Con người sinh ra trên cuộc đời này không phải chỉ là những thực thể tồn tại mà là những cá thể “sống”. Nhưng câu hỏi đặt ra muôn thủa cho sự sống ấy của con người đó là sống thể nào để đáng quý nhất và câu trả lời đó chính là “Chỉ có sống vì người khác mới là cuộc sống đáng quý".
Nếu coi thế giới là một dạng vật chất thì mỗi con người là một hạt phân tử bé nhỏ tồn tại thống nhất và hỗ trợ lẫn nhau trong sự tồn tại của vật chất to lớn ấy. Con người từ khi sinh ra đã có những rành buộc nhất định về mối quan hệ với những người xung quanh. Chúng ta không độc lập riêng rẽ mà tồn tại, chúng ta sống và dung hòa trong các mối quan hệ ấy. Và vì vậy, từ khi sinh ra con người đã định là không thể sống như cách loài thú sống theo bản năng, hành động vì mục đích sinh tồn của bản thân mình. Con người không thể sống chỉ vì bản thân mình mà còn sống vì người khác. Nếu sống cho riêng mình tức là vì mục đích của một cuộc đời riêng tư, muốn thỏa mãn nhu cầu riêng của bản thân mình và không hề nghĩ đến người khác. Đó là lối sống ích kỉ, sống chỉ biết ôm khư khư lấy quyền lợi về bản thân mình hay sống một cách buông thả chỉ để thỏa mãn bản thân mình. Một cuộc sống như vậy không bao giờ có thể tạo ra những giá trị quý giá cho con người, cho xã hội, không thể khiến cho xã hội phát triển, con người sống tốt đẹp hơn. Một cuộc sống ích kỉ như vậy thì không phải là một cuộc sống đáng trân trọng. vforum.vn Cuộc sống đáng trân trọng phải là cuộc sống vì người khác, hướng tới những giá trị xã hội nhân văn tốt đẹp, một cuộc sống quan tâm đến hạnh phúc của mọi người, sống không chỉ để cho mình mà còn là cho người, làm nên những giá trị tốt đẹp cho người khác. Và đây là cuộc sống mà xã hội đáng giá cao bởi không phải ai cũng có đủ tấm lòng để có thể sống vì người khác, gạt bỏ những vị kỉ cá nhân để tạo nên những giá trị tốt đẹp cho con người, cho xã hội.
Sống vì người khác thực ra không phải là điều gì quá cao xa với khả năng của mỗi chúng ta. Mỗi chúng ta đều có thể giúp đỡ một người nào đó theo khả năng của mình, đem những giá trị tốt đẹp đến cho xã hội bằng cách sống có ích, sống tử tế trong cuộc đời này. Những điều ấy góp phần làm cho xã hội tốt đẹp hơn đồng thời cũng làm cho bản thân mình sống hạnh phúc hơn.
Thử tưởng tượng nếu xung quanh ta toàn là những con người ích kỉ, chỉ biết sống vì mình, không bao giờ chú ý hay coi trọng thái độ hay hạnh phúc của những người xung quanh thì cuộc sống quanh ta sẽ ngột ngạt, chán ngán bao nhiêu? Và nếu thế giới chỉ toàn là những con người như vậy thì có lẽ sẽ chẳng bao giờ có khái niệm về tình yêu thương ra đời và khi ấy, trên thế giới hoàn toàn mất đi gắn kết vì mỗi người chỉ lo cuộc sống riêng của mình và không bao giờ chịu hy sinh hay sống vì người khác. Một thế giới như vậy thật tù đọng, thiếu tình người. Đã từng có một câu nói: “Người hạnh phúc nhất là người mang lại hạnh phúc cho nhiều người nhất”, phải chăng cuộc sống mà khiến cho con người cảm thấy thỏa mãn nhất không phải là cuộc sống chạy theo nhu cầu cá nhân mình mà là một cuộc sống có thể đem lại những giá trị tốt đẹp cho người khác? Tuy nhiên, con người chúng ta cũng là một bản thể riêng biệt, mỗi người đều có những xứ mệnh và hành trình cuộc đời riêng, không thể lúc nào cũng mãi sống vì người khác mà có đôi khi cần sống cho chính bản thân mình nữa.
Ngay hôm nay, hãy khiến cho cuộc sống của mình đáng quý bằng cách gạt bỏ lòng vị kỉ và sống vì người khác. Và một ngày kia ta sẽ nhận ra ta đã sống những ngày tháng thật đáng trân trọng và sẽ chẳng bao giờ hối hận vì mình đã từng sống vị tha.