Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Trình bày suy nghĩ của em về vấn đề tranh giành và nhường nhịn

8 trả lời
Hỏi chi tiết
7.258
9
8
Trần Thị Huyền Trang
23/04/2017 13:38:32
Trong cuộc sống hàng ngày, quan hệ giữa người với người đều có mặt tốt và mặt xấu.  Xã hội cũng thế, trong thời đại từ xưa đến nay, dân tộc ta có truyền thống tương trợ lẫn nhau, giúp đỡ nhau khi khó khăn nhưng bên cạnh đó vẫn có nhiều trường hợp tranh giành nhau một đồ vật hay tình cảm đáp ứng quyền lợi nhu cầu cho cá nhân mình. Vậy các bạn nghĩ sao về vấn đề này?

Tranh giành và nhường nhịn là như thế nào? Tranh giành là đấu tranh bằng lí lẽ hoặc hành động để giành lấy một đồ vật hay một thứ gì đó bao hàm cả vật chất, tinh thần, tình cảm từ một người nào đó. Tất cả đều xuất phát từ lòng ham muốn và tham lam của mỗi con người. Còn nhường nhịn là chịu thiệt về mình, không tranh chấp với ai, đây là thái độ sống được đề cao.

Vậy biểu hiện của tranh giành và nhường nhịn là gì? Trong mối quan hệ bạn bè, chúng ta nên giúp đỡ tương trợ lần nhau mỗi khi gặp khó khăn, không nên vì lợi ích cá nhân mình mà tranh giành những thứ vô bổ, vô giá trị để huỷ hoại tình bạn vốn cao quý và đẹp đẽ. Trong gia đình, anh em nên hoà thuận với nhau không vì những chuyện nhỏ nhặt mà khiến cho anh em tương tàn. Ngoài xã hội cũng thế, nên nhường nhau khi xếp hàng, khi tham gia giao thông tránh gây mâu thuẫn để xảy ra những chuyện đáng tiếc.

Ta có thể hiểu sâu hơn về vấn đề này như thế nào? Tuy tranh giành là không nên nhưng ta vẫn có thể tranh giành nếu như việc đó đem lại lợi ích cho mọi người, cho đất nước; ta nên tự hào vì lịch sử nước ta đã có những vị anh hùng, những vị tướng kiệt xuất đã đúng ra đấu tranh bảo vệ đất nước trước âm mưu xâm lược của nhà Hán, Tống, Mông – Nguyên,... như Trần Hưng Đạo, Quang Trung.... Nhường nhịn tuy là điều cần thiết cho cuộc sống, nhưng không phải lúc nào ta cũng chịu phần thiệt về mình. Như trong công việc, nếu ta có khả năng hoàn thành nhưng, nhường nhịn người khác sẽ làm tổn bao nhiêu công sức và tiền của mà không đạt hiệu quả gì cả.

Tóm lại, tranh giành và nhường nhịn là điều rất cần thiết trong cuộc sống hôm nay. Riêng bản thân em sẽ nhường nhịn các bạn em mà em thấy họ thật sự cần như-em sẽ nhận những công việc thầy cô giao cho theo khả năng của mình.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
6
4
Trần Thị Huyền Trang
23/04/2017 13:39:27
Lập dàn ý chi tiết
I. Mở bài:
Từ xa xưa ta đã có câu: “Một điều nhịn, chín điều lành”. Nhưng trong xã hội phát triển như tên lửa hiện nay, không chỉ có vấn đề nhường nhịn mà tồn tại song song với nó còn là vấn đề tranh giành. Vậy chúng ta suy nghĩ gì về hai vấn đề này?

II. Thân bài:
1. Giải thích:
- "Tranh giành" là giành giật, vơ vét lấy công sức, thành quả của người khác về phần mình. 

- "Nhường nhịn" là chấp nhận để người khác hơn mình, là thái độ hoà nhã không có ý định tranh giành hơn thua. Nhường nhịn là sự thông cảm, tha thứ cho nhau trong giao tiếp ứng xử để cuộc sống tốt đẹp hơn.

2. Biểu hiện:
- “Tranh giành” và “nhường nhịn” là khái niệm luôn đối lập với nhau. Nhưng chúng có cùng điểm chung là cùng thể hiện qua hành động, lời nói, giao tiếp từ trong gia đình, đến ngoài xã hội. 

- Ngay từ nhỏ, khi còn sống với gia đình, ta giành nhau từ cái kẹo hay đơn giản chỉ có chỗ ngồi. Rồi từ cái nhỏ đó cứ lớn dần lên. Khi ra ngoài xã hội, những cái nhỏ đó trở thành một tính xấu là ích kỉ, giành giật những thứ không phải của mình. Còn ngược lại, nếu từ nhỏ, ta đã biết nhường nhịn người khác thì lớn lên sự nhường nhịn đó đã trở thành sự yêu thương, chia sẻ, giúp đỡ mọi người dù ta không quen biết. 

- Từ thời nguyên thủy xa xưa không hề có sự tranh giành hay nhường nhịn. Họ tạo được ra của cải vật chất thì họ được dùng. Nhưng từ khi xã hội có giai cấp, có sự phân biệt giàu nghèo thì sự tranh giành, nhường nhịn bắt đầu xuất hiện. Khi những địa chủ, lãnh chúa tìm mọi cách lấy đi ruộng đất của nông dân thì nhiều người nông dân đã biết yêu thương, đùm bọc, bảo vệ lẫn nhau. Sự tranh giành, nhường nhịn ra đời từ đó.

3. Bàn luận:
- "Tranh giành", "nhường nhịn" là hai mặt, hai khái niệm trái ngược nhau, đối lập nhau. Chỉ vì quyền lợi cá nhân mà vơ vét sức lao động của người khác, thể hiện rõ sự ích kỉ, tư lợi bản thân. Chỉ vì quyền lợi cá nhân về vật chất, họ tranh giành nhau bằng cách này, cách nọ để đạt được. Sự tranh giành làm con người trở nên ích kỉ, làm xấu đi nhiều mối quan hệ. Vậy liệu sự tranh giành có tốt hay không? Không, sự tranh giành không hề tốt mà nó là mặt xấu của xã hội bởi nó mang đến những điều không có lợi cho bất kì ai.

- Ngược lại, nhường nhịn là sự chia sẻ cảm thông với người khác. Người biết nhường nhịn không màng tới vật, họ không vì quyền lợi cá nhân mà là vì mọi người xung quanh. Bởi họ biết nhường nhịn nhau, biết chia sẻ cho người khác. Vậy nếu ta biết nhường nhịn hơn là cứ tranh giành nhau thì chắc chắn xã hội này sẽ tốt đẹp hơn.

- Từ lâu, ông cha ta đã dạy rằng: “Lá lành đùm lá rách – lá rách ít đùm lá rách nhiều”. Sống ở trên đời không thể lúc nào cũng sung túc, ai cũng phải có lúc gặp khó khăn. Vậy nên trong một cộng đồng phải biết đùm bọc nhau, yêu thương, chia sẻ với nhau. “Một điều nhịn, chín điều lành”, điều đó đã khuyên chúng ta nên nhường nhịn nhau sẽ tránh gặp những điều bất hòa. Nạn đói năm 1945, hơn hai triệu người đã chết vì đói. Bác Hồ đã khơi dậy phong trào “Hũ gạo chống đói” để giúp đỡ những người đang đói. Mỗi ngày, Bác nhịn một bữa trưa đẻ góp gạo chống đói. Truyền thống nhường nhịn tốt đẹp vẫn luôn tồn tại đến tận bây giờ . Gần đây nhất, cả nước ta đã ủng hộ tiền cho những người nghèo qua quỹ ủng hộ người nghèo. Tuy có những người đóng góp không nhiều, nhưng thể hiện sự chia sẻ, đùm bọc nhau. Đó chính là biểu hiện của sự nhường nhịn. Nếu bạn để ý đọc kĩ ở mỗi số báo “An ninh thế giới”, đều thấy có một phần mục nhỏ dành để nói lời cảm ơn tới những người hảo tâm góp tiền làm từ thiện.

4. Ý kiến đánh giá:
Quan niệm: tiền bạc, quyền lợi được một số người coi là tất cả. Như vậy, liệu cứ tranh giành mãi thì có tốt hay không? Chúng ta phải làm gì để sự nhường nhịn nhiều hơn?

Trong cuộc sống, có quá nhiều người chỉ biết nghĩ tới bản thân mình và coi thường người khác. Họ ích kỉ và nghĩ rằng chỉ họ mới đáng có đủ mọi thứ mà thôi. Vậy làm thế nào để ý nghĩ ích kỉ đó giảm đi? Chúng ta nên hướng bản thân mình vào lối sống đẹp, cách sống đẹp ấy là không vì bản thân, mà vì mọi người. Ta cần biết nhường cơm sẻ áo cho người khác. Hơn nữa, ta cần phải học nhường nhịn, học cách chia sẻ và học cả cách yêu thương con người. Bên cạnh đó, ta cần giáo dục cho trẻ em – tương lai của đất nước, để trẻ em thấy rằng các em cần phải biết nhường nhịn, chia sẻ với mọi người xunh quanh và không nên sống vì riêng mình – đó chính là hạnh phúc.

III. Kết bài:
Lối sống nhường nhịn và không tranh giành là một lối sống đẹp và cần phát huy. Chúng ta là những học sinh nên hướng về lối sống đẹp này.
3
2
Trần Thị Huyền Trang
23/04/2017 13:39:56
HƯỚNG DẪN LÀM BÀI
1. Mở bài
Tranh giành và nhường nhịn là 2 vấn đề có nhiều chuyện để bàn.

2. Thân bài
- Giải thích:
+ Tranh giành: giành giật, vơ vét lấy công sức, thành quả - của người khác về phần mình.
+ Nhường nhịn: là cho, chia sẻ công sức, thành quả của mình cho người có ít hơn mình.

- Bàn luận:
+ Tranh giành là biểu hiện của lòng tham, của lốì sống vị kỉ, vun vén cho lợi ích cá nhân; làm xấu đi mọi quan hệ xã hội.
+ Nhường nhịn là biểu hiện của tình thương, của lối sống mình vì mọi người; làm con người ngày càng lớn lên, hoàn thiện về nhân cách.
+ Chỉ biết giành mà không biết cho, biết nhường thì ắt sẽ tự giết chết mình trong sự cô lập của cộng đồng, của xã hội.
+ Mỗi người phải học cách nhường nhịn, cách sẻ chia và cách yêu thương con người.

3. Kết bài
Sống nhường nhịn, không tranh giành là lẽ sống cao đẹp cần vươn tới của mỗi người.
5
3
Ho Thi Thuy
23/04/2017 13:41:40
​I. Mở bài:
Từ xa xưa ta đã có câu: “Một điều nhịn, chín điều lành”. Nhưng trong xã hội phát triển như tên lửa hiện nay, không chỉ có vấn đề nhường nhịn mà tồn tại song song với nó còn là vấn đề tranh giành. Vậy chúng ta suy nghĩ gì về hai vấn đề này?
II. Thân bài:
1. Giải thích:
- "Tranh giành" là giành giật, vơ vét lấy công sức, thành quả của người khác về phần mình. 
- "Nhường nhịn" là chấp nhận để người khác hơn mình, là thái độ hoà nhã không có ý định tranh giành hơn thua. Nhường nhịn là sự thông cảm, tha thứ cho nhau trong giao tiếp ứng xử để cuộc sống tốt đẹp hơn.
2. Biểu hiện:
- “Tranh giành” và “nhường nhịn” là khái niệm luôn đối lập với nhau. Nhưng chúng có cùng điểm chung là cùng thể hiện qua hành động, lời nói, giao tiếp từ trong gia đình, đến ngoài xã hội. 
- Ngay từ nhỏ, khi còn sống với gia đình, ta giành nhau từ cái kẹo hay đơn giản chỉ có chỗ ngồi. Rồi từ cái nhỏ đó cứ lớn dần lên. Khi ra ngoài xã hội, những cái nhỏ đó trở thành một tính xấu là ích kỉ, giành giật những thứ không phải của mình. Còn ngược lại, nếu từ nhỏ, ta đã biết nhường nhịn người khác thì lớn lên sự nhường nhịn đó đã trở thành sự yêu thương, chia sẻ, giúp đỡ mọi người dù ta không quen biết. 
- Từ thời nguyên thủy xa xưa không hề có sự tranh giành hay nhường nhịn. Họ tạo được ra của cải vật chất thì họ được dùng. Nhưng từ khi xã hội có giai cấp, có sự phân biệt giàu nghèo thì sự tranh giành, nhường nhịn bắt đầu xuất hiện. Khi những địa chủ, lãnh chúa tìm mọi cách lấy đi ruộng đất của nông dân thì nhiều người nông dân đã biết yêu thương, đùm bọc, bảo vệ lẫn nhau. Sự tranh giành, nhường nhịn ra đời từ đó.
3. Bàn luận:
- "Tranh giành", "nhường nhịn" là hai mặt, hai khái niệm trái ngược nhau, đối lập nhau. Chỉ vì quyền lợi cá nhân mà vơ vét sức lao động của người khác, thể hiện rõ sự ích kỉ, tư lợi bản thân. Chỉ vì quyền lợi cá nhân về vật chất, họ tranh giành nhau bằng cách này, cách nọ để đạt được. Sự tranh giành làm con người trở nên ích kỉ, làm xấu đi nhiều mối quan hệ. Vậy liệu sự tranh giành có tốt hay không? Không, sự tranh giành không hề tốt mà nó là mặt xấu của xã hội bởi nó mang đến những điều không có lợi cho bất kì ai.
- Ngược lại, nhường nhịn là sự chia sẻ cảm thông với người khác. Người biết nhường nhịn không màng tới vật, họ không vì quyền lợi cá nhân mà là vì mọi người xung quanh. Bởi họ biết nhường nhịn nhau, biết chia sẻ cho người khác. Vậy nếu ta biết nhường nhịn hơn là cứ tranh giành nhau thì chắc chắn xã hội này sẽ tốt đẹp hơn.
- Từ lâu, ông cha ta đã dạy rằng: “Lá lành đùm lá rách – lá rách ít đùm lá rách nhiều”. Sống ở trên đời không thể lúc nào cũng sung túc, ai cũng phải có lúc gặp khó khăn. Vậy nên trong một cộng đồng phải biết đùm bọc nhau, yêu thương, chia sẻ với nhau. “Một điều nhịn, chín điều lành”, điều đó đã khuyên chúng ta nên nhường nhịn nhau sẽ tránh gặp những điều bất hòa. Nạn đói năm 1945, hơn hai triệu người đã chết vì đói. Bác Hồ đã khơi dậy phong trào “Hũ gạo chống đói” để giúp đỡ những người đang đói. Mỗi ngày, Bác nhịn một bữa trưa đẻ góp gạo chống đói. Truyền thống nhường nhịn tốt đẹp vẫn luôn tồn tại đến tận bây giờ . Gần đây nhất, cả nước ta đã ủng hộ tiền cho những người nghèo qua quỹ ủng hộ người nghèo. Tuy có những người đóng góp không nhiều, nhưng thể hiện sự chia sẻ, đùm bọc nhau. Đó chính là biểu hiện của sự nhường nhịn. Nếu bạn để ý đọc kĩ ở mỗi số báo “An ninh thế giới”, đều thấy có một phần mục nhỏ dành để nói lời cảm ơn tới những người hảo tâm góp tiền làm từ thiện.
4. Ý kiến đánh giá:
Quan niệm: tiền bạc, quyền lợi được một số người coi là tất cả. Như vậy, liệu cứ tranh giành mãi thì có tốt hay không? Chúng ta phải làm gì để sự nhường nhịn nhiều hơn?
Trong cuộc sống, có quá nhiều người chỉ biết nghĩ tới bản thân mình và coi thường người khác. Họ ích kỉ và nghĩ rằng chỉ họ mới đáng có đủ mọi thứ mà thôi. Vậy làm thế nào để ý nghĩ ích kỉ đó giảm đi? Chúng ta nên hướng bản thân mình vào lối sống đẹp, cách sống đẹp ấy là không vì bản thân, mà vì mọi người. Ta cần biết nhường cơm sẻ áo cho người khác. Hơn nữa, ta cần phải học nhường nhịn, học cách chia sẻ và học cả cách yêu thương con người. Bên cạnh đó, ta cần giáo dục cho trẻ em – tương lai của đất nước, để trẻ em thấy rằng các em cần phải biết nhường nhịn, chia sẻ với mọi người xunh quanh và không nên sống vì riêng mình – đó chính là hạnh phúc.
III. Kết bài:
Lối sống nhường nhịn và không tranh giành là một lối sống đẹp và cần phát huy. Chúng ta là những học sinh nên hướng về lối sống đẹp này.
3
1
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
23/04/2017 13:58:05
Cha ông xưa từng khuyên: “Một điều nhịn là chín điều lành”. Có lẽ, có lời khuyên ấy cũng là bởi trong cuộc sống có quá nhiều biểu hiện của sự tranh giành. Tranh giành - nhường nhịn, hai vấn đề không phải là mới nhưng cũng không hề cũ. Vậy tranh giành là gì? Thế nào là nhường nhịn? Tranh giành là giành giật, vơ vét lấy công sức, thành quả của người khác về phần mình. Còn nhường nhịn thì ngược lại. Nhường nhịn là cho, chia sẻ công sức thành quả của mình cho những người có ít hơn mình. Tranh giành là biểu hiện của lòng tham, của lối sống vị kỉ, vun vén cho lợi ích cá nhân; còn nhường nhịn là biếu hiện của tình thương, của lối sống mình vì mọi người. Nhìn vào những biểu hiện của từng người qua hành động, lời nói, cách giao tiếp từ trong gia đình đến ngoài xã hội, chúng ta cũng có thể hiểu được rất rõ người ấy sống thế nào. Lúc bé, tranh nhau một cái kẹo ngon, một chỗ ngồi tốt... Dẫu rất đơn giản nhưng đã là mầm mống của một thói xấu. Không được uốn nắn, tính xấu áy cứ thê lớn dần lên. Đứa trẻ ngày nào tranh kẹo, tranh chỗ ngồi đó rất dễ trơ nên một kẻ ích kỉ, lúc nào cũng chăm chăm đến quyền lợi bản thân, tìm mọi cách vơ vét sức lao động của người khác, giành giật những cái vốn không phải của mình, vẫn còn đó một con Cám lười biếng, tham lam mà ông cha ta đã từng khắc ghi trong cổ tích. Từ chỗ cướp giỏ tôm tép của cô Tấm để giành yếm đào, lòng tham cứ thê lớn lên, nó còn cướp cả niềm vui tinh thần của Tấm, cướp cả hạnh phúc của Tấm nữa. Thật đáng sợ! Còn ngược lại, nếu từ bé, ta đã biết nhường nhịn người khác thì khi lớn lên, sự nhường nhịn đó sẽ trở thành sự thương yêu, chia sẻ, biết giúp đỡ mọi người ngay cả những người ta không quen biết. Cô Tấm ngày xưa đã biết nhường bớt phần cơm ít ỏi của minh đế mang ra cho cá bống. Một việc làm thật nhỏ nhưng ta hiểu được tình yêu thương trong trái tim cô dào dạt chừng nào. Để rồi, mỗi ngày mới hôm nay, ta lại thật vui khi được biết đến những tấm lòng vàng biết đùm bọc yêu thương, nhường cơm sẻ áo cho những người gặp hoạn nạn, khó khăn. Thật thơm thảo và đáng quý làm sao nhừng nghĩa cử cao đẹp ấy! Tranh giành, nhường nhịn là hai mặt, hai khái niệm trái ngược nhau. Sự tranh giành làm cho con người trở nên ích kỉ, làm xấu đi nhiều mối quan hệ trong xã hội. Ngược lại, nhường nhịn là sự chia sẻ cảm thông, làm cho con người lớn lên, hoàn thiện hơn về nhân cách. Đó là một phẩm chất cần có của con người mới trong xã hội hôm nay, những con người không chỉ hạnh phúc khi được nhận mà còn biết hạnh phúc khi được trao ban. Một đồng tiền kinh doanh là đồng tiền sinh lợi, một ánh lửa sẻ chia là ánh lửa lan toả, đôi môi có hé mở thì mới mong nhận được nụ cười. Chỉ biết nhận mà không biết cho, chỉ biết tranh giành mà không biết nhường nhịn thì rồi cũng sẽ như cái biển chết, sẽ tự giết chính mình trong sự cô lập của mọi người, của xã hội. Vậy mà, thật đáng buồn, khi bên cạnh những tấm lòng vàng, nhừng con người biết sống vì người khác, vẫn còn không ít những kẻ chỉ biết nghĩ tới bản thân mình. Nói điều này âu cũng là để mỗi người tự dặn lòng sông sao cho phải, cho hợp với lẽ sống làm người. Mỗi người nên hướng bản thân vào lối sống đẹp. Ta cần biết nhường cơm sẻ áo cho người khác. Hơn nữa, ta cần phải học cách nhường nhịn, học cách sẻ chia và học cả cách yêu thương con người. Tự giáo dục mình thôi chưa đủ mà phải có ý thức giáo dục những người khác, đặc biệt là những người nhỏ tuổi hơn ta. Cha mẹ giáo dục con cái thầy giáo dục trò, anh chị giáo dục em út, người lớn giáo dục người bé... Mỗi người phải thực sự là một tấm gương sáng về thái độ sống biết nhường nhịn, biết yêu thương thì mới thực sự tạo nên cuộc sống tốt đẹp. Hãy biết sống nhường nhịn và không tranh giành! Đó là lẽ sống của mỗi Con Người theo đúng nghĩa viết hoa của nó.
3
0
Kuroba Kaito
23/04/2017 20:07:59
Từ xưa, đức nhẫn nhịn được các bậc hiền nhân xem là một trong các phương châm xử thế hàng đầu. Nó thể hiện được trí tuệ sáng suốt, tính cách điềm đạm, ý chí bền vững, lòng khoan dung đức tính vị tha của người quân tử. Có biết bao tấm gương để lại cho đời sau về đức tính nhẫn nhịn.

Thế nào là nhẫn nhịn? Nhẫn nhịn hay nhường nhịn là chấp nhận để người khác hơn mình, là thái độ hoà nhã không có ý định tranh giành hơn thua.

Đây là một đức tính tốt đẹp mà con người cần phát huy.

Trong thực tế không phải ai cũng hiểu và thực hiện được điều đó. Mỗi người đều có lòng tự ái của mình, đôi khi tự ái quá lớn dẫn đến sự kiêu hãnh. Chỉ cần lòng kiêu hãnh ấy bị xúc phạm là xung đột sẽ xảy ra. Hơn nữa, con người ngày nay có thói quen đặt quyền lợi cá nhân lên trên tất cả, cho nên mọi thứ lễ nghĩa trong giao tiếp xử thế thường bị coi nhẹ. Mọi sự nhường nhịn cảm thông được đánh đồng với cảm giác bị thua thiệt, nhục nhã. Thỉnh thoảng chúng ta vẫn thấy những đám đông hiếu kì bu quanh hai người đang đôi co hùng hổ, đó là hệ quả của thói xấu không nhương nhịn.

Thật ra, nhường nhịn không phải là đầu hàng, là thất bại. Nhường nhịn phải được hiểu là sự thông cảm, tha thứ cho nhau trong giao tiếp ứng xử để cuộc sống tốt đẹp hơn. Những ai cho rằng nhường nhịn là thua thiệt, mất mặt tức là họ chưa hiểu hết bài học về lễ nghĩa trong việc xử thế.

Nhường nhịn là một chìa khoá đưa con người đi đến thành công. Vì sao? Vì con người là đối tượng có những mối quan hệ đầy phức tạp , chỉ cần ta sơ xuất sẽ dẫn đến hiểu lầm, tranh chấp thậm chí hoá ra hận thù khó giải. Biết bao nhiêu bi kịch gia đình, bao nhiêu cuộc xô xát diễn ra trong nhà trường, ngoài xã hội cũng vì con người ta không biết yêu thương nhường nhịn Người Trung Quốc có câu ngạn ngữ nổi tiếng : “ Hoà khí sanh tài”, giữ được mối giao hảo tốt đẹp với nhau là cơ hội để phát triển làm ăn buôn bán. Đó là lý do vì sao người Hoa lại có thể xuất hiện và làm ăn lâu dài ở hầu het các quốc ga trên thế giới.

Theo quan điểm Nho giáo, nhường nhịn là một trong những biểu hiện về cái Đức của bậc đại trượng phu. Sách sử Trung Quốc vẫn thường ca ngợi những tấm gương biết nhẫn nhục để mưu đồ việc lớn. Danh tướng Hàn Tín thời Đông Hán là một điển hình. Trong thuở hàn vi, ông dám hạ mình bò qua trôn một tên bán thịt giữa chợ đông. Không phải vì nhân cách thấp hèn mà vì ông biết nhường nhịn việc nhỏ để làm đại sự. Sau nay, tấm gương của ông vẫn được người đời truyền tụng mãi.

Trong gia đình vợ chồng anh em luôn hoà thuận, kính trên nhường dưới cảm thông lẫn nhau thì gia đình sẽ rất hạnh phúc. Nhìn rộng ra xã hội, nếu mọi người thân ái hoa đồng nhường nhịn lẫn nhau thì làm gì xảy ra bất đồng, xô xát, làm gì có chiến tranh binh biến đau thương?

Tóm lại, cuộc sống con người dù có trải qua nhiều va chạm, ganh đua, ta vẫn phải tôn trọng đạo đức lễ nghĩa. Một trong những bài học lễ nghĩa đầu tiên trong cách đối nhân xử thế là bài học về sự nhường nhịn.
1
0
The Future In Study ...
23/04/2017 21:14:46
Sống trên đời cần có một tấm lòng, điều này ai cũng biết và ai cũng đã từng nghe nhưng không phải ai cũng biết cách trãi lòng ra với những người xung quanh! Có người không bao giờ nhường nhịn người khác cho dù đó có là anh em họ hàng với mình đi chăng nữa! Người xưa thường nói một điều nhịn, chín điều lành” thế nhưng ngày nay nhường nhịn đã trở thành mỹ biến gần như biến mất trong tâm thức khá nhiều người!

Trong một lần ghé vào tòa án để thăm  một người bạn cùng trường vừa được bổ nhiệm làm thư ký tòa án, nghe bạn kể về ba anh chị em ruột kiện nhau ra tòa vì bốn trăm mét vuông đất mới chợt nhận ra con người ngày nay vụ lợi quá, vô tâm và ganh ghét nhau nhiều quá!

Ba anh em, ba mảnh đời bất hạnh, bất hạnh vì họ không biết nhường nhịn nhau để đến nổi  tan đàn xẻ nghé, bất hạnh vì họ đã quên mất câu anh em như thể tay chân”! Với họ giờ dây đồng tiền mạnh hơn tình nghĩa!

Nhường nhìn là một mỹ đức mà người Việt xem trọng trong những đức tính quý báu của con người! Nhưng giờ đây người ta cạnh tranh nhau, lừa gạt nhau, khiến cho nhau phải táng gia bại sản mới hài lòng! Nhường nhịn ngay đến trong gia đình còn khó tìm kiếm huống gì trong xã hội với vô vàn những con người xa lạ!

Sự cạnh tranh gay gắt của xã hội hiện đại đã khiến cho lớp trẻ không còn học được tính cách nhường nhịn lẫn nhau như thửa trước nữa! Giờ đây ra đường lỡ tông xe vào người khác thì lập túc phải nói lời xin lỗi tiếp đến là móc ví ra đền! Nếu không may gặp phải người cố chấp bảo thủ và ngang ngạnh rất có thể xảy ra xô xát! Nhiều vụ giết người xảy ra chỉ vì một cú va chạm nhẹ của những người đi đường! Đó là gì nếu như không phải là thái độ hung hãn, không biết nhường nhịn người khác của những người chỉ biết tranh giành với người!

Chúng ta không phải lúc nào cũng cần nhường nhịn người khác nhưng không nhất thiết phải tính toán với nhau quá cặn kẽ! Làm như vậy không chỉ mất đi vẻ đẹp của nhân tính con người mà còn khiến cho khoảng cách con người ngày càng xa nhau hơn! Bạn có thấy  rằng sau khi bạn nhường người khác một bước họ sẻ vui vẻ mà giảng hòa với bạn! Tình bằng hữu cũng được cải thiện đáng kể! Khi gặp một vấn đề nào đó khó giải quyết chỉ cần hai bên nhường nhau một chút là có thể hóa giải được những mâu thuẫn lớn!

Không ai có thể sống cả đừi bằng cách đi tranh giành với người khác cả bởi vì gieo nhân nào sẽ gặp quả nấy! Học cách nhường nhịn nhau để cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn bạn nhé!
2
0
Nguyễn Thanh Thảo
01/08/2017 00:18:10
Đề bài: Nghị luận xã hội: Tranh giành và nhường nhịn.
HƯỚNG DẪN LÀM BÀI
1. Mở bài
Tranh giành và nhường nhịn là 2 vấn đề có nhiều chuyện để bàn. 
2. Thân bài
- Giải thích:
+ Tranh giành: giành giật, vơ vét lấy công sức, thành quả - của người khác về phần mình.
+ Nhường nhịn: là cho, chia sẻ công sức, thành quả của mình cho người có ít hơn mình.

- Bàn luận:
+ Tranh giành là biểu hiện của lòng tham, của lốì sống vị kỉ, vun vén cho lợi ích cá nhân; làm xấu đi mọi quan hệ xã hội.
+ Nhường nhịn là biểu hiện của tình thương, của lối sống mình vì mọi người; làm con người ngày càng lớn lên, hoàn thiện về nhân cách.
+ Chỉ biết giành mà không biết cho, biết nhường thì ắt sẽ tự giết chết mình trong sự cô lập của cộng đồng, của xã hội.
+ Mỗi người phải học cách nhường nhịn, cách sẻ chia và cách yêu thương con người.
3. Kết bài
Sống nhường nhịn, không tranh giành là lẽ sống cao đẹp cần vươn tới của mỗi người.

Lập dàn ý chi tiết
I. Mở bài:
Từ xa xưa ta đã có câu: “Một điều nhịn, chín điều lành”. Nhưng trong xã hội phát triển như tên lửa hiện nay, không chỉ có vấn đề nhường nhịn mà tồn tại song song với nó còn là vấn đề tranh giành. Vậy chúng ta suy nghĩ gì về hai vấn đề này?
II. Thân bài:
1. Giải thích:
- "Tranh giành" là giành giật, vơ vét lấy công sức, thành quả của người khác về phần mình.
- "Nhường nhịn" là chấp nhận để người khác hơn mình, là thái độ hoà nhã không có ý định tranh giành hơn thua. Nhường nhịn là sự thông cảm, tha thứ cho nhau trong giao tiếp ứng xử để cuộc sống tốt đẹp hơn.
2. Biểu hiện:
- “Tranh giành” và “nhường nhịn” là khái niệm luôn đối lập với nhau. Nhưng chúng có cùng điểm chung là cùng thể hiện qua hành động, lời nói, giao tiếp từ trong gia đình, đến ngoài xã hội.
- Ngay từ nhỏ, khi còn sống với gia đình, ta giành nhau từ cái kẹo hay đơn giản chỉ có chỗ ngồi. Rồi từ cái nhỏ đó cứ lớn dần lên. Khi ra ngoài xã hội, những cái nhỏ đó trở thành một tính xấu là ích kỉ, giành giật những thứ không phải của mình. Còn ngược lại, nếu từ nhỏ, ta đã biết nhường nhịn người khác thì lớn lên sự nhường nhịn đó đã trở thành sự yêu thương, chia sẻ, giúp đỡ mọi người dù ta không quen biết.
- Từ thời nguyên thủy xa xưa không hề có sự tranh giành hay nhường nhịn. Họ tạo được ra của cải vật chất thì họ được dùng. Nhưng từ khi xã hội có giai cấp, có sự phân biệt giàu nghèo thì sự tranh giành, nhường nhịn bắt đầu xuất hiện. Khi những địa chủ, lãnh chúa tìm mọi cách lấy đi ruộng đất của nông dân thì nhiều người nông dân đã biết yêu thương, đùm bọc, bảo vệ lẫn nhau. Sự tranh giành, nhường nhịn ra đời từ đó.
3. Bàn luận:
- "Tranh giành", "nhường nhịn" là hai mặt, hai khái niệm trái ngược nhau, đối lập nhau. Chỉ vì quyền lợi cá nhân mà vơ vét sức lao động của người khác, thể hiện rõ sự ích kỉ, tư lợi bản thân. Chỉ vì quyền lợi cá nhân về vật chất, họ tranh giành nhau bằng cách này, cách nọ để đạt được. Sự tranh giành làm con người trở nên ích kỉ, làm xấu đi nhiều mối quan hệ. Vậy liệu sự tranh giành có tốt hay không? Không, sự tranh giành không hề tốt mà nó là mặt xấu của xã hội bởi nó mang đến những điều không có lợi cho bất kì ai.
- Ngược lại, nhường nhịn là sự chia sẻ cảm thông với người khác. Người biết nhường nhịn không màng tới vật, họ không vì quyền lợi cá nhân mà là vì mọi người xung quanh. Bởi họ biết nhường nhịn nhau, biết chia sẻ cho người khác. Vậy nếu ta biết nhường nhịn hơn là cứ tranh giành nhau thì chắc chắn xã hội này sẽ tốt đẹp hơn.
- Từ lâu, ông cha ta đã dạy rằng: “Lá lành đùm lá rách – lá rách ít đùm lá rách nhiều”. Sống ở trên đời không thể lúc nào cũng sung túc, ai cũng phải có lúc gặp khó khăn. Vậy nên trong một cộng đồng phải biết đùm bọc nhau, yêu thương, chia sẻ với nhau. “Một điều nhịn, chín điều lành”, điều đó đã khuyên chúng ta nên nhường nhịn nhau sẽ tránh gặp những điều bất hòa. Nạn đói năm 1945, hơn hai triệu người đã chết vì đói. Bác Hồ đã khơi dậy phong trào “Hũ gạo chống đói” để giúp đỡ những người đang đói. Mỗi ngày, Bác nhịn một bữa trưa đẻ góp gạo chống đói. Truyền thống nhường nhịn tốt đẹp vẫn luôn tồn tại đến tận bây giờ . Gần đây nhất, cả nước ta đã ủng hộ tiền cho những người nghèo qua quỹ ủng hộ người nghèo. Tuy có những người đóng góp không nhiều, nhưng thể hiện sự chia sẻ, đùm bọc nhau. Đó chính là biểu hiện của sự nhường nhịn. Nếu bạn để ý đọc kĩ ở mỗi số báo “An ninh thế giới”, đều thấy có một phần mục nhỏ dành để nói lời cảm ơn tới những người hảo tâm góp tiền làm từ thiện.
4. Ý kiến đánh giá:
Quan niệm: tiền bạc, quyền lợi được một số người coi là tất cả. Như vậy, liệu cứ tranh giành mãi thì có tốt hay không? Chúng ta phải làm gì để sự nhường nhịn nhiều hơn?
Trong cuộc sống, có quá nhiều người chỉ biết nghĩ tới bản thân mình và coi thường người khác. Họ ích kỉ và nghĩ rằng chỉ họ mới đáng có đủ mọi thứ mà thôi. Vậy làm thế nào để ý nghĩ ích kỉ đó giảm đi? Chúng ta nên hướng bản thân mình vào lối sống đẹp, cách sống đẹp ấy là không vì bản thân, mà vì mọi người. Ta cần biết nhường cơm sẻ áo cho người khác. Hơn nữa, ta cần phải học nhường nhịn, học cách chia sẻ và học cả cách yêu thương con người. Bên cạnh đó, ta cần giáo dục cho trẻ em – tương lai của đất nước, để trẻ em thấy rằng các em cần phải biết nhường nhịn, chia sẻ với mọi người xunh quanh và không nên sống vì riêng mình – đó chính là hạnh phúc.
III. Kết bài:
Lối sống nhường nhịn và không tranh giành là một lối sống đẹp và cần phát huy. Chúng ta là những học sinh nên hướng về lối sống đẹp này.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo