LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Phát biểu cảm nghĩ về người cha trong gia đình em

ĐỀ BÀI : PHÁT BIỂU CẢM NGHĨ VỀ NGƯỜI CHA TRONG GIA ĐÌNH EM ( CÁC BẠN NHỚ ĐÙNG COI Ở ĐÂU NHA )
Dàn bài :
MỞ BÀI :
- Dẫn dắt
- Giới thiệu người được biểu cảm
- Ấn tượng chung về người đó
THÂN BÀI:
- Biểu cảm về đặc điểm ngoại hình ( biểu cảm + miêu tả )
- Biểu cảm về tính tình, công việc ( biểu cảm + tự sự )
- Biểu cảm về những kỉ niểm gắn bó giữa mình với người được biểu cảm
+ Hồi tưởng quá khứ
+ Liên hệ hiện tại
+ Suy nghĩ về tương lai
KẾT BÀI:
- Khẳng định lại tình cảm của người viết
( CÁC BẠN LÀM NHANH GIÚP MÌNH VỚI MÌNH ĐANG CẦN GẤP )
4 trả lời
Hỏi chi tiết
843
2
0
Nguyễn Tấn Hiếu
03/08/2018 11:08:26

Tình cha con luôn là thứ tình cảm âm thầm, lặng lẽ nhưng mạnh mẽ và da diết. Chưa bao giờ em viết bất cứ một điều gì dành cho cha, bởi rằng có lẽ ngôn từ không đủ sức để diễn tả hết tình cảm đó. Và có lẽ em không đủ can đảm để viết ra những lời tự sâu trong trái tim dành cho cha. Đó là một người đàn ông đặc biệt trong cuộc đời em hôm nay và cả mai sau nữa.

Cha là người mang đến cho em một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc và nhiều yêu thương như thế này. Cha gánh trên đôi vai gầy cả một gia đình lớn, gánh hết ước mơ của những đứa con đnag tuổi ăn tuổi học. Những điều cha làm cho chúng em chưa bao giờ là thừa, bởi với cha, tình yêu chưa bao giờ là đủ giành cho gia đình.
Cả cuộc đời cha nhọc nhằn, vất vả, tần tảo sớm hôm vì miếng cơm manh áo của gia đình, của những đứa con thơ đang trông ngóng trông từng ngày.
Nếu như mẹ âm thầm tần tảo sớm hôm thì cha là người đàn ông đầy nghị lực, gánh vác hết mọi chuyện lớn trong gia đình. Cha như cây đại thụ chống những cơn bão nổi dậy trong gia đình. Nếu không có ý chí, nghị lực và tình yêu phi thường thì cha không thể gánh vác được trách nhiệm lớn lao như thế.
Em vẫn thường bắt gặp hình ảnh người mẹ dịu hiền, đảm đang, tần tảo trong những câu thơ, áng văn của nhiều nghệ sĩ; nhưng hình ảnh người cha thật hiếm hoi. Có lẽ tình cảm giành cho mẹ rất dễ bày tỏ nhưng đối với cha thì rất khó khăn. Tuy nhiên không phải thế mà vai trò người cha trở nên giảm đi. Ngược lại vai trò và trách nhiệm ngày càng to lớn và được khẳng định mãnh liệt hơn.
Cha em là một người rất hiền lành, mọi việc trong nhà cha đều lo toan, những việc nhà cha cũng hay đỡ đần giúp mẹ. Có rất nhiều lúc mẹ cười bảo với mấy chị em rằng “Cha mấy đứa ai cũng khen giỏi giang, không ngại giúp việc nhà cho vợ”. Em rất tự hào vì có người cha tuyệt vời như vậy.
Em còn nhớ có một lần mẹ ốm, phải đi viện. Những ngày này cha vừa làm tròn vai trò người cha, vừa gánh thêm vai trò làm mẹ. Sáng sáng cha dậy nấu cơm cho con ăn, rồi đưa con đi học, rồi quét dọn, chăm sóc đàn heo vừa mới sinh. Cha lo lắng cho mẹ đến nỗi hốc hác cả gương mặt, đôi mắt cha trở nên nặng nề nhưng vẫn ánh lên niềm tin yêu trong cuộc sống.
Cha là con út trong gia đình của ông nội, các cô và bác đều đi xa. Cha gánh vác chuyện gia đình mình và gia đình lớn của ông nội. Cha vẫn đều đặn chăm sóc ông bà, thường xuyên dẫn ông bà đi khám sức khỏe định kì. Có nhiều lúc em thấy cha loay hoay bên bếp lò, nấu bát canh chua cho ông bà nội. Bởi đây là món mà ông bà rất thích ăn. Cha đã tự tay vào bếp làm cho ông bà mà không cho các con nấu. Một cử chỉ bình dị nhưng đã nói lên được tấm lòng hiếu thảo, đáng trân trọng mà cha dành cho ông bà.
Cha là một người giàu đức hi sinh, vẫn luôn dành cho gia đình những điều tốt đẹp nhất. Có nhiều lúc đi làm về, em nhìn thấy sự mệt nhọc trên gương mặt cha nhưng cha vẫn nở nụ cười tươi, vẫn luôn mang đến cho gia đình không khí vui tươi nhất. Chưa bao giờ cha kêu ca, than vãn mệt mỏi hay cuộc sống có quá nhiều thứ phải lo toan. Đây là điều mà em học được ở cha, một đức tính là một người đàn ông cần có được.

Cha luôn là một người đàn ông tuyệt vời và vĩ đại nhất đối với gia đình em. Là tấm gương sáng về cách làm người mà em đã học tập được rất nhiều. Em mong sao cha luôn khỏe mạnh, vui vẻ để cả nhà em luôn được hạnh phúc sum vầy như thế này.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
1
Nguyễn Tấn Hiếu
03/08/2018 11:09:39

Cảm nghĩ của em về người cha của mình trong tâm trí vô cùng đặc biệt. Cha không những có ơn dưỡng dục mà giống như một người bạn, người thầy dạy bảo em từng chút một, đồng hành cùng em trong cuộc sống.

Trong mắt tôi cha luôn là một con người vĩ đại, bởi cha biết làm đủ mọi việc từ việc lớn đến việc nhỏ. Những khi mẹ vắng nhà một thời gian dài, cha thay mẹ chăm chị em tôi từng ly từng tý, cẩn thận và chăm chút không khác gì mẹ. Lo cho con từng bữa ăn, giấc ngủ là thế nhưng không lúc nào cha than phiền mệt mỏi. Gia đình tôi không mấy khá giả, hàng ngày cha mẹ phải ra đồng làm việc để có tiền nuôi các con ăn học, nếu như mẹ vất vả công việc nội trợ thì cha là người gánh nặng hơn trong việc kiếm tiền. Ở quê công việc của mọi nhà chủ yếu là làm ruộng theo mùa vụ, mùa trồng lúa và trồng hoa màu, nhưng không vì thế mà cả nhà mất đi tiếng cười nói, vui vẻ trong nhà. Bởi luôn có tình yêu thương của cha dành cho mẹ con tôi. Trường cách nhà tôi khá xa, từ nhỏ đến giờ tôi luôn được cha chở đi học trên con xe đạp đã cũ của gia đình tôi. Dù trời nắng hay trời mưa, tôi đều được ngồi sau xe của cha, cái cảm giác ấy hạnh phúc biết bao. Ở nhà ba luôn là người chiều tôi nhất, muốn ăn gì, muốn làm gì cũng được ba đồng ý. Có thể là do tôi là con gái rượu của ông chăng? Không chỉ giỏi công việc ngoài xã hội, cha tôi còn là một người rát giỏi nấu ăn, trong nhà mẹ tôi nấu ăn cũng ngon nhưng thỉnh thoảng cha tôi hay vào bếp, nấu những món mới lạ, cầu kỳ cho mọi người thưởng thức, và những món ấy thì vô cùng ngon và hợp khẩu vị với mọi người. Mặc dù rất ít khi vào bếp nhưng những món ăn của cha luôn là món ăn khoái khẩu của chị em tôi và những lúc như vậy chúng tôi chỉ muốn ăn them nữa, them nữa. Mỗi buổi tối trước khi học bài đi ngủ, cha không quên dặn tôi phải sắp xếp sách vở cho ngày mai cẩn thận, không được quên vở, chính vì những lời nhắc đó mà tôi có được thói quen này từ nhiều năm nay. Mỗi lời cha dặn luôn là một bước đệm cho tôi trưởng thành và người lớn hơn. Có cha bên cạnh tôi cảm thấy mọi việc trở nên dễ dàng và vượt qua tốt hơn rất nhiều.

Với tôi cha không chỉ là một người cha tuyệt vời mà còn là một người thầy, người anh cùng tôi thực hiện biết bao việc và hoài bão tương lai. Cảm nghĩ của tôi về cha luôn là người đàn ông tuyệt vời nhất đối với tôi và gia đình trên thế giới này. Chính vì có một người cha tuyệt vời như vậy mà tôi cảm thấy hãnh diện và tự hào, đồng thời tự nhủ mình sẽ học tập thật tốt để không phụ lòng cha và những người than xung quanh mình. Với tình yêu thương vô bờ bến, tôi sẽ không bao giờ phải khiến cha phiền lòng vì trong sâu thẳm trái tim, tôi luôn muốn nói con yêu cha rất nhiều và muốn cha tự hào về tôi hôm nay và cả sau này.

3
1
#Ntnm
03/08/2018 11:13:25
Tình phụ tử luôn là thứ tình cảm mạnh mẽ nhất. Dù nó không da diết như mẫu tử nhưng nó lại chứa đựng cái gì đó mà tình mẫu tử không có. Thật vậy, khi nói về tình cảm cha con người ta thường ngại ngùng bởi người con trai thường ít khi bộc lộ cảm xúc của mình ra ngoài, đôi khi con cái không thể nhìn thấy. Nhưng nếu chúng ta cảm nhận tình cha bằng cả trái tim thì sẽ thấu cảm được tình cảm thương yêu mà cha dành cho mình.

Cha gánh trên đôi vai gầy guộc của mình cả một gia đình lớn, gánh cả những ước mơ của các con, gánh cả những đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn, luôn gây ra những sự việc, lỗi lầm làm cha mẹ phải đau đầu buồn lòng.

Cha thường dạy chúng em phải sống cần cù, chăm chỉ, trung thực, thật thà, ngay thẳng. Những điều cha dạy chúng tôi không bao giờ sai, là thừa cả. Mỗi ngày cha đều đi làm từ sáng sớm tới tối khuya mới về, lưng áo của ba luôn ướt đẫm mồ hôi.
Cả cuộc đời cha tôi nhọc nhằn, vất vả vì chúng tôi, ông luôn tần tảo sớm khuya không quản ngại công việc gì chỉ vì miếng cơm, manh áo, vì sự nghiệp học hành của những đứa con thơ trong gia đình. Cha tôi làm rất nhiều nghề khác nhau, khi mùa vụ cha tôi là ruộng, cấy gặt, rồi đi trở hàng thuê cho người ta kiếm thêm tiền. Hết mùa nông vụ cha tôi đi phụ hồ cho những người làm thợ xây dựng. Vào mùa mưa, khi công việc xây nhà giảm việc cha tôi tôi theo người ta đi làm phụ xem đường dài, dù là công việc nào thì cha cũng làm hết với khả năng của mình để nhận những đồng tiền công xứng đáng.

Nếu như trong gia đình mẹ là người chăm lo từng miếng ăn giấc ngủ cho các con, luôn che chở vỗ về con những lúc ốm đau, thì cha tôi chính là cây tùng, cây bách là cây đại thụ che bóng mát để cả nhà nương tựa vào đó.

Cha tôi có một nghị lực sống vô cùng mạnh mẽ, một sức sống vô cùng phi thường. Tôi nhớ năm tôi học lớp tám không may cha tôi bị trượt chân ngã từ trên giàn giáo xuống khi đang xây nhà cho người ta giữa trời nắng. Cha tôi phải nhập viện trong tình trạng vô cùng nguy kịch một chân của cha tôi bê bết máu vì bị giàn giáo đổ vào

Khi bác sĩ nói với mẹ tôi rằng không giữ được bên chân trái của cha tôi, buộc lòng phải cưa. Mẹ tôi đã khóc ngất tưởng như chết đi sống lại. Hai anh em tôi ngơ ngác nhìn nhau, lúc đó chúng tôi cảm thấy như trời sắp sập xuống. Mẹ tôi vốn có bệnh tim thường xuyên đau ốm. Những công việc mưu sinh vất vả, kiếm tiền lo cho gia đình chỉ trông chờ vào cha. Nhưng giờ cha tôi trở nên như vậy, thì không biết tương lai của gia đình tôi sẽ đi về đâu.

Những ngày đầu, khi cha tôi tỉnh dậy sau vụ tai nạn nghe được tin dữ cha tôi chỉ im lặng như một cái bóng không nói không cười, đôi mắt nhìn qua cửa sổ bệnh viện một cách xa xăm thể hiện một nỗi đau sâu hoắm trong đôi mắt.

Những ngày sau đó, khi được về nhà cha tôi âm thầm đóng cửa trong phòng ngồi đọc đọc viết viết cái gì đó vô cùng chăm chỉ, nhiều lần tới bữa cơm cha tôi cũng không ra ngoài để ăn. Mẹ tôi thường mang đồ ăn vào tận bàn làm việc cho ba, nhưng ba tôi cũng không ăn được mấy.

Những ngày đó, gia đình tôi như có tang vậy, mẹ tôi cũng suy sụp trông thấy nhưng sau đó, mẹ nhận may gia công cho người ta kiếm thêm chút tiền sinh hoạt trong gia đình. Công việc đó tuy thu nhập không nhiều nhưng cũng lo được cho gia đình ngày hai bữa rau canh. Anh em tôi, đi học như bình thường ngoài giờ học chúng tôi phụ mẹ nuôi gà, chăn lợn, trồng thêm vài luống rau cải trong vườn, kiếm thêm trứng sạch, rau sạch để ăn.

Còn cha tôi sau những ngày im lặng, không nói không cười chỉ nghiên cứu viết viết cái gì đó, cuối cùng ông bàn với mẹ tôi những điều mà ông ấp ủ. Ông nói với chúng tôi rằng, cha tuy không còn một bên chân, không làm được việc nặng nhọc khuôn vác, nhưng cha còn bàn tay em tôi không hiểu cha tôi đang nói về việc gì nhưng anh em tôi vui lắm vì thấy người cha mạnh mẽ, dũng cảm, thương yêu vợ con ngày nào đã trở về.

Sau đó, cha tôi làm đơn vay vốn ở quỹ tín dụng của xã với lãi xuất ưu đãi, cha tôi quyết định chăn nuôi bò sữa, vườn nhà tôi vốn rộng nên cha tôi trồng cỏ ngọt cho bò ăn không cần nhập cỏ, chỉ với mười con bò sữa đầu tiên giờ nhà tôi có cả một trang trại nuôi sữa bò. Nhà tôi cũng có thêm nhân công là những người phụ nữ trong làng tới làm thêm khi hết công việc nông vụ, vừa tạo thêm công ăn việc làm cho bà con hàng xóm. Cha tôi còn được nhận bằng khen của tỉnh về người có tinh thần vượt khó, vươn lên chính mình, là một trong mười thành viên xuất sắc tiêu biểu của tỉnh. Tôi rất tự hào về cha của mình, cha đã dạy tôi nhiều bài học trong cuộc sống. Những bài học mà tôi luôn ghi nhớ mãi mãi đó chính là
"Không có việc gì khó,
Chỉ sợ lòng không bền
Đào núi và lấp biển
Quyết chí ắt làm nên"

Với tình yêu thương vợ con, tinh thần trách nhiệm lớn lao của mình cha tôi đã làm trụ cột cho cả gia đình ngay cả khi không còn lành lặn. Tôi mong sao cha sẽ sống mãi với chúng tôi, ông mãi mãi là tấm gương sáng ngời để tôi học tập noi theo.
0
1
Quỳnh Anh Đỗ
03/08/2018 11:25:52

Trong cuộc sống hàng ngày, có biết bao nhiêu người đáng để chúng ta thương yêu và dành nhiều tình cảm. Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ rằng, người thân yêu nhất của bạn là ai chưa?

Với mọi người câu trả lời ấy có thể là ông bà, là mẹ, là anh chị hoặc cũng có thể là bạn bè chẳng hạn. Còn riêng tôi, hình ảnh người bố sẽ mãi mãi là ngọn lửa thiêng liêng, sưởi ấm tâm hồn tôi mãi tận sau này.

Bố tôi không may mắn như những người đàn ông khác. Trong suốt cuộc đời bố có lẽ không bao giờ được sống trong sự sung sướng, vui vẻ.

Bốn mươi tuổi khi chưa đi được nửa chặng đời người, bố đã phải sống chung với bao nhiêu bệnh tật: Đầu tiên đó chỉ là những cơn đau dạ dày, rồi tiếp đến lại xuất hiện thêm nhiều biến chứng. Trước đây, khi còn khỏe mạnh, bao giờ bố cũng rất phong độ.

Thế nhưng bây giờ, vẻ đẹp ấy dường như đã dần đổi thay: Thay vì những cánh tay cuồn cuộn bắp, giờ đây chỉ còn là một dáng người gầy gầy, teo teo. Đôi mắt sâu dưới hàng lông mày rậm, hai gò má cao cao lại dần nổi lên trên khuôn mặt sạm đen vì sương gió.

Tuy vậy, bệnh tật không thể làm mất đi tính cách bên trong của bố, bố luôn là một người đầy nghị lực, giàu tự tin và hết lòng thương yêu gia đình. Gia đình tôi không khá giả, mọi chi tiêu trong gia đình đều phụ thuộc vào đồng tiền bố mẹ kiếm được hàng ngày.

Dù bệnh tật, ốm đau nhưng bố chưa bao giờ chịu đầu hàng số mệnh. Bố cố gắng vượt lên những cơn đau quằn quại để làm yên lòng mọi người trong gia đình, cố gắng kiếm tiền bằng sức lao động của mình từ nghề xe lai.

Hàng ngày, bố phải đi làm từ khi sáng sớm cho tới lúc mặt trời đã ngã bóng từ lâu. Mái tóc bố đã dần bạc đi trong sương sớm. Công việc ấy rất dễ dàng với những người bình thường nhưng với bố nó rất khó khăn và gian khổ. Bây giờ có những lúc phải chở khách đi đường xa, đường sốc thì những cơn đau dạ dạy của bố lại tái phát.

Và cả những ngày thời tiết thay đổi, có những trưa hè nắng to nhiệt độ tới 38-48 độ C, hay những ngày mưa ngâu rả rích cả tháng 7, tháng 8, rồi cả những tối mùa đông lạnh giá, bố vẫn cố gắng đứng dưới những bóng cây kia mong khách qua đường.

Tôi luôn tự hào và hãnh diện với mọi người khi có được một người bố giàu đức hy sinh, chịu thương, chịu khó như vậy.

Nhưng có phải đâu như vậy là xong. Mỗi ngày bố đứng như vậy thì khi trở về những cơn đau quằn quại lại hành hạ bố. Nhìn khuôn mặt bố nhăn nhó lại, những cơn đau vật vã mà bố phải chịu đựng, tôi chỉ biết òa lên mà khóc. Nhìn thấy bố như vậy, lòng tôi như quặn đau hơn gấp trăm ngàn lần. Bố ơi, giá như con có thể mang những cơn đau đó vào mình thay cho bố, giá như con có thể giúp bố kiếm tiền thì hay biết mấy? Nếu làm được gì cho bố vào lúc này để bố được vui hơn, con sẽ làm tất cả, bố hãy nói cho con được không?

Những lúc ấy, tôi chỉ biết ôm bố, xoa dầu cho bố, tôi chỉ muốn với bố đừng đi làm nữa, tôi có thể nghỉ học, như vậy sẽ tiết kiệm được chi tiêu cho gia đình, tôi có thể kiếm được tiền và chữa bệnh cho bố. Nhưng nếu nhắc đến điều đó chắc chắn là bố sẽ buồn và thất vọng ở tôi nhiều lắm.

Bố luôn nói rằng bố sẽ luôn chiến đấu. Chiến đấu cho tới những chút sức lực cuối cùng để có thể nuôi chúng tôi ăn học thành người. Bố rất quan tâm đến việc học của chúng tôi. Ngày xưa bố học rất giỏi nhưng nhà nghèo bố phải nghỉ học. Vào mỗi tối, khi còn cố gắng đi lại được, bố luôn bày dạy cho mấy chị em học bài.

Trong những bữa cơm bố thường nhắc chúng tôi cách sống, cách làm người sao cho phải đạo. Tôi phục bố lắm, bố thuộc hàng mấy nghìn câu Kiều, hàng trăm câu châm ngôn, danh ngôn nổi tiếng...

Chính vì vậy, tôi luôn cố gắng tự giác học tập. Tôi sẽ làm một bác sĩ và sẽ chữa bệnh cho bố, sẽ kiếm tiền để phụng dưỡng bố và đi tiếp những bước đường dở dang trong tuổi trẻ của bố. Tôi luôn biết ơn bố rất nhiều, bố đã dành cho tôi một con đường sáng ngời, bởi đó là con đường của học vấn, chứ không phải là con đường đen tối của tiền bạc. Tôi sẽ luôn lấy những lời bố dạy để sống, lấy bố là gương sáng để noi theo.

Và tôi khâm phục không chỉ bởi bố là một người giỏi giang, là một người cao cả, đứng đắn, lòng kiên trì chịu khó mà còn bởi cách sống lạc quan, vô tư của bố.

Mặc dù những thời gian rảnh rỗi của bố còn lại rất ít nhưng bố vẫn trồng và chăm sóc khu vườn trước nhà để cho nó bao giờ cũng xanh tươi. Những giỏ phong lan có bao giờ bố quên cho uống nước vào mỗi buổi sáng; những cây thiết ngọc lan có bao giờ mang trên mình một cái lá héo nào?

Những cây hoa lan, hoa nhài có bao giờ không tỏa hương thơm ngát đâu? Bởi đằng sau nó luôn có một bàn tay ấm áp chở che, chăm sóc, không những yêu hoa mà bố còn rất thích nuôi động vật. Tuy nhà tôi bao giờ cũng có hai chú chó con và một chú mèo và có lúc bố còn mang về những chiếc lồng chim đẹp nữa.

Và hơn thế, trong suốt hơn năm năm trời chung sống với bệnh tật, tôi chưa bao giờ nghe bố nhắc đến cái chết, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc trốn tránh sự thật, bố luôn đối mặt với “tử thần”, bố luôn dành thời gian để có thể làm được tất cả mọi việc khi chưa quá muộn.

Nhưng cuộc đời bố bao giờ cũng đầy đau khổ, khi mà cả gia đình đã dần khá lên, khi các chị tôi đã có thể kiếm tiền, thì bố lại bỏ chị em tôi, bỏ mẹ, bỏ gia đình này để ra đi về thế giới bên kia.

Bố đi về một nơi rất xa mà không bao giờ được gặp lại.

Giờ đây khi tôi vấp ngã, tôi sẽ phải tự đứng dậy và đi tiếp bằng đôi chân của mình, bởi bố đi xa, sẽ không còn ai nâng đỡ, che chở, động viên tôi nữa. Bố có biết chăng nơi đây con cô đơn buồn tủi một mình không? Tại sao nỡ bỏ con ở lại mà đi hả bố?

Nhưng con cũng cảm ơn bố, bố đã cho con thêm một bài học nữa, đó chính là trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta hãy trân trọng những gì đang có, hãy yêu thương những người xung quanh mình hơn, và đặc biệt hãy quan tâm, chăm sóc cho bố của mình, tha thứ cho bố, khi bố nóng giận và nỡ mắng mình bởi bố luôn là người yêu thương nhất của chúng ta.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư