Mỗi ngày đi học đến trường với tôi đó chính là một ngày vui. Vui vì khi đó tôi sẽ được gặp thầy cô, gặp bạn bè,… Vui vì sau những giờ học căng thẳng, lúc học chúng tôi lại có những giây phút được nghỉ ngơi, thư giãn.
Giờ ra chơi bắt đầu bằng một hồi trống dài. Khi hồi trống vừa vang len, các bạn học sinh ở các lớp dần ùa ra như đàn ong vỡ tổ. Gương mặt của ai cũng hào hứng và tràn ngập niềm vui. Các thầy cô giáo thì đi về phía phòng chờ giáo viên để nghỉ ngơi sau tiết học.
Đồng thời, lúc này đây, trên sân trường diễn ra rất nhiều hoạt động bổ ích. Có nhóm học sinh đang chơi đá cầu. Các bạn xếp thành một vòng tròn rồi đá chuyền cho nhau. Có những bạn học sinh lại chơi bóng rổ. Nhìn các bạn ném được quả bóng rổ tôi mới thấy các bạn thật giỏi.
Còn có cả những bạn đang bước xuống canteen của trường để nạp năng lượng, chuẩn bị cho những tiết học sau đó. Chị gió nhè nhẹ thổi như để vui cùng các học sinh. Dưới gốc cây bàng, cây phượng, trên những chiếc ghế đá kê xung quanh sân trường là các bạn học sinh đang ngồi ở đó. Tôi không biết là các bạn đang nói với nhau chuyện gì, nhưng tôi đoán ấy có thể là câu chuyện về một ai đó, cũng có thể là câu chuyện về bài kiểm tra trên lớp.
Rồi tôi bỗng nghe thấy đâu đây là tiếng nhạc nổi lên. À, thì ra đó là radio của trường. Bài hát theo yêu cầu của các bạn học sinh, nột lời nhắn các bạn muốn gửi đến một ai đó khiến giờ ra chơi càng trở nên thú vị hơn. Có bạn đang đi mà phải dừng lại lắng nghe bài hát đó. Âm thanh của lời hát, âm thanh của tiếng trò chuyện, tiếng nô đùa khiến giờ ra chơi không hề tẻ nhạt mà rộn ràng thanh âm, náo nhiệt. Tất cả những điều đó làm giảm không khí căng thẳng của những tiết học, khiến học sinh có nhiều năng lượng hơn…
Giờ ra chơi, đó là những giây phút nghỉ ngơi vô cùng ý nghĩa. Nó giúp ta tiếp thu bài giảng của các thầy cô nhanh chóng, dễ dàng hơn, giúp ta học tập hăng say, hiệu quả hơn. Giờ ra chơi còn là lúc ta được sống với những đam mê thể thao của chính mình, là lúc ta kết nối với bạn bè nhiều hơn…