Tác dụng cùa ngôi kể thứ nhất là gì? Nêu nội dung của văn bản? Em hiểu như thế nào về câu văn "Sáng tạo không đồng nghĩa với bịa đặt"
Thằng con tôi 11 tuổi, học lớp sáu. Qua mùa thi chuyển cấp, nhân một buổi chiều cho con đi chơi mát, nó kể... Đang hỏi nó về chuyện thi cử, nó chợt hỏi lại tôi: - Ba! Có bao giờ thấy có một bài luận văn nào điểm không không ba? Con số không cô cho bự bằng quả trứng gà. Không phải cho bên lề, mà một vòng tròn giữa trang giấy. Thiệt đó ba. Chuyện ngay trong lớp của con, chứ không phải con nghe kể đâu. Tôi chưa kịp hỏi, nó tiếp: - Còn thua ba nữa đó, ba. Iít nhứt ba cũng được nửa điểm. Còn thằng bạn của con, con số không bự như quả trứng. Thằng con tôi ngửa mặt cười, có lẽ nó thấy thú vị vì thời học trò của ba nó ít nhứt cũng hơn được một đứa. Số là cách đây vài năm, có một nhà xuất bản gởi đến các nhà văn nhà thơ quen biết trong cả nước một câu hỏi, tôi còn nhớ đại ý, nhà văn nhà thơ thời thơ ấu học văn như thế nào, nhà xuất bản in thành sách "Nhà văn học văn". Đọc qua, nghe các nhà văn nhà thơ kể, tất nhiên là mỗi người có mỗi cuộc đời, mỗi người mỗi giọng văn, nhìn chung thì người nào, lúc còn đi học, cũng có khiếu văn, giỏi văn. Nếu không thì lấy gì làm cơ sở để sau này trở thành nhà văn? Rất lô-gích và rất là tự nhiên vậy. Duy chỉ có bài của tôi hơi khác, có gì như ngược lại. Tôi kể, hồi tôi học ở trường trung học Nguyễn Văn Tố (1948 - 1950), tôi là một học sinh trung bình, về môn văn không đến nỗi liệt vào loại kém, nhưng không có gì tỏ ra là người có khiếu văn chương. Và có một lần, bài luận văn của tôi chỉ được có một điểm trên hai mươi (1/20). Đó là kỷ niệm không quên trong đời học sinh của tôi, môn văn. Khi con tôi đọc bài văn đó, con tôi hỏi: - Sao bây giờ ba là nhà văn? Và bạn bè cũng hỏi như vậy. Tôi cũng đã tự lý giải về mình, và lời giải cũng đã in vào sách rồi, xin không nhắc lại. Tôi hỏi con tôi: - Luận văn cô cho khó lắm hay sao mà bạn con bị không điểm. - Luận văn cô cho "Trò hãy tả buổi làm việc ban đêm của bố". - Con được mấy điểm? - Con được sáu điểm. - Con tả ba như thế nào? - Thì ba làm việc làm sao thì con tả vậy. - Mấy đứa khác, bạn của con? Thằng con tôi như chợt nhớ, nó liến thoắng: - A! Có một thằng ba nó không hề làm việc ban đêm mà nó cũng được sáu điểm đó ba. - Đêm ba nó làm gì? - Nó nói, đêm ba nó toàn đi nhậu. - Nó tả ba nó đi nhậu à? - Dạ không phải. Ba nó làm việc ban ngày nhưng khi nó tả thì nó tả ba nó làm việc ban đêm, ba hiểu chưa? - Còn thằng bạn bị không điểm, nó tả như thế nào? - Nó không tả không viết gì hết, nó nộp giấy trắng cho cô. - Sao vậy? Hôm trả lại bài cho lớp, cô gọi nó lên, cô giận lắm, ba. Cô hét: "Sao trò không làm bài". Nó cúi đầu làm thinh. Cô lại hét to hơn: "Hả?". Nó cũng làm thinh. Tụi con ngồi dưới, đứa nào cũng run. - Nó là học trò loại " cá biệt" à? - Không phải đâu ba, học trò tiên tiến đó ba. - Sao nữa? Nó trả lời cô giáo như thế nào? Nó cứ làm thinh. Tức quá, cô mới quất cây thước xuống bàn cái chát: "Sao trò không làm bài?" Tới lúc đó nó mới nói: "Thưa cô, con không có ba". Nghe nó nói, hai con mắt của cô con mở tròn như hai cái tô. Cô đứng sững như trời trồng vậy ba! Tôi bỗng nhập vai là cô giáo. Tôi thấy mình ngã qụy xuống trước đứa học trò không có ba. Sau đó cô và cả lớp mới được biết, em mồ côi cha khi vừa mới lọt lòng mẹ. Ba em hy sinh trên chiến trường biên giới. Từ ấy, má em ở vậy, tần tảo nuôi con... Có người hỏi em: "Sao mày không tả ba của đứa khác". Em không đáp, cúi đầu, hai giọt nước mắt chảy dài xuống đôi má. Chuyện của đứa học trò bị bài văn không điểm đã để lại trong tôi một nỗi đau. Em bị không điểm, nhưng với tôi, người viết văn là một bài học, bài học trung thực. Sáng tạo không đồng nghĩa với bịa đặt. Giữa những dòng chữ bịa đặt và trang giấy trắng, tôi xin để trang giấy trắng trung thực trên bàn viết.
Trả lời các câu hỏi sau: Câu 1: Tác dụng cùa ngôi kể thứ nhất là gì Câu 2: Nêu nội dung của văn bản Câu 3: em hiểu như thế nào về câu văn "Sáng tạo không đồng nghĩa với bịa đặt" - Giải nghĩa từ khoá - Nội dung của câu văn - Bài học Câu 4: Nhận xét về thái độ, tình cảm của người cha trong văn bản trên Câu 5: Thông điệp ý nghĩa nhất đối với em là gì qua văn bản trên? Lí giả?
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Ngôi kể thứ nhất giúp người kể (người cha) truyền đạt trực tiếp cảm xúc, suy nghĩ và quan điểm cá nhân về sự việc. Điều này tạo sự gần gũi, chân thật và dễ cảm thông với người đọc, đồng thời giúp tác giả bộc lộ sự đồng cảm sâu sắc với đứa con và học trò trong câu chuyện.
Câu 2: Nêu nội dung của văn bản.
Văn bản kể về câu chuyện người cha chia sẻ với con trai về một kỷ niệm thời học sinh khi bị điểm rất thấp trong bài luận văn, đồng thời phản ánh câu chuyện của một học trò không có cha và lý do vì sao em lại nộp bài trắng. Bài học từ câu chuyện là sự trung thực trong sáng tạo và giá trị của sự chân thành.
Câu 3: Em hiểu như thế nào về câu văn "Sáng tạo không đồng nghĩa với bịa đặt"?
Giải nghĩa từ khóa: "Sáng tạo" là khả năng tạo ra những ý tưởng mới mẻ, độc đáo. "Bịa đặt" là việc tạo ra những điều không có thật, không trung thực. Nội dung của câu văn: Câu văn muốn nhấn mạnh rằng sáng tạo phải dựa trên sự thật, không phải là sự giả dối hay bịa đặt để cho có vẻ đẹp hay hấp dẫn. Bài học: Chúng ta cần trung thực trong sáng tạo và không nên dùng sự giả dối để đạt được mục đích. Sáng tạo chân chính sẽ có giá trị lâu dài. Câu 4: Nhận xét về thái độ, tình cảm của người cha trong văn bản trên.
Người cha thể hiện thái độ nghiêm túc, sâu sắc và đầy cảm thông. Ông không chỉ chia sẻ kỷ niệm của mình mà còn đặt mình vào vị trí của con và học trò để hiểu được nỗi niềm của họ. Tình cảm của người cha là sự chân thành và quan tâm sâu sắc đến cảm xúc của con mình, cũng như những bài học về sự trung thực trong cuộc sống.
Câu 5: Thông điệp ý nghĩa nhất đối với em là gì qua văn bản trên? Lí giải.
Thông điệp quan trọng nhất là "Trung thực là giá trị cốt lõi trong sáng tạo và cuộc sống". Văn bản nhấn mạnh rằng sự trung thực và chân thành không chỉ quan trọng trong học tập mà còn trong mọi lĩnh vực khác. Việc "bịa đặt" không thể thay thế cho sự sáng tạo thực sự, và chỉ có sự thật mới mang lại giá trị bền vững.
Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời
(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi. Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ