Sau khi vợ mất, lão Hạc sống cảnh ga trống nuôi con. Nuôi con khôn lớn, không lo nổi hạnh phúc cho con, lão từng khuyên con tìm đám khác để cưới vợ, không cho con bán mảnh vườn bởi lão lo cho con sau này. Thương con nhưng vì nghèo đói nên lão bất lực nhìn con ra đi mà ko hẹn ngày trở về. Lão làm thuê cuốc mướn sống quá ngày còn tiền giành gium để cho cậu con trai. Thế rồi đau ốm lão phải bán cậu Vàng đi. Tiền bán chó, tiền làm vườn được 30 đồng bạc, lão Hạc sang gửi ông giáo và khi nào cậu con trai trở về thì nhờ ông giáo giao lại. Nhưng đỉnh cao của sự hiện diện sinh là cái chết của lão Hạc. Hoàn cảnh nghiệt ngã đã đẩy lão vào sự lựa chọn bi đát : nếu tiếp tục kéo dài sự sống thì lão sẽ trở thành kẻ báo hại cho con hay là chết đi để giữ trọn đạo làm cha, đạo làm người. Lão âm thầm chuẩn bị cái chết từ khi quyết định bán cậu Vàng, từ khi gửi gắm 30 đồng bạc và mảnh vườn cho ông giáo, sống những ngày lay lặt để cuối cùng xin ba chó của Bình Tư mà chết. Cái chết của lão Hạc đã chứng minh lão Hạc là một người cha giàu lòng vị tha và đức hi sinh cao cả.