Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết một email kể về 1 người thân nhất của em bằng

viết một email kể về 1 người thân nhất của em bằng 

 
6 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
142
1
2
Kim Anh
18/08/2022 08:16:22
+5đ tặng

Chắc hẳn khi đọc được thư của con bố mẹ cũng rất bất ngờ và ngạc nhiên phải không ạ? Bởi đã từ rất lâu con không viết thư tay gửi về cho gia đình mình, một phần vì việc học khá bận, một phần vì dạo này dịch con ít được đi ra ngoài.

Hôm nay là ngày cuối cùng của năm, con mới có thời gian rảnh hơn để ngồi lại nhìn tất cả những gì đã trải qua trong một năm vừa rồi và viết những dòng này gửi cho bố mẹ.

Mặc dù đầu thư con rất buồn khi phải thông báo với bố mẹ là tết này con không thể bay sang Nhật để thăm và đón Tết với bố mẹ được. Có lẽ khi nghe con nói tin này bố mẹ không quá bất ngờ vì bố mẹ hiểu là tình trạng dịch bệnh tại Việt Nam của con và tình trạng dịch bệnh tại Nhật như thế nào?

Đã gần một năm con chưa được gần bố mẹ, dù hàng ngày được nhìn thấy bố mẹ qua hình ảnh song lòng con vẫn nhớ bố mẹ khôn xiết. Con nhớ từng cái thơm má, từng cái vuốt tóc, từng lời thủ thỉ âu yếm của bố mẹ. Thế nhưng dù vậy, dịp tết nguyên đán sắp tới con vẫn không thể sang thăm bố mẹ được. Bởi đại dịch Covid-19 đang hoành hành khắp nơi, mang theo những nguy hiểm khôn lường, con lo cho bố mẹ ở bên đó và con cũng lo cho cả tình trạng của Việt Nam hiện tại.

Dịch Covid-19 bắt đầu xuất hiện ở nước ta từ dịp Tết Nguyên Đán 2020 với khả năng lây lan chóng mặt. Nó khiến sức khỏe con người suy giảm nhanh chóng và dễ dẫn đến tử vong. Bố mẹ qua phương tiện truyền thông báo đài cũng biết Việt Nam đã có hơn 1000 người nhiễm phải loại virut này rồi.

Tuy nhiên thật may, là nhà nước đã nhanh chóng có những biện pháp ngăn ngừa, cách ly để kiểm soát tình hình dịch bệnh. Nhờ vậy, mà cuộc sống của con tại Việt Nam vẫn ổn định và an toàn chỉ có điều là con phải hạn chế việc ra ngoài, tụ tập khi không cần thiết.

Và đó cũng chính là lý do mà con không thể sang với bố mẹ, dù con là người mong ngóng, chờ đợi từng ngày đến dịp nghỉ Tết dài ngày. Dù rất nhớ và muốn chạy ngay đến bên bố bên mẹ nhưng con vẫn ý thức được trách nhiệm của bản thân đối với xã hội, cộng đồng là cố tuân thủ theo những yêu cầu, lời khuyên của bộ y tế, rằng phải hạn chế tối đa việc di chuyển, tập trung nơi đông người trong thời gian này. Thế nên, bố mẹ đừng giận con và hãy tự hào về con bố mẹ nhé!

Ở bên đó, bố mẹ cũng hãy cố gắng thực hiện theo những khuyến cáo của quốc gia để giữ gìn sức khỏe của bản thân mình. Như hạn chế ra ngoài, tụ tập nơi đông người, luôn mang khẩu trang, thường xuyên sát khuẩn tay… Để chờ khi đại dịch qua đi, trong kỳ nghỉ hè sắp tới con sẽ qua thăm bố mẹ. Lúc ấy mẹ sẽ lại vuốt tóc con, thủ thỉ những câu chuyện từ ngày xửa ngày xưa. Mẹ nhé? Còn bố sẽ cho con đi chơi khu giải trí, cho con đi ngắm hoa anh đào trong tuyết bố nhé.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
2
Minh Hằng
18/08/2022 08:17:10
+4đ tặng
Dear Becky,How have you been? I haven’t heard from you in a while so I thought I should write you a letter. My life has changed a lot since the last time we talked about  a year ago. I graduated from middle school and now I am in 11th grade. I had to say goodbye to lots of old friends but luckily I am still close friends with a few of them. My first year of highschool was quite tough. I had to try to make new friends. I am shy but eventually I had a best friend in class. The teachers in my school are very nice and knowledgeable. The subjects in highschool are difficult for me. I struggled a lot to get by. Now I am more used to my school schedule but I am still stressed.How about you? I want to know how your school life has been for the past year. I hope we keep in touch.Best wishes,Khanh Linh.
 
1
2
Toyiuemvailon
18/08/2022 08:17:48
+3đ tặng

Mỗi người chúng ta đều có mẹ, mẹ như vầng dương chói lòa, soi bước chân con trên mọi nẻo đường đời. Khi nghĩ về mẹ, biết bao nhiêu cảm xúc ngập tràn trong tôi, từ thuở thơ bé đến khi lớn khôn.

Qua bao thời gian, giờ đây, mẹ đã ngoài 30 tuổi nhưng hình như vẫn còn rất trẻ. Mẹ không cao lắm. Dáng người đầy đặn. Cái dáng của mẹ là dáng của người phụ nữ đã qua tuổi đôi mươi, trải qua nhiều năm tháng vất vả. Thời gian thật tốt bụng . Nó đã giữ cho tóc mẹ một màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung, năng động. Mái tóc được uốn xoăn gọn gàng, phù hợp với gương mặt mẹ. Da mẹ không trắng nhưng rất ưa nhìn. Chẳng hiểu sao, khuôn mặt trái xoan của mẹ luôn tạo nên sự gần gũi, thân thiện. Bởi vậy, trong công việc, hầu như ai cũng yêu quý mẹ. Nét mặt của mẹ rất hài hòa. Ngay từ lần đầu gặp mặt, bố kể lại rằng, bố đã bị thu hút bởi đôi mắt long lanh như biết nói của mẹ. Với đôi lông mày rậm, mẹ thật cá tính, mạnh mẽ. Cùng với đó là đôi mắt to, đen láy như chứa bao điều tâm sự luôn nhìn đàn con với vẻ trìu mến, đầy yêu thương. Đôi môi dày, đỏ thắm lúc nào cũng cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, đều tăm tắp. Cũng không thể quên được đôi bàn tay đầy vết chai sạn; đã dạy cho tôi những nét chữ đầu tiên, dìu dắt tôi bước đầu trên đường đời.

Mẹ tôi tần tảo sớm hôm chăm lo cho tôi và gia đình nhỏ, mỗi khi đi làm về dù rất mệt nhưng mẹ vẫn phải nấu cơm. Nhìn mẹ thật khổ nhưng tôi cũng chỉ có thể giúp mẹ những việc có thể làm được, hình ảnh của mẹ mỗi khi làm việc lúc nào cũng in sâu trong tâm trí tôi. Tôi nhớ nhất một hôm, lúc nào đó vào buổi tối, mẹ bảo tôi đi ngủ, tôi chỉ lên gường và giả vờ ngủ. Vì mẹ tôi là kế toán nên lúc nào cũng làm việc với máy tính, đôi tay mẹ điêu luyện nhấn từng phím. Bỗng nhiên mẹ đứng dậy, tôi tưởng mẹ đã xong việc nhưng không phải, mẹ đứng dậy là để đắp lại chăn cho em rồi mẹ lại ngồi vào bàn làm việc. Một lúc sau bỗng thấy mẹ cười, đang thắc mắc thì một ngọn gió lướt qua như muốn trả lời em: “Mẹ cười vì mẹ đang vui đấy!” Câu trả lời này lại càng làm em thắc mắc:” Mẹ vui vì việc gì nhỉ?” Lần này thì cây bàng rung rung muốn nói “Mẹ vui vì được chăm sóc em đấy, cô bé!”.

Nghĩ về mẹ, là nhớ về tình yêu thương ấm áp bao la như biển Thái Bình. Trong đầu tôi vẫn ngân vang câu thơ ngày nào:

“Dù con lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời, lòng mẹ vẫn theo con”

0
1
YTB HỮU HIẾU
18/08/2022 08:23:15
+2đ tặng
băng tiếng anh
 
0
1
Châu
18/08/2022 08:26:14
+1đ tặng
How are you, today? Let me tell you about my best friend.
Her name is Dan Duong. She is eleven years old. She's in grade 7A1 at High Quality Junior High School. She’s very kind and friendly. She is very cute and quite tall. She has pretty big eyes and long black hair. She usually helps me with difficult homework. She always helps her mom with the housework after school. And she always does  the homework her teacher assigns home.
Write back soon.
      Lan
Thuong Quan Vu Lan
0
1
Hoanganh
18/08/2022 08:34:24

Mỗi người chúng ta đều có mẹ, mẹ như vầng dương chói lòa, soi bước chân con trên mọi nẻo đường đời. Khi nghĩ về mẹ, biết bao nhiêu cảm xúc ngập tràn trong tôi, từ thuở thơ bé đến khi lớn khôn.

Qua bao thời gian, giờ đây, mẹ đã ngoài 30 tuổi nhưng hình như vẫn còn rất trẻ. Mẹ không cao lắm. Dáng người đầy đặn. Cái dáng của mẹ là dáng của người phụ nữ đã qua tuổi đôi mươi, trải qua nhiều năm tháng vất vả. Thời gian thật tốt bụng . Nó đã giữ cho tóc mẹ một màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung, năng động. Mái tóc được uốn xoăn gọn gàng, phù hợp với gương mặt mẹ. Da mẹ không trắng nhưng rất ưa nhìn. Chẳng hiểu sao, khuôn mặt trái xoan của mẹ luôn tạo nên sự gần gũi, thân thiện. Bởi vậy, trong công việc, hầu như ai cũng yêu quý mẹ. Nét mặt của mẹ rất hài hòa. Ngay từ lần đầu gặp mặt, bố kể lại rằng, bố đã bị thu hút bởi đôi mắt long lanh như biết nói của mẹ. Với đôi lông mày rậm, mẹ thật cá tính, mạnh mẽ. Cùng với đó là đôi mắt to, đen láy như chứa bao điều tâm sự luôn nhìn đàn con với vẻ trìu mến, đầy yêu thương. Đôi môi dày, đỏ thắm lúc nào cũng cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, đều tăm tắp. Cũng không thể quên được đôi bàn tay đầy vết chai sạn; đã dạy cho tôi những nét chữ đầu tiên, dìu dắt tôi bước đầu trên đường đời.

Mẹ tôi tần tảo sớm hôm chăm lo cho tôi và gia đình nhỏ, mỗi khi đi làm về dù rất mệt nhưng mẹ vẫn phải nấu cơm. Nhìn mẹ thật khổ nhưng tôi cũng chỉ có thể giúp mẹ những việc có thể làm được, hình ảnh của mẹ mỗi khi làm việc lúc nào cũng in sâu trong tâm trí tôi. Tôi nhớ nhất một hôm, lúc nào đó vào buổi tối, mẹ bảo tôi đi ngủ, tôi chỉ lên gường và giả vờ ngủ. Vì mẹ tôi là kế toán nên lúc nào cũng làm việc với máy tính, đôi tay mẹ điêu luyện nhấn từng phím. Bỗng nhiên mẹ đứng dậy, tôi tưởng mẹ đã xong việc nhưng không phải, mẹ đứng dậy là để đắp lại chăn cho em rồi mẹ lại ngồi vào bàn làm việc. Một lúc sau bỗng thấy mẹ cười, đang thắc mắc thì một ngọn gió lướt qua như muốn trả lời em: “Mẹ cười vì mẹ đang vui đấy!” Câu trả lời này lại càng làm em thắc mắc:” Mẹ vui vì việc gì nhỉ?” Lần này thì cây bàng rung rung muốn nói “Mẹ vui vì được chăm sóc em đấy, cô bé!”.

Nghĩ về mẹ, là nhớ về tình yêu thương ấm áp bao la như biển Thái Bình. Trong đầu tôi vẫn ngân vang câu thơ ngày nào:

“Dù con lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời, lòng mẹ vẫn theo con”

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×