Đây là học em học cái chữ tốt đầu tiên trong cuộc đời mình. Đây là nơi dạy cho em những điều hay lẽ phải . Và đây là nơi em có nhiều kỉ niệm về tình bạn bè , tình thầy cô . Đó chính là ngôi trường Tiểu Học Mỹ Hòa tại hóc Môn thành phố Hồ Chí Minh ( dòng gạch dưới này bạn có thể thế vào là trường của bạn ) . Khi đi tới đầu làng của em thì ngôi trường sẽ xuất hiên ra trước mắt .Ngôi trường của em là một ngôi trường không lớn lắm . Ngôi trường của em có hàng cây xaanh rất to để tỏa ra bóng mát . Lúc ra chơi chúng em có thể ngồi dưới bóng mát của cây để học bài . Nhưng không ai dám chạy giỡn dưới gốc cây vì có những rễ cây rất bự nhô ra khỏi mặt đất . Ai mà sơ ý chạy có thể bị xầy xướt , Trường của e thì học buổi sáng buổi trưa được về buổi chìu lại đi học nên cũng nhờ có hàng cây mà chung em đi nắng vào ngồi dưới bóng cây cho đỡ nóng . Trường em thì có mái ngói màu vàng , không giống như những ngôi trường khác vì trường em đã chịu biết bào những mưa nên mói ngói đã dần bị đổi màu đi . Ở giữa sân trường có một cây cột cờ đứng dang rất y nghiêm , trường em tuy cũ vậy nhưng lớp học không bao giờ dơ vì ngày nào các bạn và các cô lao công luôn tích cức làm vệ sinh để giữ trường lớp luôn sạch đẹp . Trực vệ sinh tuy mết nhưng ai cũng nở một nụ cười , không ai than phiền về phần của mình làm . Những năm trước ít ai thấy hoa phượng nở nhưng năm nay nhờ có đại dịch coV- 19 mà ai trong chúng em cũng nhớ về ngôi trường này , Phượng là cho ngôi trường như rưc rỡ lên , như được khoác một tờ áo màu đỏ lên người rất đẹp . Tới mùa ve kêu cả một khoảng trời làm cho trường thêm nhộn nhịp Năm nay cũng là năm cuối em ở lại trường , em rất nhớ ngôi trường này . Em hứa khi em lớn lên sẽ luôn ” khắc cốt ghi tâm ” những gì mà ngôi trường và thấy cô đã dạy chúng em