Vịnh hoài kỳ 2 (Đỗ Phủ)

88 lượt xem
Vịnh hoài kỳ 2

Bang nguy hoại pháp tắc,
Thánh viễn ích từ mộ.
Phiêu diêu Quế thuỷ du,
Trướng vọng Thương Ngô mộ.
Tiềm ngư bất hàm câu,
Tẩu lộc vô phản cố.
Hạo hạo u khoáng tâm,
Quyền quyền dị bình tố.
Y thực tương câu ngại,
Bằng tri hạn lưu ngụ.
Phong đào thượng xuân sa,
Thiên lý xâm giang thụ.
Nghịch hành thiếu cát nhật,
Thì tiết không phục độ.
Tỉnh táo nhiệm trần ai,
Chu phảng phiền số cụ.
Khiên triền gia lão bệnh,
Toả tế ải tục vụ.
Vạn cổ nhất tử sinh,
Hồ vi túc danh số.
Đa ưu ố Đào Nguyên,
Chuyết kế nê đồng trụ.
Vị từ viêm chướng độc,
Bãi lạc bạt thiệp cụ.
Hổ lang khuy trung nguyên,
Yên đắc sở lịch trú.
Cát Hồng cập Hứa Tĩnh,
Tịch thế thường thử lộ.
Hiền ngu thành đẳng sai,
Tự ái các trì vụ.
Luy tích thả như hà,
Thác đoạt châm chích lũ.
Ủng trệ đồng bộc dung,
Kê lưu cao sư nộ.
Chung đương quải phàm tịch,
Thiên ý nan cáo tố.
Nam vi Chúc Dung khách,
Miễn cưỡng tân trượng lũ.
Kết thác Lão nhân tinh,
La Phù triển suy bộ.

 

Dịch nghĩa

Nước gặp lúc nguy thì nền nếp bị huỷ hoại,
Buồn vì bậc thánh xa rồi càng thêm ngưỡng mộ.
Lênh đênh chơi trên sông Quế,
Rầu rĩ nhìn Thương Ngô lúc ban chiều.
Cá lặn không cắn câu,
Nai chạy không ngoái cổ.
Vẫn giữ một tấm lòng rờ rỡ,
Chăm chắm làm theo lẽ bình thường.
Cái ăn mặc thường gây ra sự ngăn cách,
Ban quen biết hạn chế việc tới thăm.
Sóng gió tràn bãi rộng,
Ngàn dặm lấn cây bên sông.
Đi ngược gió gặp nhiều ngày xấu,
Thời tiết chẳng chịu giúp đỡ.
Giếng bếp phó mặc cho bụi bặm,
Thuyền bè vài thứ phiền phức.
Lôi kéo dài thêm già, bệnh,
Tủn mủn ngăn việc hàng ngày.
Xưa nay một đời người,
Sao mà đủ số phận với danh vọng được.
Lo nhiều làm nhơ danh Đào Nguyên,
Kế dở làm nhớp cột đồng.
Chưa bỏ được cái độc của mùa oi bức,
Buông tuồng lại ngại cảnh lóp ngóp.
Hổ sói nhòm ngó trung nguyên,
Làm sao mà cứ ngồi lì được.
Cát Hồng với Hứa Tĩnh,
Lánh đời cũng đều theo cách này.
Hiền với ngu có cấp bậc,
Họ tự ái thành ra lêu lỏng.
Cọp rọp như thế sao,
Buông tuồng nên bị kim chích luôn.
Đỡ để đứng vì tên hầu nhác,
Lề mề thì bác lái quát tháo.
Cuối cùng thì cứ phó mặc cho lá buồm,
Ý trời khó mà liệu trước được.
Về phía nam làm khách của Chúc Dung,
Miễn cưỡng đi guốc với chống gậy.
Xin gửi thân nơi sao chủ trì tuổi thọ,
Trong núi La Phù cố lết đi.


(Năm 769)

 

 

Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×