Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Phát biểu cảm nghĩ về những đổi mới ở quê hương em (thành phố)

Phát biểu cảm nghĩ về những đổi mới ở quê hương em ( ở tp nha mọi người nhanh lên mình cần gấp nha )
2 trả lời
Hỏi chi tiết
1.811
2
2
Chymtee :"v
30/11/2018 11:34:14
Đã rất lâu rồi em không có dịp về thăm quê nội. Hôm nay, sau một năm học vất vả, em được bố mẹ thưởng một chuyến về quê chơi. Chao ôi! Quê em đổi mới nhiều quá!
Từ xa nhìn lại quê hương em như một bức tranh nhiều màu sắc. Đến gần là rặng tre làng, cánh đồng lúa,... Đứng lên trần nhà bà nội, em phóng tầm mắt nhìn dòng sông Đáy hiền hoà chảy quanh năm. Những trưa hè nóng bức, chúng em thường lội xuống dòng sông để rửa chân, tay và tắm mát. Dòng nước như ôm những đứa con vào lòng. Đông vui và tấp nập nhất là lúc 6 - 7 giờ sáng. Lúc đó là các bạn học sinh đi học, các bác đi làm và các cô đi chợ trên chiếc cầu phao bằng gỗ nối từ bờ sông này sang bờ sông kia. Ở dưới sông, tàu bè xuôi ngược. Trước mặt em là cánh đồng lúa. Từ xa cánh đồng như một tấm thảm màu xanh, lác đác có vài bác nông dân đi thăm lúa. Ra về, ai cũng khen lúa năm nay tốt thật. Em nghe bà kể rằng: "Xưa kia cánh đồng lúa này mọc toàn cỏ, một sào chỉ thu hoạch được gần một tạ thế mà giờ đây một sào có thể thu hoạch được ba tạ thóc. Phía bên phải em là những dãy núi, dãy núi này chồm lên dãy nọ. Những cây mọc quanh sườn núi trông xanh mượt. Em xuống dưới nhà, chỉ cần bước qua khỏi cổng là đã đứng trên con đường làng. Mẹ em nói: "Con đường này trước đây còn là đường đất, khi trời đổ mưa thì đường lầy lội, trơn như đổ mỡ và có rất nhiều ổ gà. Ngày ấy, mẹ đi học toàn bị ngã, nước bắn bẩn hết quần áo, phải về nhà thay". Thế mà giờ đây được sự quan tâm của xã, con đường làng em đã được khoác trên mình một tấm áo bê tông.
Hai bên đường trước dãy là những ngôi nhà mái tranh vách đất, cứ lúc mưa là lại bị dột. Ngày ấy cũng chưa có điện, cứ đến chập tối là thắp đèn dầu và đóng cửa ở trong nhà, ngại sang nhà hàng xóm chơi vì trời tối quá. Thế mà giờ đây hai bên đường san sát những ngôi nhà hai tầng mọc lên. Đèn điện được thắp sáng trưng. Những cột giàn ăng ten dựng lên cao ngất. Chắc hẳn ở khắp các miền quê trên đất nước ta, có rất nhiều nơi có cảnh đẹp và sự đổi mới giống như quê em
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Câu hát trên cứ văng vẳng bên tai. Em nghĩ lớn lên dù có đi đâu xa, em cũng không thể quên nơi chôn rau, cắt rốn. Hiện nay, đang ngồi trên ghế nhà trường em nghĩ sẽ học tập giỏi để mai này lớn lên, xây dựng quê hương em ngày càng giàu đẹp, để không phụ công lao dưỡng dục của cha mẹ và thầy cô.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
6
1
Chymtee :"v
30/11/2018 17:35:22
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
( Quê Hương – Đỗ Trung Quân )
Con người ta có thể đi khắp năm châu bốn bể suốt cuộc đời, những cảnh đẹp muôn hình vạn trạng, những
cảnh nhộn nhịp, hoà nhoáng của chốn đất khách quê người cũng không thể níu giữ tấm long con người xa
quê, yêu quê và nhớ quê. Niềm khát khao, mong chờ một ngày không xa được trở về quê hương yêu dấu.
quê hương là cội nguồn in bóng kỉ niệm tuổi thơ, nâng niu bước chân con người trên đường đời, rồi là
chốn bình yên cả đời vất vả ngược xuôi khắp chân trời góc bể.
Quê tôi, mặc dù nó chẳng phải xa hoa lộng lẫy j nhưng trong mắt tôi nó rất đẹp, đẹp bởi cái sự yên ắng mỗi buổi trưa hè, đẹp vì có những cánh đồng bao la bát ngát, đẹp vì tâm hồn cao thường, sự gần gũi của ngừoi dân nơi đây. Quê tôi còn vô vàn thứ khác hoà quyện vào nhau tạo nên một vẻ đẹp gần gũi, gắn bó với tôi, với người dân. Vào những buổi bình minh, phong cảnh im ắng tĩnh lặng đến nỗi tôi có thể nghe được tiếng của những chú bướm bay lượn (Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác).
Ngồi nhìn bốn bề mà lòng tôi rạo rực, tự hỏi rằng: " Nơi đây có phải chốn thần tiên hay không?" Môt màu xanh biêng biếc của trời, cái màu vàng ươm của những ruộng lúc, cái màu xanh mượt của một rừng cây, hoà vào nhau tạo thành bức tranh có 1 không 2. Chị gió nhè nhẹ lướt qua mang theo mình cái hương thơm sữa của lúa, một cái mùi quen thuộc như đã ngấm sâu vài trái tim tôi. Cảnh bình minh lên một cách chậm rãi bởi ông mặt trời vẫn chưa rửa mặt, vẫn còn ngái ngủ. Ngoài đồng, các cô các bác nông dân đa xra đồng làm việc tự bao h.
Giữa trưa, tôi thường hay mắc một chiếc võng trong một bụi dừa. Vừa nằm vừa ngắm nhìn mn thứ. Tiếng ve trong bụi cây gần đo vang lên nghe thật êm tai. Cây cổ thụ sau nhà tôi có một tổ chim, những chú chim non cất lên tiếng hót trong trẻo làm nào động cả không gian yên ả. Tôi thiếp đi vì nhớ lại những lời ru ngọt ngào của mẹ mấy năm trước đã ru tôi chìm đắm vào giấc ngủ say.
Vào những buổi chiều mát mẻ, tôi thường hay cùng mấy đứa bạn chơi thả diều với nhau, cái hình ảnh hồn nhiên ngây thơ, dễ thương ấy làm lòng tôi nhớ mãi không quên. Thả diều đã gắn liền với tuổi thơ tôi tự bao h. Những cánh diều mềm mại, bay lên nền trời xanh thẳm và ngày càng bay cao hơn, giống như lũ trẻ chúng tôi, rồi sẽ có ngày chúng tôi lớ lên, đôi cánh ước mơ sẽ càng chắc chắn để vũng bước bay vào một thế giới, không gian rộng lớn hơn nữa.
Quê tôi vào buổi tối rất nhộn nhịp. Nhà nào nhà nấy đều trờ chuyện vui vẻ khi ăn cơm. Xong rồi thì tụ lại, quây quần bên nhau, kể những câu chuyện ha cho mọi ngừoi cùng nghe. Đôi lúc cả xóm tôi tụ tập lại vào một ngôi nhà nào đó, rồi bàn bạc một vấn đề nào đó, xong rồi thì tổ chức những trò chơi, để giải toả bớt đi sự mệt nhọc sao một ngày làm việc. Phải nói là ngừoi dân nơi đây rất gần gũi, hoà thuận với nhau. Làng tôi nổi tiếng là một trong những nơi thanh bình nhất, khác hẳn với thành phố ồn ào, nào.
Nhưng rồi tôi cũng phải rời xa nơi này, rời xa cái nơi giống như từng miếng thịt, giọt máu trong tôi vậy. Trong lòng tôi đau xót vô cùng. Những kỉ niệm về tuổi thơ, kí ức của tôi về nơi này đã khắc ghi sâu vào trong tôi, khắc ghi vào tâm hồn, tuổi thơ này. Đã gần năm nay tôi chưa về lại thăm quê. Tôi biết quê mình thay đổi nhiều lắm, đẹp hơn, phát triển hơn, cuộc sống con người cũng ổn định hơn. Nhưng có một điều tôi chắc rằng, sự bình yên, ấm áp của làng quê, sự chân chất, mộc mạc của con người nơi đây không bao giờ thay đổi cũng như tình yêu tôi dành cho quê, chân thành và gắn bó.
Có lẽ những lời văn trên không thể diễn tả hết tình yêu tôi dành cho quê, nhưng đối với một người con xa xứ như tôi, đó là những ký ức đẹp tôi mãi khắc ghi trong lòng.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500K