Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết một bài văn nghị luận xã hội về một danh ngôn hoặc một tư tưởng đạo lí. Trình bày suy nghĩ của em về câu danh ngôn "Hạnh Phúc là cho và sống vì người khác"

2 trả lời
Hỏi chi tiết
1.353
1
0
Phạm Thu Thuỷ
07/03/2019 22:08:14
1. Mở bài
- Hạnh phúc, đó là mục đích mà cả nhân loại hằng ao ước qua muôn đời. Tuy nhiên, hạnh phúc là gì? Sống như thế nào để có hạnh phúc? Đó vẫn là những câu hỏi mà con người vẫn luôn tìm lời giải đáp.
- Đi-đơ-rô, một trong những nhà văn, nhà tư tưởng lớn của nước Pháp thế kỉ XVIII, đã trả lời cho câu hỏi đó: “Người hạnh phúc nhất là người đem đến hạnh phúc cho nhiều người nhất” . Câu trả lời gợi cho chúng ta nhiều suy nghĩ.
2. Thân bài
a) Giải thích
- Hạnh phúc là gì?
+ Là sự thỏa mãn những khao khát trong đời sống từ vật chất đến tinh thần, là sự thành công sau những thất bại để đạt được một múc đích đã đặt ra cho một chặng đường hay cả cuộc đời.
+ Là sự mãn nguyện của tâm hồn, cảm nhận tự bằng lòng về mình, cảm thấy mình đã sống đúng với ý nghĩa của sự sống.
- Nội dung câu nói: Hạnh phúc là biết cống hiến, trao tặng niềm vui, nụ cười, thậm chí biết hi sinh vì người khác. Câu nói muốn khẳng định con đường để có được hạnh phúc đó là đi chia sẻ hạnh phúc.
b) Bàn luận
(1) Làm thế nào để đem đến hạnh phúc cho nhiều người nhất?
- Làm được những việc to lớn, có được những thành tựu vĩ đại, thỏa mãn được niềm mong của một số lượng đông đảo con người, cho cả nhân loại hay cho cả một dân tộc. (Một nhà phát minh ra thứ thuốc chữa được một căn bệnh nan y đã từng gây ra đau khổ hay cái chết cho hàng triệu người; một bậc anh hùng giải phóng dân tộc mình khỏi vòng nô lệ.)
- Trong cuộc sống bình thường, biết hết lòng giúp đỡ những người xung quanh, giảm bớt những phiền muộn khổ đau, đó là những điều mà bất kì ai, nếu mong muốn thì đều có thể làm được, không phải một lần nào, mà trong suốt cả cuộc đời. Paxtơ hạnh phúc trong lần đầu tiên cứu một em bé khỏi bệnh dại, rồi tìm ra các thứ vắc-xin để từ đó chủng ngừa được bao nhiêu thứ bệnh hiểm nghèo mà loài người trước đó bó tay (bệnh dại, bệnh đậu mùa, bệnh uốn ván…)… Một bà xơ để cả cuộc đời săn sóc người bệnh nơi những trại phong, làm giảm nỗi đau cả thể xác lẫn tinh thần cho những người đã tuyệt vọng.
- Đôi khi hạnh phúc còn là sự quên mình, xả thân vì người khác
- Nói “nhiều nhất” không ngụ ý nhắc đến một con số tuyệt đối nào, là hàng vạn hay hàng triệu, mà chính là nói đến khả năng cao nhất trong hoàn cảnh và khả năng của từng người. Bất kì ai cũng có thể đem lại hạnh phúc cho nhiều người nhất.
(2) Vì sao người đem lại hạnh phúc cho nhiều người là người hạnh phúc nhất?
- Khi ta quan tâm, mang niềm vui, tình yêu thương, hạnh phúc đến cho người khác sẽ làm cho chính lòng ta thêm ấm áp, thanh thản. Khi ấy, hạnh phúc cũng ở lại với chính ta.
- Khi mang hạnh phúc đến cho người khác, cá nhân sẽ trở nên vị tha, nhân ái, có trách nhiệm, lương tâm hơn, tức là tự hoàn thiện nhân cách, đồng thời tạo nên những mối liên hệ tình cảm tốt đẹp với những cá nhân khác.
- Nếu đem lại hạnh phúc cho nhiều người khác thì sẽ được mọi người yêu thương, tôn trọng, quý mến. Người đó cũng sẽ cảm nhận được giá trị của bản thân trước xã hội, trước chính mình.
(3) Mở rộng, phản đề
- Đạo lí của Đi-đơ-rô đòi hỏi hành động tích cực: không chỉ yêu thương mà còn “đem lại hạnh phúc” cho nhiều người. Đạo lí đó đòi hỏi sự quên mình, lấy hạnh phúc của mọi người làm hạnh phúc của mình, có thể xả thân vì hạnh phúc của mọi người.
- Người hạnh phúc thực sự không phải là người ban phát tình yêu thương cho người khác mà tình yêu thương ấy phải chân thành, xuất phát tận đáy lòng mình.
- Phê phán những người sống ích kỉ, vô cảm, dửng dưng với nỗi đau đồng loại, chỉ biết thu vén cho lợi ích của cá nhân mình; những người sống chỉ biết “nhận” mà không biết “cho”; những kẻ lấy sự bất hạnh của người khác làm hạnh phúc của mình.
c) Bài học nhận thức và hành động
- Đi-đơ-rô đã khẳng định một lẽ sống đúng, rất tốt đẹp: Hạnh phúc của mỗi người phải gắn liền với hạnh phúc của người khác, phải bắt đầu từ hạnh phúc của người khác, tùy thuộc vào hạnh phúc của người khác. Đây cũng là lí tưởng cuộc cách mạng mà Đi-đơ-rô đã góp phần tạo nên.
- Hành động: tuổi trẻ cần chăm lo rèn đức luyện tài, bên cạnh trau dồi tri thức cần không ngừng rèn luyện, tu dưỡng đạo đức để trở thành người có ích cho xã hội; đồng thời, cần sống chan hòa, biết yêu thương, chia sẻ với con người trong cuộc sống.
3. Kết bài
- Ít nhất một lần trong đời, bất kì ai cũng từng tự đặt mình trước câu hỏi: Hạnh phúc là gì? Sống như thế nào để có hạnh phúc?
- Hãy một lần nghĩ như Đi-đơ-rô, làm như Đi-đơ-rô. Biết đâu, bạn sẽ tìm được câu trả lời cho câu hỏi đó.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Quỳnh Anh Đỗ
08/03/2019 07:43:26
Đề 1: Trong cuộc sống, nhân cách và đạo đức muôn đời là thước đó giá trị của nỗi người chúng ta. Chính vì lẽ đó chăng mà từ ngàn đời nay, ông cha ta đã luôn chú trọng việc giáo dục đạo đức cho cháu con mình? Như vậy, việc tu dưỡng đạo đức của bản thân trong đời sống hằng ngày đã trở thành những bài học quý giá mà chúng ta cần phải thấm nhuần. Và "Đói cho sạch, rách cho thơm" - một câu tục ngữ quen thuộc đã cho chúng ta thấy rằng cuộc sống dù : khó khăn, thiếu thốn, khó khăn đến đâu thì chúng ta nhất thiết luôn phải sống sao cho trong sạch, sao cho giữ gìn được nhân cách và phẩm chất của chính bản thân mình. Vậy nhân cách là gì? Tại sao chúng ta phải gìn giữ nhân cách bản thân? Là những điều ta cần tìm hiểu trong câu tục ngữ này.
Trước hết, ta có thể hiếu câu tục ngữ là một lời khuyên về việc ăn, cách mặc của con người. Đó là dù bản thân có đói đến đâu chăng nữa thì ta cũng phải biết ăn uống cho hợp vệ sinh - "đói cho sạch"; quần áo tuy có cũ nhường nào cũng vẫn còn sử dụng được thì ta phải chú ý ăn mặc sao cho sạch sẽ, tinh tươm "rách cho thơm". Nhưng sâu xa trong câu tục ngữ này, ngoài việc nhắc nhở cháu con trong cách ăn, mặc, cha ông ta còn nhắn nhủ một lời khuyên quý báu về lối sống, về cách gìn giữ đạo đức, nhân cách của bản thân con người thông qua lối nói ẩn dụ. Cặp hình ảnh " đói - rách" là nói về hoàn cảnh sinh dộng của con người còn rất khó khăn, thiếu thốn nhiều về mặt vật chất.; còn “sạch - thơm" là cặp hình ảnh nói về nhân cách, đạo đức và phẩm chất của con người. Như vậy, ta có thể khẳng định được rằng, nguyên cả câu tục ngữ là một lời khuyên cho mọi người về việc gìn giữ nhân phẩm bản thân trong bất kì hoàn cảnh nào của cuộc sống.
Vậy thế nào là nhân cách? Nói chung, nhân cách là những đức tính tốt đẹp của con người và phải phù hợp với chuẩn mực đạo đức mà xã hội quy định như lòng biết ơn, sự hiếu thảo, lòng dũng cảm, tính kiên trì, tinh thần yêu nước...
Thế tại sao còn người phải giữ gìn nhân cách của mình? Đầu tiên, đó là bởi chính nhân cách là thước đó giá trị của mỗi con người, khẳng định vị trí của gười đó trong cộng đồng xã hội. Chẳng phải vậy sao mà xã hội luôn trân trọng, yêu quý và tôn vinh những người có nhân cách, có đạo đức tốt đẹp. Từ đó mà luôn lấy họ làm tấm gương sách để răn dạy cháu con mình noi theo.Thật vậy, lịch sử chẳng bao giờ quên tôn vinh những tấm gương con người có nhân cách, đạo đức đáng khâm phục, và tiêu biểu chính là người thầy đạo cao, đức trọng Chu Văn An. Thầy đã đem nhân học suốt cuộc đời mình để truyền dạy cho tất cả học trò để rồi cho đến cả một con vật, do quá kính trọng thầy nên đã hóa thành người mà đến theo học lớp thầy dạy. Năm tháng trôi qua nghe thầy giảng đạo lí, nó đã được thầy cảm hóa. Tôn kính thầy, nghe lời giảng dạy của thầy mà thấm nhuần trong tim, nó đã phá luật trời, cho mưa xuống vùng nhiều năm hạn hán để người dân đỡ khổ, đỡ cực. Ngoài ra, thầy thuốc vị danh y Lê Hữu Trác cũng là một người như thế. Và tấm gương đạo đức ngời sáng về lòng kiên trì vượt mọi trở ngại, khó khăn của cụ đồ Nguyễn Đình Chiểu cũng cần chúng ta phải nhắc đến. Bên cạnh đó, trong tài cầm quân đánh giặc, thao lược trong chiến trận, Trần Hưng Đạo quả thực là một đại tướng tài giỏi. Và còn rất nhiều tâm gương ngời sáng khác trong thực tế cuộc sông của chúng ta hiện tại... Tuy nhiên, bên việc tôn vinh những con người như vậy, xã hội ta cũng luôn lên án những kẻ thiếu đạo đức, coi nhân phẩm của mình nhẹ hơn tiền tài, vật chất... Đặc biệt trong thời đại ngày nay cũng có không ít kẻ hám tiền, tham quyền rồi làm những nhiễu nhân dân bằng cách tham nhũng nhận hối lộ... khiến cho đất nước ngày một thêm nghèo.
Mặt khác, nhân cách trong bản thân mỗi người thường được biểu hiện qua hành động và việc làm của họ. Chính vì thế mà, người ta có thể dùng hành động để làm ra tiền bạc nhưng chắc chắn ko thể dùng tiền bạc mua nhân cách bản thân mình. Cụ thể, với một kẻ đã vào tù vì những hành động phi pháp của anh ta thì tất nhiên, anh ta chẳng thế dùng tiền để mua chuộc mọi người làm mờ đi quá khứ lỗi lầm ấy được... Mà anh ta chỉ có thể làm lại chính mình bằng những việc làm tốt đẹp, bằng những cố gắng thay đổi bản thân của chính con người anh thôi. Hơn nữa, trong thực tế con người chúng ta thường có một thói quen xấu khá phổ biến là "Đói ăn vụng, túng làm liều”. Nghĩa là, khi ở trong hoàn cảnh quá khó khăn, đói khổ mà ko tìm ra giải pháp và lối thoát cho mình con người thường không còn tỉnh táo để suy sét về hành động của bản thân mà lại sinh ra thói trộm cắp nhằm giải quyết cái đói, cái khát trước mắt nên vì thế mà đánh mất nhân cách của bản thân. Ngoài ra, trong xã hội hiện tại còn : một số cá nhân thích đua đòi theo bè bạn để đúng với thời thượng, đẳng cấp. Họ ăn chơi xa hoa, coi trọng vật chất, tiền tài, danh vọng hơn cả phẩm giá của bản thân mình, chính thế mà những người này sẵn sáng bán rẻ nhân phẩm vì những mục đích xa xỉ. Vậy ra những việc làm tai hại như thế đâu chỉ ảnh hưởng trực tiếp tới họ - bản thân những người gây ra như bị bè bạn khinh rẻ, bị mọi người lánh xa, bị luật pháp trừng trị nghiêm khắc mà còn ảnh hưởng rất xấu tới xã hội, tới cộng đồng khi gây mất trật tự, an ninh và cũng còn muôn vàn tệ nạn xã hội khác nữa...
Và chúng ta cũng biết rằng, từ xưa đến nay, việc giữ gìn nhân cách, phẩm chất đã trở thành một truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta, dân tộc Việt Nam anh hùng. Chính thế mà chúng ta luôn phải tiếp thu, biết kế thừa và phát huy để mãi mãi gìn giữ vẻ đẹp này của dân tộc. Như vậy, để lời khuyên về nhân cách luôn được truyền lưu cho các thế hệ mai sau, các thể loại văn học dân gian đã đúc kết đưa ra những bài ca dao, các câu tục ngữ thực sự ý nghĩa như bài ca dao "Con cò mà đi ăn đêm" hay "Giấy rách phải giữ lấy lề", "Chết vinh hơn sống nhục", "Chết đứng hơn sống quỳ"... cũng là những câu tục ngữ thực sự thâm thúy. Và đặc biệt nhất có lẽ là lời dạy của Chủ tịch Hồ Chí Minh kính yêu của chúng ta, người đã bảo: "Có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó. Có tài mà không có đức thì là người vô dụng”.
Tóm lại, câu tục ngữ "Đói cho sạch, rách cho thơm” mãi mãi là một lời khuyên đúng đối với tất cả mọi người trong mọi thời đại. Vì một lẽ rằng: nhân cách chính là tài sản vô giá mà chúng ta cần phải biết coi trọng, giữ gìn và thường xuyên rèn giũa. Chúng ta cần sống một cách chân thật với mình, với mọi người, sống trong sạch, lương thiện để bản thân ta là một người tốt. Điều đó không chỉ đem lại lợi ích cho chính bản thân ta mà còn góp phần đảm bảo cuộc sống tốt đẹp chung cho tất cả mọi người. Để gìn giữ nhân cách cho bản thân, thực sự có rất nhiều cách nhưng có lẽ phổ biên nhất là việc siêng năng, cần cù, và chăm chi học tập là những đức tính mà trước tiên ta phải chú ý đến.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 9 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư