Nghĩ lại chuyện lúc trước làm trên trần gian, đúng thật mẹ con tôi quá tàn nhẫn, xấu xa nên bây giờ mời phải rơi vào địa ngục chịu cực hình thế này. Tôi thật ân hận.
Tấm là chị em cùng cha khác mẹ với Tôi. Khi cha và mẹ Tấm qua đời, Tấm ở với mẹ con tôi. Hai mẹ con tôi đối xử với Tấm rất cay nghiệt. Một hôm dì bảo Tấm và Tôi đi bắt cá, ai bắt được nhiều sẽ được thưởng yếm đỏ. Tấm bắt được một giỏ cá đầy nhưng bị Tôi lừa trút vào giỏ của mình. Tấm khóc. Bụt hiện ra bảo Tấm đem con cá bống còn sót lại về nuôi. Khi cá lớn, mẹ con Tôi rình bắt cá làm thịt ăn. Tấm lại khóc. Bụt bảo đem xương cá bỏ vào bốn lọ rồi chôn dưới chân giường. Đến ngày vua mở hội, Bụt bảo Tấm đào bốn lọ ấy lên để lấy quần áo đẹp đi dự hội. Tấm nghe lời, quả nhiên có quần áo, ngựa đẹp và cả đôi giày thêu xinh xắn. Trên đường đi hội Tấm làm rơi một chiếc giày. Vua nhặt được, liền đem chiếc giày đó cho mọi người ướm thử, bảo rằng ai ướm vừa chân sẽ được vua lấy làm vợ. Mọi người nô nức chen nhau thử, nhưng chẳng ai ướm vừa chân cả. Đến lượt mình, Tấm mang vừa như in, liền được vua rước vào cung làm vợ.
Ngày giỗ cha, Tấm về nhà soạn cỗ cúng. Mẹ con Tôi lừa Tấm leo lên cây cau rồi đốn ngã cây làm Tấm chết, rồi Tôi vào cung thay Tấm. Tấm chết hóa thành chim vàng anh, suốt ngày quanh quẩn bên vua, Tôi liền bắt chim làm thịt ăn. Lông chim vàng anh biến thành cây xoan đào, Tôi liền đốn cây xoan đào, lấy gỗ làm khung cửi. Lại đốt khung cửi rồi đem tro đổ thật xa. Từ đống tro ấy mọc lên một cây thị, trên cây có một quả thật to. Một bà lão đem quả thị đó về nhà, nâng niu vô cùng. Từ trong quả thị, Tấm chui ra, giúp đỡ bà cụ làm việc nhà. Bà cụ rình thấy, liền chạy vào ôm chầm Tấm và xé bỏ vỏ quả thị. Từ đó hai bà cháu sống với nhau rất đầm ấm. Một hôm vua vào quán nước của bà cụ, nhìn thấy miếng trầu do Tấm têm mà nhận ra vợ. Tấm theo vua trở về cung, trừng phạt mẹ con Tôi, rồi sống hạnh phúc trong cung.
Bài học: Con người sống luôn phải tốt bụng, thật thà, giúp đỡ mọi người xung quanh. Nếu bạn là một người xấu, ắt hẳn sau này sẽ phải chịu quả báo.