Bốn mùa trong đất trời, mỗi mùa đều có một vẻ đẹp riêng không thể trộn lẫn. Mùa hạ đem đến cái nắng vàng chói chang, rực rỡ làm cho hoa thêm thơm, trái thêm ngọt. Mùa thu gợi nỗi buồn vẩn vơ trong lòng mỗi người khi từng chiếc lá hôm nào còn xanh nay đã lần lượt lìa cạnh. Mùa đông đến cùng cái rét cắt da cắt thịt nhưng cũng thú vị làm sao khi được ủ mình trong chăn ấm, ngồi bên bếp lửa hồng. Nhưng, có lẽ, trong vòng tuần hoàn bốn mùa ấy, chẳng ai là không yêu mùa xuân, không háo hức, mong đợi mỗi khi mùa xuân tới
"Xuân, xuân ơi, xuân đến rồi" đó là lời bài hát để nhắc đến mùa xuân đã về. Xuân về, cây cối và hoa lá đua nhau nở, khoe sắc thắm. Bầu trời xuân xanh trong thoát khỏi chiếc áo xám xịt của mùa đông, những đám mây vì vậy cũng trắng trong, trôi lững lờ hơn. Những chú chim cất tiếng hót véo von cùng hòa tấu lên khúc nhạc chào xuân. Thỉnh thoảng vào buổi sáng sớm, những cơn mưa phùn làm ướt cành lá. Thời tiết hơi se se lạnh nên mọi người ai cũng mặc áo ấm. Em rất thích mùa xuân vì nó mang lại cho con người may mắn và hạnh phúc.