Thất nguyệt tam nhật đình ngọ dĩ hậu giảo nhiệt thoái vãn gia tiểu lương ổn thuỵ, hữu thi nhân luận tráng niên lạc sự hí trình Nguyên nhị thập nhất tào trưởng (Đỗ Phủ)

126 lượt xem
Thất nguyệt tam nhật đình ngọ dĩ hậu giảo nhiệt thoái vãn gia tiểu lương ổn thuỵ, hữu thi nhân luận tráng niên lạc sự hí trình Nguyên nhị thập nhất tào trưởng

Kim tư thương dụng sự,
Dư nhiệt diệc dĩ mạt.
Suy niên lưu viêm phương,
Sinh ý tòng thử hoạt.
Đình ngọ giảm hãn lưu,
Bắc lân nại nhân quát.
Vãn phong sảng ô ảm,
Cân lực tô tồi chiết.
Bế mục du thập tuần,
Đại giang bất chỉ khát.
Thoái tàng hận vũ sư,
Kiện bộ văn hạn bạt.
Viên sơ bão kim ngọc,
Vô dĩ cung thái xuyết.
Mật vân tuy tụ tán,
Tồ thử chung suy hiết.
Tiền thánh thận phàn vu,
Vũ Vương thân cứu yết.
Âm dương tương chủ khách,
Thì tự đệ hồi oát.
Sái lạc duy thanh thu,
Hôn mai nhất không khoát.
Tiêu tiêu tử tái nhạn,
Nam hướng dục hàng liệt.
Hốt tư hồng nhan nhật,
Sương lộ đống giai thát.
Hồ mã hiệp điêu cung,
Minh huyền bất hư phát.
Trường bi trục giảo thố,
Đột vũ đương mãn nguyệt.
Trù trướng bạch đầu ngâm,
Tiêu điều du hiệp quật.
Lâm hiên vọng sơn các,
Phiếu diểu an khá việt.
Cao nhân luyện đan sa,
Vị niệm tương hủ cốt.
Thiếu tráng tích phả sơ,
Hoan lạc tằng thúc hốt.
Trượng lê phong trần tế,
Lão xú nan tiễn phất.
Ngô tử đắc thần tiên,
Bản thị trì trung vật.
Tiện phu mĩ nhất thuỵ,
Phiền xúc anh từ bút.

 

Dịch nghĩa

Nay là lúc mang chuyện ra bàn luận,
Hơi nóng còn dư đã tới lúc gần chót rồi.
Tuổi già nơi đất khách nóng bức,
Sức sống theo đó mà linh hoạt thêm.
Đến trưa, thấy mồ hôi bớt chảy,
Hàng xóm phía bắc phải nhịn tiếng cằn nhằn.
Gió chiều thổi tung khăn thâm,
Gân cốt thấy đỡ nhức mỏi.
Xong cữ rượu mắt lim dim,
Dù cho uống cạn sông cũng không hết khát.
Co ro một xó thì giận thần ướt,
Bước ra ngoài thì gặp thần ráo.
Rau ngoài vườn có chôn vàng ngọc đấy,
Nóng bức như thế thì có gì để mà thu hoạch.
Đám mây đen tuy có xuất hiện,
Nhưng sức nóng lại làm tan đi mất.
Những bậc thánh thời xưa rất cẩn thận trong việc cầu đảo,
Như vua Vũ Vương tự tay mình cứu kẻ ngất vì hơi nóng.
Tương quan giữa âm với dương giống như chủ với khách,
Cứ theo thứ tự thời gian mà xoay vần.
Vào mùa thu trong thì xơ xác,
Chiều đến cả một vùng trời mờ ảo.
Réo rắt là cái đàn chim nhạn từ miền biên giới đất đỏ kia,
Hướng về phía nam bay thành một hàng dài.
Bỗng nghĩ đến bóng mặt trời đỏ rực,
Sương móc đóng đông nơi thềm hè.
Ngựa xứ Hồ đeo cây cung trạm trổ,
Mỗi khi dây cung kêu vang không phải là uổng công.
Mũi tên dài có gắn hai cánh đuổi theo con thỏ nhanh nhẹn,
Dưới vầng trăng đầy đặn mũi tên đi lạc.
Rầu rĩ mái tóc bạc ngâm nga,
Buồn bã sa vào nơi hóc chật.
Bước ra lan can ngắm gác núi,
Lâng lâng thấy có thể vượt qua được.
Những bậc tài hoa lo luyện thuốc tiên,
Chưa nghĩ rằng xương mình sẽ mục nát.
Dấu vết thời trai trẻ còn mờ ảo,
Nên vui chơi thường bột phát.
Chống gậy trong cõi gió bụi này,
Lão già này khó gọt dũa.
Ông đã được thành thần tiên rồi,
Thì cái gốc cũng từ xó xỉnh mà ra.
Kẻ hèn này ham giấc ngủ lắm,
Thấy bức xúc với nghiệp thơ văn.


(Năm 766)
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo