" Tiếng suối trong như tiếng hát xa,
Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa "
Giữa rừng núi hoang vu hẽo lánh, cảnh khuya được Bác gợi tả sinh động. Tiếng suối chảy róc rách, vang vọng từ đằng xa làm cho người ta cảm thấy êm tai tựa như một bài hát, những âm thanh không đơn điệu nhưng lại khiến ta thấy ấm áp, vui lòng xoa đi nỗi cô đơn của tác giả giữa đêm trăng vắng lạnh. Trăng chiếu sáng lồng cả cây cổ thụ, bóng lại lồng hoa có thể thấy ánh trăng len lỏi qua các tán lá, cành cây, qua những bông hoa, ánh trăng được miêu trả sinh động, không đơn giản là một ánh trăng sáng rực nó còn làm nổi bật lên tâm hồn thơ mộng của người thi sĩ lẻ loi trong đêm trăng ở núi rừng Việt Bắc.
- Các từ đồng nghĩa trong đoạn văn là: cô đơn, lẻ loi.
- Các từ trái nghĩa trong đoạn văng là: ấm áp, vắng lạnh.