèo.

c/ Bi kịch bị cự tuyệt quyền làm người:
- Nguyên nhân: Bà cô Thị Nở không cho thị qua lại với Chí => Bà cô đại diện cho định kiến xã hội. Cái tình người ở Thị Nở đã bị định kiến ở bà cô giết chết một cách phũ phàng. Tình người mong manh đã bị định kiến xã hội thôn tính.
- Nỗi thất vọng, đau đớn: Chí “rung rung khóc” , uống rượu nhưng càng uống càng tỉnh, càng đau.
- Sự phẫn uất tuyệt vọng:
+ xách chai rượu định đến nhà bà cô TN nhưng lại đến nhà Bá Kiến -> ý thức rõ về kẻ thù của mình.
+ câu hỏi “Ai cho tao lương thiện….” -> khát vọng lương thiện mãnh liệt nhưng cũng đầy đau đớn, tuyệt vọng.
+ giết Bá Kiến rồi tự sát -> Chí hiểu rõ mình k thể quay trở về làm người lương thiện được nữa nhưng Chí đã chết trong tư thế của một con người.
- H/ảnh cái lò gạch bỏ hoang ở cuối tp -> sự quẩn quanh k lối thoát cho số phận người nông dân VN trước CM.

d/ Nghệ thuật miêu tả:
- Miêu tả tâm tí nhân vật tinh tế, sắc sảo.
- Ngôn ngữ độc thoại, đối thoại đặc sắc.

e/ Đánh giá:
- Tuy chỉ 5 ngày ngắn ngủi nhưng từ khi gặp TN, CP đã thực sự sống cuộc sống của 1 con người.
- Ý nghĩa : tố cáo XH thực dân phong kiến đã bóp nghẹt quyền sống, quyền hạnh phúc của con người, đẩy họ vào con đường tha hóa đến tận cùng; cái nhìn thấm đẫm tình yêu thương con người của nhà văn NC.

3/ KẾT THÚC VẤN ĐỀ:
- TP có giá trị hiện thực nhân đạo sâu sắc.
- Tài năng của NC trong miêu tả và khắc họa tâm lí nhân vật.

22
12
Nguyễn Linh
25/12/2017 19:39:15
Quá trình thức tỉnh đc chia làm 2 giai đoạn : 
+ trước khi Thị Nở xuất hiện
+ sau khi Thị Nở xuất hiện
*Trước khi Thị Nở xuất hiện
-CP cảm nhận đc âm thanh,ánh sáng ( Tiếng chim hót, tiếng đuổi cá, tiếng nói chuyện của người đi chợ)
-Tâm trạng : buâng khuâng, mơ hồ buồn,chao ôi là buồn ...
(-) Tỉnh rượi
- Miệng đắng, chân tay bủn rủn
- sợ rượu như người ốm sợ cơm
(-) tỉnh ngộ
- nhớ về quá khứ là người hiền lành với ước mơ lương thiện
- ý thức về hiện tại những tội ác mà mình đã gây ra
-nhận ra mình không còn là kẻ mạnh nữa
- nghĩ về tương lai tuổi già ,ốm yếu ,cô đơn
(-) tâm trạng: sợ
- thèm lương thiện
-muốn làm hòa vs mọi người
-nuôi hy vọng sẽ trở lại Xh lương thiện loài người
* khi Thị Nở xuất hiện 
- tâm trạng : ngạc nghiên
-thấy mắt mình ươn ướt 
-ngửi cháo hành: thơm làm sao, khói xông vào mũi cũng đủ làm người nhẹ nhõm
-ĂN: cháo hành ăn rất ngon, cảm nhận đc mùi vị của cháo
- Nghĩ: lần đầu đc người ta cho, lần đầu đc chăm sóc bởi đàn bà 
- Ăn năn hối hận về tội ác mà mình đã gây ra
- Lo lắng cho tương lai của mình
- khao khát có 1 gia đình
- Sự trở về của tiếng nói: giá cứ...,hay là mình...
=》Hồi sinh: bản tính tốt của con người vẫn tồn tại ngay cả khi họ bị tha hóa
 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×