LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Thôi Tông Văn thụ kê sách (Đỗ Phủ)

73 lượt xem
Thôi Tông Văn thụ kê sách

Ngô suy khiếp hành mại,
Lữ thứ triển băng bách.
Dũ phong truyền ô kê,
Thu noãn phương mạn ngật.
Tự xuân sinh thành giả,
Tuỳ mẫu hướng bách cách.
Khu sấn chế bất cấm,
Huyên hô sơn yêu trạch.
Khoá nô sát thanh trúc,
Chung nhật tăng xích trách.
Tháp tạ bàn án phiên,
Tái hề sử chi cách.
Tường đông hữu khích địa,
Khả dĩ thụ cao sách.
Tỵ nhiệt thì lai quy,
Vấn nhi sở vi tích.
Chức lung tào kỳ nội,
Linh nhân bất đắc trịch.
Hy gian khả đột quá,
Tuỷ trảo hoàn ô tịch.
Ngã khoan lâu nghĩ tao,
Bỉ miễn hồ lạc ách.
Ưng nghi các trường ấu,
Tự thử quân kình địch.
Lung sách niệm hữu tu,
Cận thân kiến tổn ích.
Minh minh lĩnh xứ phân,
Nhất nhất đương phẫu tích.
Bất muội phong vũ thần,
Loạn ly giảm ưu thích.
Kỳ lưu tắc phàm điểu,
Kỳ khí tâm phỉ thạch.
Ỷ lại cùng tuế yến,
Bát phiền khứ băng thích.
Vị tự Thi Hương ông,
Câu lưu cái thiên mạch.

 

Dịch nghĩa

Tôi già yếu nên ngại làm việc,
Sống nơi quê người lại càng thêm dồn dập.
Theo truyền tụng, gà ác dùng để trị gió,
Vào mùa thu, trứng gà ăn thừa bứa.
Từ mùa xuân là lúc nở ra,
Cả trăm cái cánh theo sau mẹ.
Xua đuổi, ngăn chặn chúng đều không được,
Nhà lại ở ngang sườn núi nên tiếng cứ vang ầm.
Sai người làm đi chặt tre xanh,
Suốt ngày bực với con gà trống.
Giẫm, xéo chuyển bàn với ghế,
Kẹt lối thì xích ra cho có chỗ.
Bên tường phía đông có rẻo đất hẹp,
Có thể đặt cái chuồng gà cao.
Khi cần bóng mát thì có nơi về,
Dặn con nhớ lấy lối.
Cả lũ tụm trong lồng đan đó,
Khiến người không được ném.
Ít khoảng cách để mà len vào.
Móng cựa dơ dáy mà leo lên giường.
Ta rộng lượng để cho lũ kiến đi vòng quanh,
Mi thoát được cái ách cái cáo cầy.
Thích hợp cho cả già lẫn trẻ,
Từ đây ngang sức với kẻ địch.
Lồng chuồng nghĩ đã làm xong,
Xét lại mình thấy cả lợi lẫn hại.
Đảm trách việc phân xử phải rõ ràng,
Phân tích cần minh bạch.
Buổi sáng gió mưa không tiêu diệt được nó,
Làm giảm bớt đau thương trong buổi loạn li.
Cái loại đó tất là thuộc loại chim phượng,
Cái khí lòng không trơ trơ như đá.
Tuổi già cùng quẫn có đôi điều mong muốn,
Gạt nỗi phiền và loại bỏ lòng nghi ngờ.
Chưa được như ông ở núi Thi Hương.
Vì tôi giam gà không cho chạy rông ngoài đường.


(Năm 766)

Tông Văn là con trai của Đỗ Phủ.
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư