Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể một câu chuyện buồn, hoặc xúc động mà em từng trải qua (không chép mạng nha )

kể một câu chuyện buồn , hoặc xúc động mà e từng trải qua( ko chép mạng nha )
2 trả lời
Hỏi chi tiết
74
1
0
Quỳnh Mai
24/08/2022 12:26:52
+5đ tặng

Tuổi thơ của bố rất khó nhọc. Những lúc rảnh rỗi, bố thường kể cho tôi nghe về những ngày thơ ấu vất vả ấy. Những chuyện đó bao giờ cũng khiến tôi vô cùng xúc động. Qua đó, bố đã dạy cho chúng tôi nhiều bài học nhưng câu chuyện về đôi giày của bố đã để lại cho tôi ấn tượng sâu đậm.

Ngày còn đang đi học, bố chịu nhiều thiệt thòi hơn so với chúng bạn. Biết gia đình mình nghèo nên không bao giờ bố đua đòi theo chúng bạn. Bố luôn chịu khó học tập. Về nhà, bố giúp đỡ ông bà những công việc ở nhà. Một hôm, bà đưa bố đi chợ chơi. Khi đi qua cửa hàng bán giày, bà muốn mua cho bố một đôi giày mới. Đôi giày của bố đã cũ quá rồi. Dù rất thích có đôi giày mới nhưng bố nghĩ đến cảnh ông bà lại phải tiết kiệm hơn, chịu nhiều vất vả hơn. bố lại không đành lòng. Bố bảo: "Con không thích đôi giày ấy đâu. Giày của con nhìn cũ thế này thôi nhưng vẫn còn tốt lắm". Bố kéo tay bà nội đi qua cửa hàng giày.

Ngày hôm sau, bố sang nhà bác hàng xóm và nói với Bác hàng xóm: "Bác ơi, khi nào bác có việc gì làm thì bác nhớ bảo cháu với nhé". Bố đã kể cho bác hàng xóm nghe về ước muốn có một đôi giày thay cho đôi giày của bố đã sắp hỏng. Bác hàng xóm rất ngạc nhiên khi bố xin "Bác đừng nói cho bố mẹ cháu biết. Bác phải giúp cháu giữ bí mật". Bác hàng xóm vui vẻ đồng ý.

Từ hôm đó, cứ sau giờ học, bố lại đi làm vận chuyển với bác hàng xóm. Công việc vận chuyển bao gạo vô cùng vất vả. Người bố thì gầy gò và nhỏ bé. Bê những bao gạo nặng như vậy nhưng bố vẫn cố gắng, không kêu tiếng nào. Lần nào về đến nhà, mình mẩy cũng đau nhừ và nhức mỏi khắp nơi. Hai tay bố phồng rộp lên. Bố mệt đến mức chẳng buồn ăn cơm. Về nhà, bố chỉ muốn lăn ra ngủ. Nhưng sợ ông bà phát hiện, bố vẫn phải tỏ ra bình thường. Số tiền tiết kiệm được mỗi ngày, bố vuốt lại cho thẳng, kẹp vào một quyển vở. Dù có bận nhưng ngày nào bố cũng ghé qua cửa hàng bán giày, ghé mắt vào ngắm đôi giày một lúc cho đỡ thèm, sau đó, lại nhanh chóng chạy đến chỗ làm cùng bác hàng xóm.

Để mua được đôi giày đó, bố đã dành dụm và tích góp tiền trong suốt ba tháng trời. Ngày nào cũng như ngày nào, không quản nắng mưa, bố vất vả làm việc. Bố đã biết tự mình lao động, dành dụm để mua đôi giày mới. Đó là một bài học giúp bố hiểu thêm giá trị của sức lao động.

Và bố đã giữ gìn đôi giày cẩn thận trong những năm đi học. Tôi thấy thương bố quá. Tôi luôn được bố mẹ mua cho những thứ tôi thích, chơi chán tôi lại vứt đi, chẳng hề thấy tiếc. Câu chuyện của bố đã dạy cho tôi phải biết quý trọng đồ vật của mình. Biết quý trọng nó cũng là biết yêu bố mẹ, biết trân trọng tình cảm và sức lao động của bố mẹ.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Minh Hằng
24/08/2022 12:33:40
+4đ tặng

Câu chuyện cảm động về tình bạn:
Tuổi thơ của mỗi người chắc hẳn đều có những người bạn thật thân thiết và gắn bó với mình. Em cũng vậy, tuổi thơ của em là những ngày tháng vui chơi và đi học cùng hai bạn Huyền và Duyên. Đó là những người bạn mang lại cho em những kí ức đẹp nhất về tuổi thơ.

Dù tháng năm có trôi qua thì em vẫn sẽ mãi mãi nhớ mãi về những kí ức những ngày hè. Ba đứa em nghịch lắm, chẳng thua kém bọn con trai bất cứ trò nào, đặc biệt là nhìn Huyền hơi ngăm ngăm, dáng người chắc khỏe, phong trần như một đứa con trai. Còn Duyên thì nhẹ nhàng hơn nhưng cũng nghịch lắm, lém lỉnh và nhanh nhạy. Hôm ấy là một ngày nắng đẹp, cả xóm có một cái đám cưới mà nhạc nổi lên linh đình, ba chúng em rủ nhau đi chơi chứ chẳng thèm theo bố mẹ đi đám cưới. Ba đứa đi dọc bờ sông thì nhìn thấy cây vú sữa nhà bác Hồng quả đã rất to và chín, lại chi chít quả, ba đứa nhìn nhau và nảy ra ý định “tiêu diệt” chúng.

Chúng em canh chừng rất lâu, khoảng 9h sáng bác Hồng đã khóa hết cửa và đi ăn cỗ, lại thêm nhà bác chẳng có con chó nào, nên chúng em đắc ý vì được một buổi quá dễ dàng. Ba đứa chúng em nhanh chóng len lỏi đến bên gốc cây vú sữa một cách an toàn. Em leo trèo khá giỏi nên đó là nhiệm vụ của em, còn bạn Duyên sẽ đứng nhìn xung quanh, bạn Huyền sẽ đứng dưới gốc cây hứng trái.

Chỉ trong chốc lát, em đã hái đầy chiếc túi nilon màu đen trên tay bạn Huyền, em tìm đường leo xuống. Bỗng em bị trượt chân vì giẫm phải cành cây khô đã mục, thế rồi “Đùng” một cái, em rơi thẳng xuống sông, em chưa hề bơi bao giờ nên rất hoảng sợ và la lên, chân tay em đập không ngừng, hít no nê nước, Duyên cũng không biết bơi nên Huyền lúc đó đã nhanh chân chạy tới, nhảy “ùm” một cái xuống ao, em tóm được cánh tay bạn, nổi lên và thở, bạn dìu em vào tới bờ an toàn. Em rất biết ơn Huyền, và cũng ngưỡng mộ bạn nữa, hóa ra là con gái mà bạn đã biết bơi từ rất lâu rồi, nếu không có bạn hôm đó không biết em sẽ ra sao.

Từ đó chúng em ít quậy phá hơn, hiền thục hơn và chơi những trò chơi nhẹ nhàng hơn, nhiều lúc ngồi bên nhau chúng em lại nhớ về kỉ niệm đó, cùng ồm bụng nhau cười.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo